Chương 82
Vị trí của Lục An An ở phía sau, dù sao thì cô cũng chỉ là một nghệ sĩ mới chưa có danh tiếng gì, cô chỉ có thể được sắp xếp ở phía sau nhìn mọi người mà thôi.
Loại hoạt động này còn có cả biểu diễn, ánh mắt Lục An An sáng quắc nhìn về ba cái bóng lưng phía trước, suy nghĩ một chút, ấn mở điện thoại di động gửi một tin nhắn cho Thịnh Hành.
Lục An An: [ Thầy Thịnh. ]
Điện thoại di động của Thịnh Hành rung lên, cúi đầu liếc nhìn cười đáp: [ Có gì tò mò muốn hỏi? ]
Lục An An: [ .... Cũng không phải là chuyện gì quan trọng, Lâm Nhược Tinh thật là đẹp nha. ]
Thịnh Hành nở nụ cười, nghĩ tới cô gái nhỏ mình nhìn thấy đêm nay: [ Em cũng rất xinh đẹp. ]
Lục An An: [ Nào có, em nhìn thật giống như học sinh tiểu học, chị gái Lâm Nhược Tinh mới xinh đẹp. ]
Thịnh Hành: [ Không phát hiện. ]
Lục An An: [ .... Khó trách thầy Thịnh đến giờ còn không tìm được đối tượng. ]
Thịnh Hành nhíu mày: [ ? ]
Một giây sau, Lục An An rút tin nhắn về.
Lục An An: [ Rất muốn đi tới phía sau thầy ngồi để nghe lỏm nha. ]
Thịnh Hành liếc nhìn hai người đang ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh, đột nhiên ho khan một tiếng: "Lục Diên."
Lục Diên ghé mắt: "Chuyện gì?"
Thịnh Hành cười cười nói: "Anh cứ thế để Lục An An ngồi ở phía sau?"
Ánh mắt của Lục Diên dừng lại ở trên mặt Lâm Nhược Tinh giây lát, lại liếc nhìn nụ cười trên mặt Thịnh Hành, nhàn nhạt nói: "Vị trí kia thích hợp với em ấy."
Lục Diên tùy ý nói: "Đồng Hướng ngồi ở bên cạnh em ấy, rất thích hợp."
Thịnh Hành: ". . ."
Lâm Nhược Tinh hoài nghi trừng mắt nhìn hai người, nhịn không được hỏi: "Đồng Hướng là ai?"
Lục Diên cười cười, thấp giọng nói: "Ừm, là một tiểu thịt tươi, dạo này Lục An An đang theo đuổi."
Tiếng nói vừa dứt, sắc mặt của Thịnh Hành đen đi mấy phần.
Lục Diên nhìn biến hóa của anh, chỉ cảm thấy nhả ra được một ngụm ác khí.
Lục An An hoàn toàn không biết anh trai yêu dấu đã bóc trần cô trước mặt idol, chờ đến khi Đồng Hướng đi tới, cô kinh còn cảm thấy ngạc vui mừng lại có cả ngoài ý muốn.
Nhưng cô cũng biết đây là nơi nào, kể cả cô mọi người giúp Úy Sơ Hạ xin chữ ký thì lúc này cũng không phải thời cơ tốt.
Lúc hoạt động bắt đầu, Lục An An lại chăm chú nhìn vào một bàn đồ ăn ngon nhìn trước, cảm thấy có chút đói bụng.
Cô bây giờ thật sự đói bụng nha.
Suy nghĩ một chút, Lục An An liếc mắt nhìn mấy nghệ sĩ bên cạnh.
Bọn họ đều không nhúc nhích.
Nghĩ nghĩ, Lục An An lại một trận phiền muộn.
Ai, làm nghệ sĩ thật sự quá vất vả rồi, đồ ăn cũng không thể ăn bậy.
Nghĩ nghĩ, Lục An An mím môi lại.
Cô chỉ có thể hung hăng uống nước rồi lại uống nước, đến lúc hoạt động lúc bắt đầu, Lục An An đột nhiên lại muốn đi vệ sinh.
Cũng may máy quay phim cơ bản không quay tới chỗ bọn họ bên này, cô lén lén lút lút đi tới toilet cũng không ai chú ý tới.
Có điều, Lục An An không nghĩ tới là, cô sẽ gặp được Lâm Nhược Tinh ở toilet.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, trên mặt Lục An Antràn ra nụ cười.
"Chào cô Lâm ạ."
Lâm Nhược Tinh ngoài ý muốn nhìn cô: "Em biết chị?”
". . . Vâng."
Lục An An cười cười nói: "Cô Lâm quá xinh đẹp, em vẫn luôn hâm mộ chị.”
Nghe vậy, Lâm Nhược Tinh khẽ cười, nhìn chằm chằm cô chốc lát rồi nói: "Cám ơn em, lần đầu tiên tham gia loại hoạt động này cảm thấy như thế nào?”
"Có thể nói nói thật không ạ?"
Lâm Nhược Tinh gật đầu: "Em nói đi."
"Có chút tẻ nhạt, còn rất đói rất lạnh."
Mấy lời này của Lục An An đều là lời nói thật.
Lâm Nhược Tinh khẽ cười: "Tối nay có thể vào hậu trường nghỉ ngơi một chút, đừng gấp."
"Vâng vâng."
Lâm Nhược Tinh nhìn chằm chằm cô vài giây, không thể nói được mình có cảm giác gì, chỉ cảm thấy mình rất yêu thích cô bé này.
Tướng mạo khiến người ta yêu thích.
Hai người đơn giản nói chuyện hai câu, Lục An An lại trở về vị trí của mình.
Cô vừa mới ngồi xuống, người bên cạnh liền chủ động nói chuyện cùng cô.
Đồng Hướng nhìn nữ sinh bên cạnh, dừng một chút hỏi: "Cô là Lục An An?"
". . . Ừa." Lục An An cười cười: "Xin chào."
Đồng Hướng gật đầu, nhẹ giọng nói: "Tôi đã xem qua cô biểu diễn."
"A?" Lục An An ngoài ý muốn nói : "Vậy sao? Cảm ơn."
Đồng Hướng gật gật đầu, ngoại hình của anh ta trong trẻo, là loại hình tiểu thịt tươi hiện nay đang rất lưu hành, trưởng thành vô cùng cao ráo, khi cười lên còn có chút ấm áp, là loại hình được rất nhiều tiểu nữ sinh yêu thích.
Nói thật, nếu không phải là Lục An An đối với Thịnh Hành khăng khăng một mực, cô khẳng định cũng sẽ thích loại hình như Đồng Hướng này.
Ai, thiếu niên ngọt ngào, có ai mà không thích cơ chứ.
Đồng Hướng gật đầu.
Lục An An cảm nhận được anh muốn nói chuyện, cũng bắt đầu tìm đề tài: "Tôi có xem qua phim của anh."
Cô dừng lại, nhỏ giọng nói: "Bạn của tôi rất thích anh."