Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 182

Chương 182 -
Chương 182 -

Chủ nhiệm cũng không suy nghĩ nhiều, hỏi mời ngày nào, kết quả nghe Lý Na nói là ngày hôm nay.

Ngày đó thật sự rất bận rộn, chủ nhiệm liếc nhìn cô ấy, nói sao không xin nghỉ sớm, không đồng ý.

Dựa theo tính cách trước giờ của Lý Na, lãnh đạo nói không được, vậy khẳng định sẽ rời đi.

Hoặc là, cô ấy có thể nộp đơn xin nghỉ trước mấy ngày để dễ sắp xếp công việc hơn.

Nhưng ngày đó, cô ấy vô cùng cố chấp, nói cái gì cũng muốn xin nghỉ, nói đó là người bạn học có quan hệ vô cùng tốt với mình lúc trước, mới vừa rồi kết bạn Wechat với cô ấy, mời cô ấy đến tham gia hôn lễ.

Thậm chí Lý Na còn nói một lời rất kiên quyết, "Ông không cho tôi đi tôi cũng phải đi."

Chủ nhiệm bị cô ấy chọc giận, cuối cùng vẫn đồng ý cho cô ấy nghĩ phép, nhắc nhở cô ấy chỉ nghỉ một ngày, ngày thứ hai dám đến trễ, cô ấy sẽ không có trái cây ngon để ăn.

Sau đó Lý Na nhanh chóng rời đi.

Lúc ấy cũng không ai suy nghĩ nhiều.

Cho đến buổi trưa ngày thứ hai, phòng làm việc bận rộn muốn chết, vẫn không thấy Lý Na đi làm lại, gương mặt của chủ nhiệm đen như đáy nồi, gọi điện thoại cho Lý Na.

Không gọi được, điện thoại nhắc nhở không ở vùng phủ sóng.

"Cánh thật sự cứng rồi đúng không! Tiểu Hoàng, một lát nữa cô gọi điện lại cho cô ta, thông báo cô ta cút nhanh về đi làm lại!"

Tiểu Hoàng, cũng chính là nữ đồng nghiệp cầm tài liệu đứng bên cạnh Lý Na ngày đó, từ trưa cho đến chiều, vẫn luôn không gọi được cho Lý Na, từ đầu đến cuối đều nhắc nhở là khu vực ở vùng ngoài phủ sóng.

Tiểu Hoàng cảm thấy có chút không đúng, đầu năm nay nơi không có tín hiệu rất ít, Lý Na là đi tham gia hôn lễ, cũng không thể được tổ chức trong vùng núi sâu thẳm không có dấu vết của con người đi?

Nhất thời không có tín hiệu cũng có thể hiểu được, nhưng vẫn luôn không có thì thật rất kỳ lạ.

Hơn nữa Lý Na cũng không phải là loại người cả ngày không đi làm, gọi điện không nghe máy.

Vì vậy Tiểu Hoàng gọi cho Lý Hướng Đông, hỏi ông ấy, "Chú ơi, chú có biết Na Na đi tham gia hôn lễ ở đâu không? Cả ngày hôm nay cháu không liên lạc được với cô ấy".

"Tiểu Hoàng không nói, tôi cũng không biết chuyện con bé tham gia hôn lễ..."

Lý Hướng Đông hiểu con gái mình không phải là người vô trách nhiệm như vậy, nhất định đã xảy ra chuyện gì.

Bạn học cấp 2 của Lý Na đều ở gần đó, nhiều bạn học cùng lớp đều ở cùng một thành phố, rất nhanh Lý Hướng Đông đi tìm người hỏi thăm, kết quả hỏi một vòng, đều nói gần đây không có người kết hôn.

"Tối hôm đó tôi lập tức đi báo cảnh sát..."

Lúc cảnh sát biết được tình huống, Tiểu Hoàng nhớ lại ngày đó người kết bạn Wechat với Lý Na tên là Phó Tiên, hình nền giống như một cô gái, quần áo là loại áo cưới thời cổ xưa, mũ phượng, khăn quàng vai, kết hợp với tình huống ngày đó, rất có thể chính là người mời Lý Na tham gia hôn lễ.

