"Anh Bình, làm thế nào đây?" Giọng nói của Tiền Tiểu Lệ không nhịn được có chút run rẩy.
Những năm gần đây vợ chồng bọn họ cho tới bây giờ chưa từng gặp chuyện lạ gì, vì vậy vẫn luôn không tin mấy thứ kỳ lạ.
Kim Hữu Tiền cũng là bị bọn họ ảnh hưởng, lúc đầu cũng không tin những thứ này.
Nhưng tình huống bây giờrõ ràng đã vượt qua phạm vi nhận biết của bọn họ.
"Anh..." Kim Bình An đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên cảm nhận được chỗ ngực hơi nóng lên.
Lúc này là Tiền Tiểu Lệ nói chuyện, "Anh Bình, chỗ ngực của em bỗng nhiên có chút nóng..."
Kim Bình An nghe vậy sững sốt một chút, "Em cũng nóng?"
Trong sự hoảng sợ kinh hoàng, Tiền Tiểu Lệ cũng nghe được từ "cũng" mấu chốt bên trong đó, "Anh cũng vậy sao?" Bà ấy vừa hỏi vừa theo bản năng cúi đầu nhìn chỗ nóng ở ngực, nơi đó có một lá bùa bình an xếp thành hình tam giác dán vào da thịt.
Bỗng nhiên bà ấy nhớ lại lời Kim Hữu Tiền nói lúc đưa thứ này.
"... Mẹ, mặc kệ như thế nào, mẹ cũng phải mang theo bùa bình an này cho con, không thể lấy xuống, tắm cũng không thể, đừng hỏi, là chống nước đó!"
"Nếu ba và mẹ lặng lẽ lấy xuống bị con phát hiện, đến lúc đó đừng trách con...?"
"... Mẹ hỏi con cái này có ích gì sao? Con không thể nói cụ thể được, chẳng qua nếu có một ngày, mẹ cảm thấy chỗ ngực có lá bùa dán vào nóng lên, đó chính là gặp chuyện rồi, dưới tình huống đó, điện thoại di động của mẹ sẽ không có tín hiệu..."
"Tất nhiên con không hy vọng ba mẹ có cơ hội trải nghiệm tác dụng của nó, nhưng nếu quả thật gặp phải, tuyệt đối nhớ kỹ, đi theo trực giác, nó sẽ dẫn hai người đến nơi an toàn!"
Tiền Tiểu Lệ lo lắng nhìn chồng, "Anh Bình, lúc ấy những lời kia của Nguyên Nguyên..."
"Anh đều nhớ." Kim Bình An nói, tiếp tục nghiêm túc lái xe, "Đi một bước nhìn một bước đi."
Nơi này là đường cao tốc, lại bị một đoàn sương mù bao quanh.
Tuy nói ông ấy cũng không biết hiện tại mình lái đến chỗ nào rồi, lại đang đi về hướng nào, nhưng theo lý thuyết mà nói, cứ lái xe, vẫn an toàn hơn là dừng lại.
Kim Bình An vừa nói xong, bỗng nhiên phía trước trong phạm vi tầm mắt xuất hiện một bóng dáng loáng tháng, nhìn giống như một bóng người.
Lúc này tốc độ xe của ông ấy cũng không nhanh, cũng chỉ có hơn hai mươi cây số trên giờ, nhưng tầm nhìn bên trong đoàn sương mù quá hẹp, dù ông cố gắng để cho mình tập trung hết sức, trước tiên phát hiện tình huống dị thường đã lập tức theo bản năng đạp thắng xe, nhưng xe vẫn thẳng tắp đụng vào bóng người kia sau đó mới dừng lại.
Xe thắng gấp làm cho thân xe lắc lư một chút, Kim Bình An nhớ đến tình huống vừa rồi, rõ ràng ông ấy thấy xe đụng vào thứ gì đó, cái bóng đập vào bay ra ngoài, nhưng cũng có cảm giác không có đụng vào thứ gì cả.
Một cảm giác kỳ quái không thể nói được.
"Anh Bình, mới vừa rồi có phải chúng ta... Có phải chúng ta đụng vào người không?" Tiền Tiểu Lệ căng thẳng hỏi.
