Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 83

Chương 83 -
Chương 83 -

Chương 83

Đồng Hướng nở nụ cười: "Thật sao?"

"Ừm."

Lục An An có chút căng thẳng, thấp giọng nói: "Cậu ấy còn nhờ tôi xin chữ ký của anh nữa, có được không?”

Hai mắt Đồng Hướng sáng rực lên, không chút do dự nói: "Tất nhiên là được, ký chỗ nào?"

Lục An An: ". . ."

Cô đột nhiên kẹt.

Lễ phục hôm nay cô mặc không có túi, túi xách cũng chỉ có thể nhét một cái điện thoại di động và một cái khăn tay, ngoài ra không có thứ gì.

Trong nháy mắt, trên mặt cô xuất hiện vẻ lúng túng.

Đồng Hướng trầm thấp nở nụ cười, cười nói: "Không có chuyện gì."

Anh ta nói: "Tối nay tôi sẽ bảo người đại diện gửi ảnh của tôi cho em.”

"Cảm ơn cảm ơn."

Đồng Hướng nhìn cô: "Cô chỉ nói cám ơn thôi sao?"

Lục An An: ". . . ?"

Hai người trò chuyện khá vui vẻ, đến cả một nữ minh tinh khác ngồi bên cạnh cũng gia nhập vào.

Ngồi bên cạnh là một nữ diễn viên cũng nổi lên nhờ một bộ phim chiếu mạng, tính cách rất hoạt bát, chỉ một lát sau đã hoà mình vào cuộc nói chuyện của hai người.

Dù sao mấy người đều là những người mới không có danh tiếng gì, kết bạn với nhau cũng đơn giản hơn rất nhiều.

Bữa tiệc còn chưa kết thúc, bên trong di động của Lục An An đã thêm được mấy người WeChat mới.

Lúc Thịnh Hành lơ đãng quay đầu nhìn thấy chính là cảnh tượng này.

Anh híp híp mắt nhìn, vừa muốn thu hồi ánh mắt lại nghe thấy Lục Diên sách một tiếng nói: "Lục An An thật đúng là được hoan nghênh."

Thịnh Hành: ". . .Em ấy được hoan nghênh hay không chẳng lẽ anh còn không biết?”

Lục Diên khiêu khích nhìn anh: "Ở trong lòng An An, idol quả nhiên không chỉ có một người."

Thịnh Hành cảm thấy cứ như có một cây đao đang đâm vào người mình.

Coi như có Lâm Nhược Tinh phản ứng trì độn hơn nữa thì bây giờ cũng có thể hiểu ra gì đó,

Cô ấy cụp mắt nở nụ cười, gia nhập đề tài: "Vừa rồi lúc em đi toilet cũng có gặp em ấy.”

Lục Diên ghé mắt nhìn cô.

Lâm Nhược Tinh thoát được ánh mắt của anh, nhìn cách đó không xa nói: "Tính cách của em ấy quả thật rất đáng yêu, lớn lên cũng rất đẹp."

Thịnh Hành: "Ừm."

Anh thu hồi mắt lại, ở trong lòng cười lạnh một tiếng, quả nhiên là nhóc con

không có lương tâm .

Anh trai đổi cũng thật nhanh, thật đúng là lời nói tự đáy lòng nha.

Lục An An hắt hơi một cái, Đồng Hướng đưa cho cô một ly nước.

"Cảm mạo à?"

"Không có."

Lục An An xoa xoa mũi: "chắc là vì vừa rồi lúc đi thảm đỏ quá lạnh."

"Đúng không đúng không."

"Mấy nữ minh tinh cta thực sự là bị tội."

"Ừm."

Đến cuối cùng, Lục An An không chỉ được Đồng Hướng ký tên lên ảnh, còn thuận lợi hình chung cùng một chỗ.

Khiến cho cô ta ngoài ý muốn là Đồng Hướng và cả nữ nghệ sĩ kia đều ấn quan tâm cô, phát Weibo còn tag @ cô.

Lúc Lục An An nhìn thấy, hoạt động vừa vặn kết thúc.

Đêm nay bọn họ ở khách sạn, có mấy người còn có hoạt động khác sau liên hoan.

Lúc Lục Diên đi tới, Lục An An đang xem Weibo.

"An An."

"Hả?"

Lục An An ngẩng đầu lên nhìn anh: “"Phải đi sao?"

Lục Diên gật đầu, hai tay nhét ở trong túi nói: "Đợi lát nữa còn có một bữa tiệc nhỏ của bạn bè, em có muốn đi hay không?"

Đôi mắt của Lục An An sáng rực lên: "Trừ anh ra còn có ai vậy?"

Lục Diên nhìn cô, cười lạnh một tiếng: "Thịnh Hành có thể sẽ đi."

"Vậy em cũng đi."

Khát vọng biểu đạt vô cùng rõ ràng.

Lục Diên: ". . . Đi thôi, trước tiên đem em đi thay quần áo đã."

"Được."

Lục Diên nói đây bữa tiệc nhỏ, bên trong có không ít nghệ sĩ tham gia, người đều bạn bè thân quen trong giới. Ngoại các trừ nghệ sĩ thì còn có cả một vài đạo diễn và nhà sản xuất, được tổ chức tại một biệt thự ở ngoại thành.

Lúc Lục An An và Lục Diên đến nơi, bên ngoài đã có mấy chiếc xe đỗ lại.

Cô liếc nhìn, Lục Diên thấp giọng nói: "Bữa tiệc này do một người bạn tổ chức, đợi lát nữa muốn chào hỏi liền đi qua chào hỏi, không chào hỏi thì đi qua một bên chơi điện thoại di động cũng không sao, không cần lo lắng."

"Vâng ạ."

Lục Diên đại khái đã nói từ sớm mình sẽ dẫn người đi tới cho nên lúc nhìn thấy Lục An An mọi người cũng không quá kinh ngạc.

Cho nên sau khi Lục Diên giới thiệu Lục An An một vòng liền bị gọi đi đánh bài.

Lục An An tự cảm thấy mình không nên tới đó quấy rầy anh, yên lặng đi tới bên trong một góc nhỏ ngồi, người tới không nhiều, ước chừng chỉ có mười mấy người.

Người cô có thể gọi tên cũng không nhiều.

Lúc Lâm Nhược Tinh đến, Lục An An vừa mới tìm thấy một cái sô pha ngồi xuống. Hai người liếc mắt nhìn nhau, Lâm Nhược Tinh liền đi tới chỗ cô.

"An An?"

Lục An An gật gật đầu chào: "Chị Nhược Tinh."

Lâm Nhược Tinh nở nụ cười, nhướng nhướng mày: "Lục Diên đưa em tới đây sao?”

“vâng ạ.”

Nghe vậy, Lâm Nhược Tinh cũng không nói gì.

Cô ấy hỏi: "Ngồi đây không cảm thấy tẻ nhạt sao?"

Bình Luận (0)
Comment