Bên trong con ngươi của Lục An An dập dờn ý cười, khóe môi cô cong lên: "Cảm ơn."
Trần Giai "Ừ ừ" hai tiếng: "Bao giờ thì nhóm của cô thành lập vậy?"
Lục An An há miệng thở dốc, nhạt nhẽo nói: "Không xác định nữa."
Trần Giai cảm thấy ngoài ý muốn: "Cái này cũng không xác định à? Có phải là quá chậm rồi hay không."
Lục An An lắc lắc đầu.
Trần Giai hít sâu một hơi nói: "Có điều các nghệ sĩ sống trong giới giải trí quá mệt mỏi, nhưng nếu như thật sự thích thì cũng đáng giá, giống như anh trai vậy, rõ ràng cực khổ như vậy, nhưng vẫn luôn cảm thấy rất vui vẻ."
Lục An An nhìn chằm chằm cô ấy một lúc lâu, đột nhiên nói: "Cô cảm thấy Thịnh Hành đóng phim như thế nào?"
Trần Giai kinh ngạc nhìn cô: "Có ý gì?"
"Chính là cô thích Thịnh Hành đóng phim hay là ca hát hơn?”
Nghe vậy, Trần Giai không chút nghĩ ngợi nói: "Đều thích hết.”
Cô ấy nói: "Chỉ cần là việc anh ấy làm, thứ mà anh ấy cảm thấy vui vẻ, thứ mà anh ấy theo đuổi thì bọn tôi đều ủng hộ và yêu thích nha.”
“Khi đóng phim truyền hình và phim điện ảnh, anh trai sẽ sắm các nhân vật khác nhau, hoàn toàn hòa tan vào nhân vật mà mình đóng, nhưng mà khi anh ấy ở trên sân khấu, anh ấy sẽ toả sáng lấp lánh như một vì sao. Bất kể là hình thái nào của anh ấy thì fans chúng tôi đều yêu thích và ủng hộ."
Lục An An hiểu được, đây chính là tâm trạng của fans.
Trần Giai nhìn cô cười: "Cô cũng phải cố gắng lên! Hôm nay tôi có xem Weibo của cô, bên dưới có rất nhiều fans đều nhắn lại họ rất thích cô đó.”
Lục An An im lặng trong giây lát, trong đôi mắt đột nhiên hiện ra một tia kiên định.
"Được, cảm ơn cô."
“Không cần khách khí."
Lục An An và Trần Giai ngồi với nhau không bao lâu, dù sao hiện giờ hai người cũng không có nhiều đề tài tán gẫu. Trần Giai còn có việc nên đi trước. Lục An An ngồi tại chỗ không nhúc nhích, vừa khéo ở phía đối diện có rạp chiếu phim, không chút do dự mua vé vào xem phim.
"Hệ thống, ra ngoài đi."
—— "Tôi đây."
Lục An An mím môi, nhạt nhẽo hỏi: "Bây giờ tôi đã đoạt được giải nhất của chương trình kia, cái này có được tính là hoàn thành nhiệm vụ sự nghiệp đỉnh cao rồi hay không?”
—— "Thực ra không..."
"Hả?"
Lục An An trực tiếp cắt đứt nó: "Thực ra không cái gì?"
Hệ thống im lặng không lên tiếng.
Lục An An tính toán thời gian một chút: "Ngoại trừ trước đó mày cho tao một chút thời gian nghỉ ngơi ra thì đáng lẽ nhiệm vụ của tao phải hoàn thành không sai biệt lắm rồi chứ?”
—— "Cô còn năm nhiệm vụ nữa."
Lục An An "Ừ" một tiếng, thấp giọng hỏi: "Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có phải là mày sẽ hoàn toàn biến mất hay không?”
—— "Ừ."
Nghe vậy, trong lúc nhất thời Lục An An cũng không biết bây giờ trong lòng mình có tâm tình gì.
Cô im lặng suy nghĩ, thấp giọng hỏi: "Vậy còn tao thì sao?"
Cô lầm bầm lầu bầu hỏi: "Tao nhớ trước đó mày đã từng nói, nguyên chủ hiện nay đã hai mươi tuổi, mà thầy tướng số nói cô ấy không thể sống quá hai mươi tuổi, hơn nữa trước khi đến hai mươi tuổi còn luôn chịu đựng ốm đau..."
Những lời đằng sau cô không nói ra, hệ thống nhưng lại hiểu.
—— "Cô sẽ sống sót."
"Mày chắc chắn chứ?"
—— "Thế nhưng..."
Trong lòng Lục An An có chút hồi hộp: "Nhưng cái gì?"
—— "Không có gì, sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ sống sót thôi, những khó khăn ở giữa đều không tính là gì."
Lục An An: "? ? ?"
Cô bối rối vài giây, bắt được điểm quan trọng nhất: "Ý của mày là, mặc dù tao có thể sống sót qua ải nhưng còn phải trải qua chuyện gì đó không may mới được? Có thể còn phải vào bệnh viện?"
