Ở chỗ này ông ấy nói tóm tắt lại chuyện vợ chồng bọn họ trải qua tai nạn xe cộ, chỉ là không nói chuyện ly kỳ xảy ra bên trong quỷ vực đoàn sương mù.
"... Ngày đó nhờ có bùa bình an của đại sư tôi và vợ mình mới tránh được một kiếp, chỉ bị thương ngoài da chút xíu, vào lúc này đã đóng vảy rồi, ừm, ngay tại chỗ cùi nhỏ này, thấy không?"
Kim Hữu Tiền đừng ở trong đám người, nghiêng đầu nhỏ giọng nói Tiền Tiểu Lệ ở bên cạnh, "Mẹ, ba con còn có thiên phú này sao?"
Ba Kim Bình An trong trí nhớ của cậu ta, trừ một chuyện tương đối có tiền ra, hoàn toàn chính là một người đàn ông trung niên hiền lành bình thường, sở thích cũng bình thường, nuôi chim, cho cá ăn, chơi cờ tướng, chơi đấu địa chủ và mạt chược vui vẻ trên mạng, trong thực tế cũng thỉnh thoảng đánh mạt chược với bạn bè thân thích.
Kim Hữu Tiền còn chưa từng nhìn thấy dáng vẻ nhiệt huyết tràn đầy sức sống như vậy của ba mình.
Tiền Tiểu Lệ nhún vai một cái, "Mẹ cũng chưa từng nhìn thấy."
Kim Bình An cầm loa tiếp tục nói, "... Sau này đại sư chỉ điểm hai chúng ta đến chỗ này lạy Bồ tát, cũng không cần đồ cúng gì, chỉ cần thêm một viên đá cho thần miếu này là được."
"Tôi nói với các người, viên đá kia cũng không thể tùy tiện đặt vào, nếu là người không đủ thành tâm, đặt thế nào cũng sẽ bị rơi xuống!"
"Không tin mọi người có thể thử một chút!" Câu cuối này, dùng phép khích tướng.
"Tôi đúng là không tin chuyện này, trên đời này làm gì có chuyện ly kỳ như vậy!"
"Ông chủ Kim, ông thật sự có bản lĩnh viết truyện đó!"
"Đúng vậy, đúng vậy, phía trước nói chuyện rất trịnh trọng, sao phía sau bỗng nhiên thay đổi phong cách rồi!"
Mọi người vây xem, mồm năm miệng bảy lên tiếng, tiện tay nhặt một viên đá rơi rải rác gần đó, cầm đi đến bức tường sụp hơn nửa của thần miếu, rồi đặt lên.
Viên đá vững vàng nằm trên đó.
"Đây không phải là nằm..." Người kia vừa nói vừa buông tay ra, một giây tiếp theo chỉ thấy viên đá mình mới vừa đặt xuống không biết xảy ra chuyện gì, lộc cộc lăn xuống.
“A!"
"Thật sự rơi xuống này!"
"Chắc là đặt không vững, Tiểu Hào, cậu thử lại lần nữa đi!"
Người thanh niên gọi là Tiểu Hào, cũng cho là mình đặt không vững, vì vậy lại khom người nhặt một viên đá, lại đặt lên bức tường.
Lần này, cậu ta đặt rất nghiêm túc, cũng chọn lựa vị trí đặc tỉ mỉ, viên đá cũng là viên tương đối nhỏ, đặt giữa mấy viên đá lớn, làm thế nào cũng không thể rơi xuống được.
"Nhìn mày lần này còn lăn xuống thế nào.."
Cậu ta lại buông tay ra, sau đó trơ mắt viên đá nhỏ kia, giống như bị cái gì đẩy, lăn xuống đất.
"Trời ơi!"
"Lại thật sự lăn xuống!"
Xung quanh vang lên một mảnh tiếng thán phục.
Tiếp đó có rất nhiều người lên thử nghiệm, kết quả không ai ngoại lệ, đặt lên đều rớt xuống.
Cũng bởi vì vậy, mọi người ở đây tin mấy phần đối với lời của Kim Bình An.
