Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 335 - Chương 335 - Phiên Ngoại Mười Một

Chương 335 - Phiên ngoại mười một
Chương 335 - Phiên ngoại mười một

Thịnh Hành: "Em đi xem mua vé máy bay đã, xong xuôi sẽ nhắn cho anh.”

Lục Diên: "Được, anh đi đón các em."

Anh dừng một chút, vội vã bổ sung: “Cơ thể em ấy có chỗ nào khó chịu không? Thai được mấy tuần rồi? Có cảm thấy buồn nôn không? Em nấu ăn nhớ phải để ý đấy, phụ nữ mang thai đều không chịu được mùi tanh... Có thể chuẩn bị chút đồ ăn có vị chua cay cho em ấy..."

Thịnh Hành nghe Lục Diên ở bên kia nói, vậy mà lại cảm thấy mình rất được lợi.

Anh nhất nhất nhớ kỹ, giọng nói nặng nề trầm thấp: "Cảm ơn."

Lục Diên: "Vậy là nhà chúng ta lại có thêm một nhóc con nữa rồi.”

Thịnh Hành nở nụ cười, không tranh luận với anh ấy: “Vâng, em biết."

Lục Diên: "Dù sao thì em vẫn phải để ý con bé nhiều hơn, hai người các em lúc tới sân bay nhớ phải khiêm tốn một chút, bây giờ em ấy không thích hợp xuất hiện trước mặt fans hâm mộ."

“Em biết.”

Sau khi cúp điện thoại, Lục An An nhìn Thịnh Hành, cảm khái một tiếng: "Anh của em thật sự... Quá tốt rồi."

Là cái loại tri kỷ không nói ra được thành lời.

Thịnh Hành gật đầu, sờ sờ đầu của cô: “Ừm, sau này anh sẽ cố gắng đối tốt với anh ấy hơn.”

Lục An An cong mắt cười cười, khóe môi cong lên: "Vâng ạ."

Chỉ cần hai người không tương ái tương sát là được, cái khác không có gì đáng kể.

Hai người thu thập xong đồ đạc, xuất phát tới sân bay.

Toàn bộ đường đi bọn họ đều rấ khiem tốn, không để ai biết trở về thành phố B.

Lục Diên và Lâm Nhược Tinh tự mình đến đón hai người.

“Sao rồi?” Lục Diên cúi đầu nhìn Lục An An, thấp giọng hỏi: "Có thấy ổn không?"

Lục An An bật cười, gật gật đầu, nói: "Anh, em rất khỏe, anh không cần quá lo lắng."

Cô cười, nói: "Vô cùng khỏe mạnh."

Lục Diên gật đầu: "Về thôi, cha mẹ đang chờ hai đứa ở nhà.”

"Vâng ạ."

Chuyện Lục An An mang thai, không đến một ngày rưỡi tất cả mọi người đã biết.

Theo sau là tất cả mọi người đều coi cô như một quả cầu thủy tinh dễ vỡ, cẩn thận từng li từng tí che chở cô.

Cha mẹ Lục rất vui vẻ, loại vui sướng này phát ra từ trong nội tâm.

Vốn dĩ, mẹ Lục còn muốn tới chăm sóc Lục An An, cuối cùng lại bị cô từ chối.

Cô không muốn mẹ Lục phải mệt mỏi, hơn nữa lúc này cũng chưa tới mức đó.

Thịnh Hành cũng đồng ý với cô, anh thấy trong khoảng thời gian này mình vẫn có thể chăm sóc tốt cho Lục An An, một quãng thời gian kế tiếp, Thịnh Hành sẽ cố gắng hết sức hạn chế lại lượng công việc của mình lại.

Lục An An và Thịnh Hành lần đầu tiên cùng nhau xuất hiện ở bệnh viện đã bị người tung ảnh lên mạng, nói cô đã có thai.

Chỉ có điều có rất nhiều fans đều cảm thấy đây chỉ là lời đồn, trước đó mấy lời đồn kiểu nãy cũng đã từng xuất hiện rất nhiều lần, lần nào cũng đều bị phủ nhận cả.

Cho nên lần này không cần chờ Lục An An và Thịnh Hành đứng ra đáp lại, các fans đã thẳng thừng nói đây là giả dối, nếu như đây là sự thật thì đến thời gian hai người tự nhiên sẽ công khai.