"Em ngồi trên xe chờ đi, anh đi xem một chút.”
Kim Bình An không xác định rốt cuộc có đụng phải thứ gì hay không, di chuyển xe đến đường xe ứng phó nhu cầu bức thiết, tắt mắt, kéo phanh xe, chuẩn bị xuống xe xem thử một chút.
Nhưng trong nháy mắt khi tay của ông ấy đụng vào tay nắm cửa, vốn dĩ chỗ ngực dán vào bùa bình an đã hơi nóng, lúc này lại nóng rực giống như bị than nóng dính vào, cảm giác giống như da thịt bị lửa đốt cháy.
Nóng đến mức trong nháy mắt ông ấy thả lỏng tay ra.
Một giây tiếp theo, có thứ gì đó nhào vào trên cửa kiếng xe, động thời còn đụng vào cửa xe, phát ra một tiếng vang vô cùng lớn, toàn bộ xe đều lắc lư hai cái.
Theo bản năng Kim Bình An nghiêng đầu nhìn qua.
Một hình ảnh không biết hình dung như thế nào đập vào mắt.
Đó là một cái đầu bị đè dẹp, mắt, lỗ mũi, miệng, đều dính sát vào trên cửa xe chưa đóng kín.
Chia năm xẻ bảy, máu tươi chảy ròng ròng, bên trong cái đầu chảy ra chất lỏng màu trắng hỗn tạp.
Dù Kim Bình An tự nhận là người thấy nhiều chuyện trong đời, giờ phút này cũng bị dọa sợ đến nín thở.
Hoặc có lẽ bởi vì kinh sợ quá độ, trái lại ông ấy không phát ra âm thanh nào, chẳng qua thân thể cứng ngắc ngồi trên ghế tài xế.
Còn ở bên cạnh, Tiền Tiểu Lệ nghe được tiếng theo bản năng nhìn qua, trong nháy mắt sắc mặt trở nên tái nhợt, hoảng sợ hét thành tiếng, "A---"
Thứ bên ngoài cũng phát ra một tiếng hét chói tai, hai cái tay không được lành lặn cào vào cửa xe, dùng một sức mạnh không giải thích được, từ từ cào vào.
Kim Bình An cảm giác có gió thổi vào mặt, còn có một mùi máu tanh vô cùng đậm, xen lẫn là mùi hôi thúi, điên cuồng tràn vào trong mũi.
Làm thế nào đây?
Xong đời rồi!
Trong đầu ông ấy chỉ có mất chữ này, trừ cái này ra, tất cả đều trống rỗng.
Bỗng nhiên, hình như có một giọng nói vang lên bên tai ông ấy, "Lái xe."
Ở tình huống hoàn toàn không biết làm cái gì, bỗng nhiên nhận được một chỉ dẫn, gần như Kim Bình An không suy nghĩ gì cả, làm theo bản năng.
Kéo tay phanh, lại khởi động xe...
Ông ấy đã làm rất nhanh, nhưng trong lòng lại rất rõ ràng, không kịp, bởi vì cái đầu dữ tợn kinh khủng đã thò đầu vào cửa xe, đã gần trong gang tất.
Mà lúc ông ấy nghĩ như vậy, bỗng nhiên bên tai nghe được một tiếng vang, nhưng không phải là tiếng chỉ dẫn cho ông ấy, mà là một tiếng hét chói tai, chính là cái loại chói tai đau màn nhĩ, hình như còn kém theo cả thống khổ.
Cùng lúc đó, ông ấy hơi liếc nhìn đã thấy được, cái thứ đáng sợ vốn đang muốn chui vào trong xe, bỗng nhiên bay ra ngoài.
Tiếng thét chói tai, chính là vật kia phát ra.
Kim Bình An không biết tại sao lại như vậy, nhưng giờ phút này ông ấy không có lòng dạ nào suy nghĩ, nhanh chóng khởi động xe, tiếp tục đi về phía trước.
Hình như thứ đồ đáng sợ đó, đã bị bỏ lại phía sau.
Nhưng Kim Bình An cũng không dám thả lỏng.
Quả nhiên, lái đi không được bao lâu, lá bùa được xếp thành hình tam giác hơi lạnh dán ở ngực lại lần nữa trở nên nóng rực.