Mấy ngày nay cảnh sát điều tra hết những bạn học cấp 2 của Lý Na, cùng với đám người có quan hệ tốt với cô ấy, hoàn toàn không có ai tên là Phó Tiên, suy nghĩ đến khả năng đây là một cái tên mạng, vì vậy mở rộng phạm vi năm học, không giới hạn giới tính là nữ, nhưng hoàn toàn không có một người bạn học nào kết hôn vào ngày đó.

Vì vậy lại quay về điều tra camera.

Nhưng cũng không có thu hoạch gì.

Sau khi Lý Na ra khỏi đơn vị, rất nhanh bóng người đã biến mất trong màn hình camera, nơi cuối cùng cô ấy xuất hiện, là cửa hàng tiện lợi ở bên cạnh.

Cảnh sát đi hỏi thăm chủ cửa hàng.

"... Ngày đó hình như là có một cô gái trẻ đứng ở ven đường, nhìn bộ dạng giống như đang chờ xe, cuối cùng hình như là ngồi lên một chiếc xe màu đen... Không nhớ hiệu của xe là gì..."

Xe màu đen quá thường gặp, cảnh sát hoàn toàn không ôm hy vọng điều tra camera của cửa hàng, nhưng lại bất ngờ phát hiện một vấn đề ---

Thời khoảng thời gian của ngày đó, gần cửa hàng hoàn toàn không có một chiếc xe màu đen nào đi qua!

"Tôi luôn cảm thấy tạm thời Tiểu Na chưa xảy ra chuyện gì, nhưng nếu như vẫn luôn không tìm được con bé..."

Lời còn lại, Lý Hướng Đông không cách nào nói ra được.

Kim Hữu Tiền ở bên cạnh nghe xong, hơi nhíu mày nói, "Đại sư, sao tôi cảm thấy có chút quen thuộc?"

"Ừ." Lạc Văn Thư đáp một tiếng, "Đêm đó ba mẹ của cậu gặp đoàn sương mù ở trên đường cao tốc, trước đó chính là đi tham gia hôn lễ, cũng là bạn học nhiều năm không liên lạc bỗng nhiên gửi lời mời, chẳng qua chỗ mẹ của cậu là bạn học tiểu học."

"Má ơi!" Kim Hữu Tiền thiếu chút nữa nhảy cẫng lên, cậu ta nhìn Lạc Văn Thư, hỏi, "Tôi nhớ ngày đó đại sư nói trên người bọn họ có dính thứ gì đó..."

"Đúng." Lạc Văn Thư lại gật đầu.

Lúc ấy sau khi cô hỏi địa chỉ cụ thể cử hành hôn lễ với Tiền Tiểu Lệ, cũng có dành chút thời gian đi nhìn thử, phát hiện nơi đó hoàn toàn là một mảnh đất hoang, cỏ dại phát triển tươi tốt, còn cao hơn cả người, xung quanh không có một bóng dáng nào.

Nhưng có thể cảm nhận được một tia âm khí để lại, rất giống với trên người của Tiền Tiểu Lệ đêm hôm đó, nhưng không có cách nào tiếp tục lần theo dấu vết được.

Lạc Văn Thư không nói chuyện này cho người nhà họ Kim biết, đều đã qua, bọn họ biết cũng không làm được gì, trái lại biết được trong lòng sẽ không chịu nổi.

Lạc Văn Thư vẫn luôn nhớ đến chuyện này.

Mấy ngày nay tin tức đưa chuyện người bị gạt bán rất nhiều, người đi đến miếu Nguyên Phúc thêm đá cũng lập tức nhiều hơn, không chỉ có người bản xứ của Xuân Sơn, thậm chí còn có người từ vùng khác cố ý chạy đến.

Lạc Văn Thư phát hiện hai chuyện kỳ quái.

Một nam sinh nói bạn gái của mình mất tích mấy ngày, lần gặp cuối cùng trước khi mất tích, bạn gái nói muốn tham gia hôn lễ của bạn học cấp 2 sau đó không có liên lạc được.

Bình Luận (0)
Comment