Hệ thống lại không lên tiếng.
Sau một lát, hệ thống mới nói.
—— "Cô còn năm nhiệm vụ nữa, sự nghiệp đỉnh cao cũng chưa tới cực hạn, cô mới chỉ hoàn thành được một nửa.”
Lục An An nghẹn họng: “Ý của mày là tao phải tiến vào giới giải trí đúng không?"
—— "Cô nhất định phải lợi hại hơn Lục Diên.”
Lục An An không chút nghĩ ngợi nói: "Chúng tôi là anh em ruột, cần gì phải so đo mấy cái đấy.”
Đều là người một nhà, có cái gì hay mà phải xem xem ai lợi hại hơn ai cơ chứ.
Cô cảm thấy làm như thế thật nhàm chán.
Có điều sau khi trả lời mấy câu như vậy xong thì hệ thống rất ngạo kiều, sau đó mặc kệ Lục An An có nói gì nó cũng không để ý tới cô.
Nói một lúc thì Lục An An cũng cảm thấy tẻ nhạt, dứt khoát không nói gì với nó nữa.
Sau khi xem phim xong, Lục An An gọi xe về nhà.
Mấy ngày sau, Tinh Diễm phái người tới bàn bạc lại chuyện hợp đồng của Lục An An với ban tổ chức của siêu cấp thần tượng.
Bản thân hợp đồng ban đầu cô ký không có bất cứ vấn đề gì, nếu có vấn đề cô đều không ký.
Cho nên bọn họ cũng không hao phí quá nhều công phu, sau khi thanh toán một ít tiền thì vị trí của Lục An An trong nhóm nhạc nữa đã hoàn toàn bị cắt bỏ.
Đây là yêu cầu của Lục An An.
Siêu cấp thần tượng chính thức đưa ra thông báo, nói cho tất cả mọi người —— Lục An An không gia nhập nhóm nhạc nữ của siêu cấp thần tượng.
Đây là gameshow tổ chức để tuyển chọn ra thành viên trong nhóm nhạc, cuối cùng ban tổ chức lại thông báo người đứng nhất lại không ký hợp đồng.
Ngay lập tức, toàn bộ cư dân mạng đều sôi nổi nghị luận, rất tò mò với quyết định của Lục An An.
Chẳng lẽ cô lại không dự định tiến vào giới giải trí? ? ! !
Mà đối tượng mọi người đang tò mò thì lại đang xuất hiện ở trong trường học.
Cô đang ung dùng lên lớp học bài.
Các bạn học ở trong lớp khi nhìn thấy cô đều vô cùng khiếp sợ.
Úy Sơ Hạ là người đầu tiên phản ứng lại, không nhịn được kinh ngạc thốt lên một tiếng: "An An, tại sao cậu lại trở về trường học?"
Lục An An bình tĩnh đi tới bên cạnh cô ấy, ngồi xuống nói: "Tớ là học sinh, không về đây thì còn có thể đi đâu được nữa?”
Úy Sơ Hạ nuốt nước miếng.
Các bạn học ngồi bàn trước đều khiếp sợ quay đầu lại nhìn cô: "... An An, cậu không tiến vào giới giải trí sao?"
Lục An An cười: "Hiện tại đối với tớ thì việc học là quan trọng nhất, những chuyện khác để sau lại nói.”
"A?"
Lục An An giơ giơ cằm lên, chỉ về phía trước nói: " Giáo viên đến rồi kìa."
Các bạn học kia lập tức quay đầu lại.
Sau khi mọi người tản đi, Úy Sơ Hạ vẫn còn khiếp sợ.
"Cậu... Thật sự muốn như vậy?"
Lục An An lắc đầu: "Tối nay trở về ký túc xá rồi nói.”
"Được."
Cả một buổi sáng, tin Lục An An về trường lan truyền ra nhanh chóng, đến cả các cư dân mạng cũng biết chuyện này rồi.
Ai nha, người đứng đầu siêu cấp thần tượng Lục An An lại không tham gia nhóm nhạc nữa, sau khi đoạt giải thì trở về trường học lên lớp.
Đây là có bao nhiêu yêu học tập mới có thể làm như vậy nha.
Trong nháy mắt, tin tức này cứ thế lan truyền khắp nơi.
Khi Lục An An nhìn thấy mấy lời bàn tán trên mạng thì thật sự cảm thấy buồn cười không chịu được.
Khả năng não bổ tưởng tượng của các cư dân mạng thực sự quá mạnh mà.
Sở dĩ cô trở về trường lên lớp chẳng qua chỉ là vì muốn thuận lợi tốt nghiệp mà thôi, hoàn toàn không có bất kỳ nguyên nhân gì khác.
Lục An An không nhịn được cười, lúc đang lén lút xem điện thoại di động thì điện thoại lại đột nhiên rung lên.
Cô vừa cúi đầu liền thấy, vậy mà lại là tin nhắn do Thịnh Hành gửi tới.*