Lời đồn vẫn luôn lan chuyền không ngừng, Lục An An và Thịnh Hành lần này lại thật sự không đứng ra đáp lại.

Hơn ba tháng sau, Lục An An mới công khai tin tức mình đã có thai lên Weibo.

Các fans nghe tin đều ngoài ý muốn, bọn họ rất vui mừng , đến mấy người bạn tốt trong giới cũng xôn xao chúc phúc hai người.

Con gái yêu của bọn họ sắp lên làm mẹ rồi!!

Bọn họ sắp được lên chức làm bà ngoại rồi! !

Lục An An nhìn mất lời bình luận của cư dân mạng, rất rất vui vẻ.

Khoảng thời gian này Thịnh Hành cũng dần dần đẩy đi không ít công việc, anh muốn trong những ngày tháng mà bụng vợ yêu nhà mình dần dần to lên, muốn luôn ở bên cạnh chăm sóc cô, toàn tâm toàn ý che chở cô.

... ...

Thời gian trôi qua rất nhanh, chưa gì đã tới ngày Lục An An phải sinh, thời tiết hôm nay rất tốt, ánh mặt trời ngoài cửa sổ vô cùng ấm áp.

Mặc dù rất đau, nhưng cô lại cảm thấy mình rất hạnh phúc.

Lúc nghe thấy tiếng trẻ con khóc, Lục An An không thể chống đỡ được nữa ngủ thiếp đi.

Đến khi tỉnh dậy lại một lần nữa, Thịnh Hành đã ở bên cạnh chông chừng cô.

Lục An An mở mắt ra, hai người không một tiếng động nhìn nhau.

Thịnh Hành cúi đầu, hôn lên gò má của cô, giọng nói khàn khàn: "Vợ, em vất vả rồi."

Lục An An lắc đầu, nhìn anh: "Là con trai hay con gái vậy anh?”

Bởi vì cô đã hét lên quá nhiều nên bây giờ giọng nói đã bị khàn đi rất nhiều.

"Là con gái."

Thịnh Hành nói: "Là con gái mà em vẫn luôn ngóng trông."

Nghe vậy, Lục An An suy yếu nở nụ cười: "Vậy thì tốt."

Cô nhìn Thịnh Hành, hơi dừng lại một chút, nói: “Em có thể thương lượng với anh một chuyện hay không?”

Thịnh Hành ngẩn ra: "Em nói đi."

Lục An An nói: "Em biết yêu cầu này có chút quá đáng, nhưng em muốn để con bé mang họ Lục, có được không anh?”

Đây là mong ước từ dưới đáy lòng của cô, cô luôn cảm thấy, mình đã lấy đi quá nhiều thứ của nguyên chủ, mặc dù nguyên chủ An An vẫn luôn nói cô không cần tự trách, không cần suy nghĩ nhiều, là cô ấy ích kỷ bắt Lục An An phải tới thế chỗ cho cô ấy, thế nhưng chung quy cô vẫn luôn cảm thấy áy náy bất an.

Trước kia Lục An An vẫn luôn nghĩ, cô muốn có một đứa con gái, cô sẽ để bé mang họ Lục, cô sẽ để mẹ Lục chăm sóc cho con bé, để bà bù đắp những tiếc nuối khi ‘Lục An An’ kia còn bé.

Lục Diên và Lâm Nhược Tinh sinh là con trai, thực ra Lục Diên cũng muốn có một đứa con gái, nút thắt trong nội tâm kia của cô mặc dù đã được giải khai, nhưng vẫn có phần nhớ nhung.

Thịnh Hành kinh ngạc không dứt.

Anh nhìn chăm chú Lục An An: “Cái này thì tính là yêu cầu gì?”

Anh nói: "Dù em không nói thì anh cũng đang nghĩ như vậy.”

“Anh cũng đã hỏi qua ba mẹ về chuyện đặt tên cho con rồi, tên là do bọn họ chọn.”

"A?"

Thịnh Hành nắm lấu tay của cô, nhẹ nói: "Trong lòng em nghĩ gì sao anh lại không biết, có phải là em bị ngốc rồi hay không."

Lục An An lắc đầu, viền mắt ướt át.

"Thịnh Hành."

Cô lại dựa vào gần Thịnh Hành hơn, làm nũng nói: "Sao anh lại tốt như vậy."

