Tối hôm đó sau khi đăng nhật ký lên, rốt cuộc có một lượt xem, còn bình luận dưới bài của cậu bé "Em thật giỏi, hy vọng mèo của anh cũng có thể gặp được một người bạn nhỏ tốt bụng như em, đưa trở về chỗ anh khóc tỉ tê ][ khóc tỉ tê ]".
Buổi sáng ngày hôm sau, điện thoại nhắc nhở Douyin của cậu bé có tin mới, nhấn vào thì thấy bình luận này.
Nhìn thấy bình luận đầu tiên trong đời, cậu bé cảm thấy có chút mới lạ, vì vậy buổi sáng trên đường đến nhà trẻ, hỏi Lạc Văn Thư, "Mẹ ơi, mèo con bị mất, tìm như thế nào vậy ạ?"
"Tìm chủ nhân hỏi thăm tình huống rối bấm đốt ngón tay tính toán, hoặc là vẽ một tấm bùa là được."
"Loại bùa này con có thể vẽ không?"
Đến bây giờ cậu bé vẫn còn chưa học xong bùa chủ đặc biệt lúc trước Lạc Văn Thư dạy, chẳng qua đã có thể vẽ đến bộ phận cuối cùng, chỉ còn kém mấy nét, có thể vẽ được nguyên vẹn, đoán chừng rất nhanh sẽ được rồi.
"Có thể."
"Mẹ, con muốn học cái đó!"
"Được, buổi chiều trở về dạy cho con."
---
Khương Tử Hành kéo thân thể mệt mỏi trở về nhà, cũng không mang dép lê, cởi giày chân trần đạp lên sàn nhà, một đường đi đến ghế salon trên phòng khách, cả cơ thể ngã nhào lên.
Mèo Kem của cậu ta đã bị lạc ba ngày rồi.
Buổi trưa ba ngày trước, lúc cậu ta đi làm, nhận được điện thoại của chủ nhà nói đường ống trên lầu bị hư, cần vào nhà của cậu ta sửa một chút.
Tính cách của Khương Tử Hành ôn hòa dễ chịu, chỉ dặn dò chủ nhà chú ý đóng kính cửa sổ, đừng để cho Kem chạy ra ngoài, cũng đừng hù dọa nó.
Lúc cậu ta cúp điện thoại thì đi làm việc ngay, vẫn luôn làm việc đến gần hơn 10 giờ, mới làm xong công việc trong tay.
Cậu ta vừa thu dọn bàn làm việc, vừa mở camera trong nhà, chào hỏi với mèo con trong nhà, "Kem ơi, ba tan làm rồi, một lát nữa trở về mở đồ hộp cho con ăn ~ "
Kem là một con mèo sư tử, lông trắng như tuyết, vừa dài vừa mềm mại, màu mắt khác nhau, một xanh một vàng, tính cách hoạt bát, dính người, hoặc là nói rất dính Khương Tử Hành.
Bình thường Khương Tử Hành nói chuyện với máy quay phim, Kem nghe được giọng nói đều sẽ chạy đến, nhảy lên trên bàn, kêu meo meo đáp lại cậu ta.
Chẳng qua thỉnh thoảng chơi quá vui, hoặc là ngủ quên, cũng sẽ không đến.
Lúc ấy Kem không trả lời, Khương Tử Hành cũng không suy nghĩ nhiều, rất nhanh thu dọn đồ đạc trở về công ty.
Cậu ta dùng khoảng 20 phút về đến nhà, vừa mở cửa thay giày vừa gọi, "Kem ơi, ba về rồi ~ "
Không có tiếng trả lời.
Khương Tử Hành cho là Kem đang chơi trốn tìm với mình.
Nhưng khi cậu ta lật tung cả nhà, mỗi một góc xó xỉnh cũng không tìm được bóng người của Kem.
Ngay cả tiếng gõ vào hộp đồ ăn mỗi lần đều thành công cũng không có tác dụng.