"Được rồi được rồi, trước tiên mọi người dọn dẹp cỏ dại xung quanh đây đã!" Kim Bình An giơ loa lớn lên, gọi lại những người muốn thử đi đặt đá.
Sự tuyên truyền về Bồ tát của ông ấy cũng đã thành công được một chút, tiếp theo còn có hai chuyện phải làm, không cần thiết phải tiếp tục lãng phí thời gian trong chuyện này.
Tất nhiên, không phải ông không hy vọng mọi người thêm đá cho thần miếu.
Chủ yếu là suy nghĩ đến chuyện trước đó một nhà ba người bọn họ, phải rất thành tâm mới vất vả lắm đặt được đá lên trên bức tường.
Mà người chỗ này, đại đa số đều chỉ là vì tò mò, hoàn toàn chưa đến mức độ thành tâm, cứ như vậy, đoán chừng mặc kệ thử mấy lần cũng không thành công được.
Đã như vậy còn không bằng để cho bọn họ đặt tinh lực vào hai chuyện cần phải làm khác.
Kim Bình An là ông chủ lớn bỏ tiền ra, ông ấy lên tiếng, mặc dù mọi người vẫn tò mò, nhưng cũng không tiếp tục thử nữa, rối rít làm chuyện chính.
Một lát sau, Kim Hữu Tiền làm một nửa người giám sát, thỉnh thoảng cũng sẽ đi theo làm việc với mọi người, bỗng nhiên nghe được tiếng điện thoại của mình vang lên.
Người gọi đến là Hạ Tình, hỏi địa chỉ cụ thể của miếu đá.
Kim Hữu Tiền cũng không hỏi nhiều, hiển nhiên cô ấy là được đại sư chỉ điểm mới biết sự tồn tại của thần miếu, so sánh một chút, cả nhà bọn họn là đại sư tự mình dẫn đến, sự khác biệt này, lập tức thể hiện ra ngoài.
"Trước tiên cậu cứ lái xe đến ngoại ô phía Nam, tìm thôn Thượng Dung trên phần mềm dẫn đường..." Kim Hữu Tiền vừa nói chuyện, vừa mở Wechat, chia sẻ địa chỉ qua.
Một lát sau, ở đầu bên kia cậu ta nghe được một giọng nói dễ nghe như tiếng chuông bạc, "... Tiểu Tinh, hình như chúng ta đang ở gần đó..."
Kim Hữu Tiền cũng không suy nghĩ nhiều.
Sau đó tiếng Hạ Tình truyền đến, "Chúng tôi đang ở gần đó, tôi thấy có một con đường món đi vào trong núi..."
Kim Hữu Tiền nói tiếp, "Đúng, cậu đi theo con đường mòn đó, sẽ thấy hai chiếc xe, ngừng bên cạnh là được, bên trong không dễ lái xe vào, chờ tôi đi ra đón mọi người."
"Làm phiền cậu rồi."
"Không sao."
Kim Hữu Tiền cúp điện toại, phát hiện Tiền Tiểu Lệ ở bên cạnh đang tò mò nhìn mình, vì vậy giải thích, "Là bạn học cấp ba của con gọi đến, ngày hôm qua gặp chút phiền phức, nhờ con tìm đại sư giúp đỡ, mới vừa rồi hỏi con địa chỉ của thần miếu, nhất định là do đại sư chỉ điểm, xe của cậu ấy đã đến bên ngoài, con đi ra đón một chút."
Tiền Tiểu Lệ khoát tay, "Đi đi."
Vì vậy Kim Hữu Tiền đi theo con đường xuyên qua khu rừng, được người trong thôn dọn dẹp sạch sẽ trước đó không lâu, lúc đến chỗ đậu xe, chỉ thấy một chiếc xe SUV màu đỏ lái đến đây.
"Chỗ này!" Kim Hữu Tiền giơ tay vẫy.
Xe SUV màu đỏ chậm rãi ngừng lại, ngay sau đó cửa xe phía sau mở ra, một cô gái vóc dáng thon thả đi xuống, mái tóc dài màu nâu hạt dẻ, mặt một cái áo màu trắng, bên ngoài khoác một cái áo chống nắng, dưới là quần jean rộng rải màu nhạt, mang giày thể thao.