Thịnh Hành buồn cười nhìn cô: "Chỉ cần bọn nó là con của chúng ta thì họ gì mà chẳng giống nhau."

"Vâng ạ."

Cuối cùng, tên của cô bé được đặt là Lục Tinh Diêu.

Nick name tại gia là tiểu Tinh Tinh ( Ngôi sao nhỏ) .

Tiểu Tinh Tinh rất đáng yêu, mắt to mũi nhỏ, đặc biệt xinh đẹp.

Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng tiểu Tinh Tinh cũng lên một tuổi.

Vẻ ngoài của nhóc con rất dễ thương, lúc nói chuyện cũng rất đáng yêu, thỉnh thoảng cô bé nói chuyện còn khiến cho người ta đột nhiên không kịp chuẩn bị.

Thỉnh thoảng Lục An An còn lải nhải với Thịnh Hành, nói con gái nhỏ nhà mình thật là thông minh, cũng không biết sau này sẽ như thế nào.

Người tiểu Tinh Tinh thích nhất không phải là cha và mẹ, xếp đầu trong danh sách của cô bé là cậu và mợ, còn có bà ngoại ông ngoại, rồi lại đến bà nội ông nội, cuối cùng mới đến lượt Lục An An và Thịnh Hành.

Thật ra Lục An An cũng không để ý tới chuyện này cô biết rõtâm tư của mẹ Lục và Lục Diên.

Cho nên cô không hề ghen tị với bọn họ.

Năm tiểu Tinh Tinh lên hai tuổi đã rất biết nói chuyện rồi.

Bước đi cũng rất hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, tư thế rất có cảm giác.

Đại khái là bởi vì Thịnh Hành và Lục An An biết kha khá thứ cho nên những thứ tiểu Tinh Tinh biết cũng rất nhiều, thậm chí cô nhóc còn có thể mô phỏng theo.

Thỉnh thoảng còn máy móc lặp lại, cô bé nghe được một câu liền nhại lại một câu.

Ví dụ như bây giờ.

Lục An An đang học thuộc lời thoại, cô sắp phải quay phim nên có rất nhiều lời thoại cần học thuộc, lại cần trông nom tiểu Tinh Tinh nên cô dứt khoát ở bên cạnh cô bé học luôn.

"Đã lâu không gặp."

―― đã lâu không gặp.

Tay Lục An An ngừng một lát, liếc nhìn nhóc con đang lon lăn qua lăn lại món đồ chơi ngồi ở trên ghế sa.

"Hôm nay cô rất đẹp."

―― hôm nay cô rất đẹp.

Lục An An: ". . . Ừm!"

Tiểu Tinh Tinh gật đầu: "Ừm! !"

". . ."

Cô dở khóc dở cười, đặt quyển kịch bản ở bên cạnh: "Tiểu Tinh Tinh?"

―― "Tiểu Tinh Tinh."

Sau khi tiểu Tinh Tinh nói xong mới phản ứng lại.

Cô nhóc ngẩng đầu nhìn Lục An An, con mắt lóe sáng như sao, bô nói: "Mẹ."

Lục An An cười: "Qua đây nào, tới mẹ ôm một cái."

Tiểu Tinh Tinh vọt vào trong lồng ngực Lục An An, ôm lấy cô: “Mẹ, có phải là mẹ nhớ cha không?”

Lục An An: ". . . Sao con lại nói thế?"

Tiểu Tinh Tinh: "Cha mẹ cũng hay ôm một cái."

Lục An An nghẹn họng, bó tay một lúc lâu.

Cô nhìn nhóc con đáng yêu xinh xắn trước mặt, tròng mắt chuyển động, hỏi: "Tiểu Tinh Tinh, con nhớ cha à?”

“Nhớ ạ!”

"Vậy chúng ta đi tìm cha có được hay không?"

Hôm nay Thịnh Hành đã tới đoàn làm phim đóng phim.

Nghe vậy, mắt tiểu Tinh Tinh sáng rực lên, hưng phấn nói: "Được được! Tìm cha tìm cha."

Hai mẹ con nói đi là đi, trực tiếp đi tới trường quay phim của Thịnh Hành.

Tiểu Tinh Tinh vừa tới liền trở thành người được sủng ái nhất.

Thịnh Hành và Lục An An rất vui vẻ đứng ở bên cạnh nhìn cô bé.

