Xuyên Thành Em Gái Của Đối Thủ Idol Nhà Mình ( Dịch Full )

Chương 87

Chương 87 -
Chương 87 -

Chương 87

Lúc gần đi ra cửa, Lục An An còn lưu luyến không rời quay đầu lại liếc nhìn.

Thịnh Hành nở nụ cười, nhìn cô nói: "Trở về nghỉ sớm một chút đi."

"Tạm biệt Thầy Thịnh."

"Tạm biệt An An."

Sau khi lên xe, Lục An An còn có chút lưu luyến không rời.

Hoá ra Thịnh Hành khi ở cùng bạn bè là bộ dáng này, thực ra anh cũng không quá lạnh lùng.

"Anh."

"Hả?"

Lục Diên liếc mắt nhìn cô: "Sao thế?"

Lục An An nằm nhoài sang một bên, nhìn Lục Diên nói: "Anh và Thịnh Hành trước đây cũng sẽ ngầm chơi với nhau sao?"

"Rất ít."

Đây là nói thật.

Mặc dù hai người không phải là đối thủ cạnh tranh gắt gao như các cư dân mạng vẫn nói, nhưng hai người thực sự cũng khá bận, cũng không quá thân thiết, đương nhiên cũng có vài người bạn chung, như Ôn Tư Niên và Phong Minh Thành đều là bạn thân quen của hai người.

Thỉnh thoảng còn hẹn nhau tụ tập cùng một chỗ.

Sau khi gặp nhau mấy lần thì cũng có quen biết sơ sơ, cả hai không mấy khi ngồi chơi bài với nhau, kể cả là khi cả hai đều có mặt trong một bữa tiệc thì Lục Diên cũng có bạn của mình, Thịnh Hành cũng thế, hai người đêu hiếm khi cùng tham gia vào một hoạt động.

Hôm nay xem như là ngoại lệ.

Cũng không thể nói là hôm nay.

Hẳn phải nói là từ sau khi Lục An An theo đuổi ngôi sao, cảnh tượng như vậy hình như liền có thêm rất nhiều.

Nghĩ nghĩ, Lục Diên quay đầu nhìn chằm chằm cô một lát.

Lục An An không phát hiện ra ánh mắt của anh, cô đang quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trên cửa sổ xe làm bằng thuỷ tinh phản chiếu ra khuôn mặt tươi cười của cô, khóe mắt cong cong, đôi con ngươi bên trong lấp lánh lại xán lạn.

Lục Diên nhìn chằm chằm cô một lát mới thu hồi ánh mắt.

Buổi tối hôm đó, hai người không quay tới khách sạn mà ở lại trong nhà của Lục Diên tại thành phố A.

Văn phòng chính của Tinh Diễm nằm ở thành phố B, nhưng thành phố A cũng có công ty con.

Hơn nữa còn có rất nhiều nghiệp vụ bây giờ đều đang ở thành phố A, Lục Diên có nhà riêng ở nơi này cũng hoàn toàn bình thường.

Tối hôm qua Lục An An ngủ không đủ giấc, sau khi về đến nhà liền nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Lục Diên nhìn vào cửa phòng đóng chặt của cô một lát, xoa xoa huyệt thái dương trở về gian phòng của mình.

*

Sáng sớm hôm sau khi cô tỉnh dậy đã là mười giờ sáng.

Lục Diên để lại tin nhắn và chìa khoá cho Lục An An, nói là có công việc nên anh đi ra ngoài trước, nói cho cô nếu có chuyện thì gọi điện thoại cho anh.

Đầu tiên Lục An An gửi lại một tin nhắn cho Lục Diên, sau đó lại gửi tin nhắn cho Đường Nghi, lúc này mới lười biếng rời giường rửa mặt.

Cô đột nhiên muốn trở về chỗ ở trước đây của mình nhìn một cái.

Nơi Lục An An sống trước đây thực ra cũng rất tốt.

Đem ra so sánh mà nói, những người có nhà ở nơi này đều là những người có tiền.

Lúc đi tới cửa tiểu khu Lục An An lại bị bảo vệ ngăn lại, lúc này cô mới nhớ tới bảo vệ tiểu khu của bọn họ tương đối nghiêm khắc, chỗ này cần đi vào trong còn cần phải đăng ký, hơn nữa còn cần phải báo lại là mình muốn đi tới nhà nào.

Con ngươi của Lục An An lóe lóe, nhìn vào chú bảo vệ trước mặt một lát, đột nhiên lại chần chờ.

"Cô gái."

Bảo vệ hô lên: "Cháu muốn đi vào sao?"

Lục An An gật gật đầu, nhỏ giọng nói: “Vâng, cháu muốn lên tòa số 7 phòng 1702."

Nghe vậy, bảo vệ nghi ngờ nhìn vào mắt cô: "Thế à?"

". . . Vâng ạ, có vấn đề gì ạ?"

Bảo vệ im lặng trong giây lát, đột nhiên hỏi: "Cháu là fans à?”

"A?"

Bảo vệ hơi nhíu mày, nhìn cô: "Xin lỗi, cần phải gọi điện thoại cho chủ nhà mới có thể vào."

"Vì sao ạ?"

"Không có vì sao." Bảo vệ nói: "Bây giờ cháu gọi đi, nếu không chú không thể cho cháu vào.”

Lục An An há miệng thở dốc, đột nhiên cảm nhận được một loại cảm giác luống cuống.

Cô đứng tại chỗ một lúc lâu mới hít sâu một hơi nói: "Xin lỗi ạ, cháu không đi vào nữa."

Nghe vậy, biểu cảm của ông chú bảo vệ liền biến thành tôi biết ngay mà, sau đó ông ta khoát khoát tay với Lục An An, nói: "Mấy fans hâm mộ các cháu cũng thật là, sao cứ chạy tới tận nhà người ta như vậy, mấy cháu có biết là hành vi này rất không đúng hay không?”

Lục An An hoảng hốt, căn bản không hiểu được bảo vệ đang nói cái gì.

"Xin lỗi, cháu đi bây giờ đây."

Cô hít sâu một hơi, thu mắt lại đi tới một bên khác.

Cô mới từ trong phòng bảo vệ đi ra ngoài một lát, ở bên cạnh lại truyền đến một âm thanh vừa quen thuộc lại xa lạ.

"Lục An An."

Bước chân Lục An An dừng lại, thân thể cứng đờ xoay người.

"Tại sao em lại ở chỗ này?"

Bình Luận (0)
Comment