Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 158

Chương 158 -
Chương 158 -

"Nhưng cậu nhìn lại anh ta đi, anh ta là cái thá gì chứ?!"

"Nếu không phải tớ lớn lên với cậu, chúng ta có hai mươi năm tình cảm, khẳng định đã sớm phủi sạch quan hệ với cậu, mắt không thấy tâm không phiền!"

Hạ Khả Tâm nói một tràng, hơi thở vẫn không dồn dập, cô ấy nhìn Tôn Giai Mộng, bỗng nhiên giọng điệu thay đổi, "Giai Mộng, coi như tớ cầu xin cậu, chia tay với Trần Bưu đi, có được không?"

"Không phải là tớ nhúng tay vào chuyện tình cảm của cậu, nhưng thật sự, ở trên người này, tớ không nhìn thấy một chút ưu điểm nào, còn về chuyện cậu nói anh ta đối xử rất tốt với câu, tốt cái rắm!"

Tôn Giai Mộng yên tĩnh nghe Hạ Khả Tâm nói chuyện, trong lòng cũng đang suy nghĩ, rốt cuộc mình thích Trần Bưu ở chỗ nào?

Tướng mạo không có, học thức không có, cũng không có sở trường gì, tích cách lại thối nát.

Trên người này, ngay cả một ưu điểm để miễn cưỡng khen ngợi cũng không có.

Rốt cuộc tại sao lúc trước cô ấy lại thích anh ta, đồng ý hẹn hò với anh ta?

Nghĩ đến đây, Tôn Giai Mộng bỗng nhiên cảm thấy đầu rất đau, hình như có một vật gì đó đang khuất động trong đầu của cô ấy, làm cho cô ấy không có cách nào tiếp tục suy nghĩ nữa.

"Giai Mộng, cậu sao vậy?" Hạ Khả Tâm thấy tình huống của bạn thân không đúng lắm, quan tâm hỏi.

"Không biết, bỗng nhiên đầu..." Tôn Giai Mộng còn chưa nói hết câu đã có cảm giác, hình như có một khí tức đặc biệt, giống như một bàn tay dịu dàng, vuốt ve tất cả đau đớn của cô ấy.

"... Không đau nữa."

Hạ Khả Tâm: "..."

Tôn Giai Mộng chỉ cảm thấy rất thần kỳ, hơn nữa cô ấy thấy cảm giác mới vừa rồi có chút quen thuộc, nhưng lại không thể nói ra được.

Lúc này cô ấy hơi liếc nhìn bó hoa trước người, lập tức nhớ ra.

"Là cô ấy!"

Hạ Khả Tâm nghi ngờ nhìn bạn thân, "Cậu đang nói gì vậy?"

Tôn Giai Mộng cầm bó hoa hướng dương lên, nói chuyện lúc nãy cho Hạ Khả Tâm.

"Bó hoa này là một bạn nhỏ học nhà trẻ tặng cho tớ... Để cho tớ đến một cái miếu gì đó của thôn Thượng Dung ở ngoại ô phía Nam thêm viên đá, sau đó nghi ngờ của tớ sẽ được giải đáp."

“Cậu bé còn cố ý nhắc đến bó hoa hướng dương này, giống như biết tớ thích hoa hướng dương!"

Hạ Khả Tâm nghe xong lời này, có chút nghi ngờ, "Thật hay giả, mơ hồ như vậy? Không phải là muốn lừa tiền của cậu chứ?"

Tôn Giai Mộng lắc đầu một cái, "Tớ cảm thấy không giống, người mẹ của người bạn nhỏ kia, cho tớ một cảm giác rất đặc biệt."

"Mới vừa rồi tớ nghe lời cậu, cũng suy nghĩ đến chuyện của mình và Trần Bưu bỗng nhiên đầu lại đau, nhưng lập tức trở nên tốt hơn, giống như có người nào đó mát xa đầu của tớ, loại cảm giác đó, rất giống với lúc nhìn thấy mẹ của người bạn nhỏ kia!"

Hạ Khả Tâm quan sát cô ấy mấy lần, "Nếu không chờ ngày mai cậu tan làm thì đi xem một chút? Trước tiên chúng ta sẽ hỏi thăm tình huống với người xung quanh ở chỗ đó, nếu là lừa gạt thì thôi, nếu không phải thì đi nhìn thử một chút cũng không có tổn thất gì."

"Lại nói, chuyện của cậu và Trần Bưu kia, rốt cuộc cậu suy nghĩ cái gì?"

Tôn Giai Mộng cắn môi nói, "Tớ cũng không biết phải nói sao với cậu, mới vừa rồi hình như tớ nghĩ ra được một ít tình huống, nhưng không xác định, chờ ngày mai đến miếu gì đó rồi lại nói."

Hạ Khả Tâm nghe vậy, bất ngờ nhìn bạn thân một cái.

Trong khoảng thời gian này cô ấy đã khuyên Tôn Giai Mộng mấy lần, bạn thân đều nói Trần Bưu đối với mình rất tốt, không có suy nghĩ chia tay, nói nhiều cũng không có ích gì.

Nhưng tối hôm nay, cô ấy lại nói lời này, Tôn Giai Mộng không chỉ không tức giận, trái lại hình như thật sự đang suy nghĩ đến chuyện chia tay .

Là chuyện gì làm cho cô ấy bỗng nhiên thay đổi suy nghĩ?

Hạ Khả Tâm suy nghĩ vấn đề này, cuối cùng phát hiện, rất có thể nguyên nhân nằm ở người mẹ và đứa bé kia mà Tôn Giai Mộng mới vừa nhắc đến.

Bỗng nhiên cô ấy có chút mong đợi ngày mai nhanh đến.

----

Đảo nhỏ Tinh Tinh: Hy vọng tất cả các bạn nhỏ, còn có bạn lớn, đều được ba mẹ thương yêu, có thể ăn cơm no, có quần áo xinh đẹp sạch sẽ để mặc, có thể đến nhà trẻ, tận hưởng cuộc sống dưới ánh mặt trời! Hôm nay mình kiếm được mười tệ, mua hoa cho mẹ, là màu hồng, rất đẹp! Gặp được anh trai và chị gái, có chuyện cũ, mình không biết, chờ ngày mai lại xem xem. Ngủ ngon. Cảm ơn mẹ. Nhớ mẹ. #Nhật ký của Tinh Tinh#

Hình ảnh đăng kèm là chín bông hoa hồng, cùng với một đồng tiền một tệ.

Bình Luận (0)
Comment