Thịnh Hành ghé mắt nhìn cô, lại nhìn tiểu Tinh Tinh đang chơi vui vẻ cách đó không xa, thấp giọng nói: "Vợ, em đã vất vả rồi."

“Không vất vả.” Lục An An nói: "Rất hạnh phúc."

Được gả cho Thịnh Hành, có tiểu Tinh Tinh, được người nhà họ Lục yêu thương chiều chuộng, đây là chuyện cô hạnh phúc nhất.

Cả đời này của cô đều rất hạnh phúc.

Có người nhà và người yêu ở bên.

Hai người không tiếng động nhìn nhau, trong mắt toàn là yêu thương.

Như vậy là tốt rồi.

-----

Giới thiệu hố mới, đang đào:

❀◕ ‿ ◕❀ Có Các Anh Ở Đây! ❀◕ ‿ ◕❀

Giới thịu:

Một sớm xuyên qua biến thành một diễn viên nhỏ không chút tiếng tăm! Không có kỹ thuật diễn thì phải làm sao bây giờ? Rất gấp, online chờ!

Không lo, đã có hệ thống cung đấu ra tay, tận chức đưa nương nương thăng cấp lên ảnh hậu, trở thành siêu cấp đại minh tinh!

Hoàng Hậu ảnh hậu gì đó ta đều quản!

Chờ một chút? Vì sao lại có nhiệm vụ Nguyệt Lão gì thế này?

Tránh ra tránh ra, vận đào hoa cái gì mau cút đi!

Chỉ chuyên tâm chấn hưng sự nghiệp! Tâm chí kiên quyết cự tuyệt!

Tác giả tự định nghĩa tác phẩm: Chuyên tình, minh tinh, pháo hôi, nghịch tập, sảng văn, xuyên qua

----

(◡‿◡✿) Live Stream Ăn Boss [ Thực Tế Ảo ] (◡‿◡✿)

Giới thịu:

Tô thư xuyên vào tiểu thuyết, trở thành nữ phụ đá kê chân cho nam cặn bã cùng nữ trà xanh, cả gia tào chỉ có bốn bức tường cùng với khoang trò chơi vừa mới mua.

( Nữ Trà xanh: green tea bitch, chỉ những người giả vờ là thanh thuần lương thiện trong sáng, thích làm vẻ mặt vô tội, nhưng bên trong lại lẳng lơ ong bướm. )

Lúc này nam cặn bã còn chưa kết đôi với nữ trà xanh, cô vừa nghèo lại đói, ngậm một túi dịch dinh dưỡng lựa chọn tiến vào trò chơi.

Cô ở Tân Thủ Thôn giết gà mổ vịt, hương chân thỏ nướng cay lan ra mấy chục km, người chơi xung quanh đều ngửi được, lá gan và hứng thú cũng càng lúc càng lớn.

( Tân Thủ Thôn: thôn dành cho người mới )

Từ quái dã ngoại trên núi đến quái tinh anh phó bản một đường tàn bạo thăng cấp, quái khắp thiên hạ đều bị đưa vào nồi.

Mấy tháng sau, trăm vạn fans mỗi ngày đều vây xem cô ở trong trò chơi làm đồ ăn.

Tô · chơi cả đất trời trong trò chơi· Thư: Phật hệ ăn gà, không cẩn thận nổi tiếng giờ phải làm sao ta?

Phật hệ: chỉ những người có thái độ sống không tranh không đoạt, chủ động buông tay khi cần

【 Trước khi đọc cần biết 】

Nữ chủ vũ lực giá trị max

Thực tế ảo × đồ ăn × thời kỳ tinh tế × thật · nữ chủ văn

3.【 Tiêu chí trọng điểm 】 giả thiết phục vụ cốt truyện · đảng khảo chứng xin thủ hạ lưu tình · xin miễn chỉ đạo tác giả.

4.CP: Nam thần mặt ngoài ôn tồn lễ độ chính nhân quân tử đối với ai cũng tốt trên thực tế coi tất cả mọi người như rác rưởi nhưng sẽ vì Tô Thư xuống bếp X nữ vương thực sự nghèo cho nên thấy gì cũng ăn ngược tra xắt rau vũ lực giá trị bạo biểu trong trò chơi.

Bình Luận (0)
Comment