Lúc này cậu ta nhận ra tình huống không đúng lắm, lại tìm một vòng ở nhà, lần này vẫn không tìm được mèo, nhưng phát hiện một vấn đề nghiêm trọng --- Cửa sổ có rèm ở nhà vệ sinh mở ra ---
Lấy năng lực nhảy lên của Kem, có thể nhảy lên cửa sổ.
Nơi mà Khương Tử Hành thuê nhà là một tiểu khu cũ, nhà thang lầu, cậu ta lười leo thang gác, cho nên thuê lầu hai.
Cửa sổ dưới nhà vệ sinh là một cửa sổ chống trộm bên ngoài, phía trên là một tầng tôn che mưa, từ nơi đó có thể xuống lầu 1, nhảy qua vào trong tiểu khu.
Cho đến bây giờ Khương Tử Hành chưa từng mở cửa sổ có rèm này, mà hôm nay chỉ có chủ nhà đi qua phòng của cậu ta.
Cậu ta vừa gọi điện thoại cho chủ nhà, vừa chưa bỏ ý định tiếp tục tìm.
"... Cậu nói cửa sổ có rèm trong nhà vệ sinh sao? Hình như là thợ sửa mở ra rồi quên đóng..."
Bởi vì sự sơ ý của thợ sữa chữa, Kem bị mất.
Buổi tối hôm đó Khương Tử Hành đi tìm nhiều lần trong tiểu khu, cũng không tìm được Kem.
Ngày hôm sau in hình tìm mèo, dán nhiều ở trong tiểu khu và gần đó, nếu như có người nhìn thấy Kem, cung cấp manh mối hữu dụng cho cậu ta, có thể nhận được 1000 tệ thù lao, nếu như có thể tìm được Kem, thì là 1 vạn tệ.
Khương Tử Hành vẫn luôn tìm, không ngừng mở rộng phạm vi.
Cũng thử qua các phương pháp trên mạng,... ba ngày trôi qua, cũng không có tin tức gì.
Cậu ta cũng gửi bài tìm mèo trên Douyin, có rất nhiều người gửi tin nhắn muốn đục nước bèo cờ, nhưng không ai là Kem cả.
Tối ngày hôm qua lúc cậu ta mở Douyin, bất ngờ thấy một bài viết, hình ảnh + chữ viết, không lượt thích, không bình luận, vốn dĩ định lướt qua, nhưng vì nhớ lại nội dung mở đầu, cho nên quay ngược để lại bình luận.
Giống như đi vào miếu lạy Bồ tát, hoăc là gửi hi vọng vào cá Koi, người có thể đạt thành mong muốn ít lại càng ít, nhưng vẫn có rất nhiều người tham gia, thật ra đều chỉ vì có thể làm cho mình yên lòng.
Bình luận của Khương Tử Hành, cũng là một loại an ủi mình.
Sau khi cậu ta về nhà, mở Douyin ra, muốn nhìn thử xem có tin tức của Kem hay không.
Xem xét một trận, phát hiện chủ bài viết mà ngày hôm qua cậu ta để lại bình luận trả lời mình.
Đảo nhỏ Tinh Tinh: Em đã hỏi mẹ, mẹ nói vẽ bùa có thể tìm được mèo.
Khương Tử Hành sững sốt một chút, vẽ bùa? Đây là trò lừa đảo mới sao?
Nhưng vấn đề là, cậu ta là người nhắn cho đối phương trước, cũng là tình cờ nhìn thấy bài viết, cũng không thể là tạm thời có suy nghĩ muốn lừa gạt cậu ta, vậy cũng quá cố gắng rồi.
Khương Tử Hành mang theo nghi ngờ, nhấn vào hình đại diện của người này, xem hết bài viết của đối phương, hình như phát hiện là một người bạn nhỏ đi nhà trẻ.
Vì vậy cậu ta càng nghi ngờ hơn, cũng không biết ôm suy nghĩ gì, nhắn lại --- Có thể hỏi bùa này là gì không?
Sau khi anh ta nhắn lại, một lát sau nhận được câu trả lời.