Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 185

Chương 185 -
Chương 185 -

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của một cô gái, "Cậu lên xe chưa?"

"Hả? Lên xe gì?"

"Không phải cậu nói đi tham gia hôn lễ của bạn sao? Nói có người sẽ đến đón cậu..."

Cảnh Cần nghe như vậy, đột nhiên không biết tại sao cảm thấy rất lạnh, không khống chế được run lên một cái.

Chuyện bạn thân nói, cô ấy hoàn toàn không có ấn tượng!!

Bên cạnh khu Hạnh Hoa, bờ hồ nhân tạo.

Dưới ánh đèn đường mờ vàng, cây liễu rũ xuống mặt hồ, đung đưa qua lại trong gió đêm nhẹ thổi qua, làm cho mặt nước hơi gợn sóng một chút.

Cho dù đã là buổi tối 10 giờ 30 phút, vẫn vô cùng náo nhiệt.

Bên bờ hồ sẽ luôn có người đi dạo hoặc chạy bộ ban đêm, trên đường xe tới xe lui, hai bên là cửa tiệm vẫn còn mở cửa, ánh đèn của các loại bảng hiệu chiếu đến mặt hồ, đan thành một mảnh đèn đuốc sáng trưng.

Người đi đến đi lui, thành đoàn kết đội, cười cười nói nói.

Không có người phát hiện, một chiếc xe màu đen, chạy ngược với dòng xe, chớp mắt đã đến bên bờ hồ, sau đó bắt đầu chậm lại, cuối cùng dừng dưới một cây liễu.

Cửa kiếng xe chậm rãi hạ xuống, chỉ thấy người lái xe mặc áo sơ mi trắng, hình như đèn đường màu vàng không chiếu được vào trong xe, khuôn mặt không có chút máu, cực kỳ tái nhợt.

Bất ngờ chính là trước đây không lâu người và xe này đã xuất hiện ở trạm xe buýt đường 700 huyện Bạch Thiết.

"Ôn Nhuyễn Nhuyễn, lên xe." Giọng nói của tài xế, còn lạnh hơn cả gió đêm bên bờ hồ.

Lạc Văn Thư đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Đây là một chiếc xe tang không chịu ảnh hưởng quy tắc của nhân gian, xuyên qua sông núi, lập tức có thể đi được trăm dặm.

Tài xế không phải là người, cũng không phải là quỷ, mà là một con rối bị khống chế.

Dựa vào đầu mối có được lúc trước, Lạc Văn Thư đoán sắp tới sẽ có một buổi hôn lễ vô cùng long trọng cử hành ở chỗ xó xỉnh nào đó, nó phát thiệp mời cho những người sinh vào ngày 7 tháng 7 âm lịch ở khắp các nơi.

Đã kéo dài mấy ngày rồi.

Lạc Văn Thư định tham gia buổi hôn lễ này.

Cô không biết hôn lễ này muốn mời bao nhiêu khác, trước mắt đã có bao nhiêu người, người được mời tiếp theo sẽ là ai.

Những thứ này đối với cô mà nói, cũng không phải là vấn đề.

Cô muốn tham gia hôn lễ, vậy nhất định có thể đi.

Lạc Văn Thư dán một người giấy lên người mình, tên là Ôn Nhuyễn Nhuyễn, mười bảy tuổi, sinh vào buổi tối 7 giờ ngày 7 tháng 7 âm lịch...

Người giấy mà cô tạo ra này, từng tầng từng lớp đều là thứ tà ma ngoại đạo thích nhất, gần như không thể tồn tại được, một khi xuất hiện có thể đưa đến một mảnh gió tanh mưa máu.

Đây là một tế phẩm tốt nhất, một người thắng được trăm người, không có dị loại nào có thể từ chối được.

Đừng nói chỉ muốn một thư mời của hôn lễ, coi như vì một mình cô làm một cái hôn lễ trang trọng cũng không có vấn đề gì.

"Ôn Nhuyễn Nhuyễn, nên lên xe rồi." Tài xế lạnh lẽo thúc giục.

Nhìn về nhiều mặt, xe tang có nhiều ưu điểm, vượt qua tất cả địa hình, chạy nhanh, không cần xăng, không ô nhiễm môi trường.

Nhưng có một khuyết điểm rất rõ ràng là ---

Nếu người sống ngồi vào sẽ tổn hao dương khí, nhẹ thì sức khỏe yếu bị bệnh, nặng thì nguy hiểm đến tính mạng.

Lại nói nó không thể ở lâu trong nhân gian, nếu không sẽ biến mất.

"Thái độ này của anh có chút kém nha." Lạc Văn Thư nhìn con rối, giọng nói có chút khó chịu.

"Các người đối xứ với vị khách tôn quý nhất như vậy sao?"

Lời này không có liên quan gì đến Lạc Văn Thư, đây là tính khí thuộc về người giấy.

Cô chỉ là người, mà không phải là Nữ Oa, Thiên Thần, không có cách nào tạo người một cách không có cơ sở, giống như tạo người bằng đất nặn, đất nặn được yêu cầu hà khắc, tất nhiên cần có vật tham khảm.

Mà loại người giấy này, lại tương đối tà môn, vì vậy cuối cùng thành phẩm tạo ra không tránh khỏi sẽ có một ít tật xấu như vậy.

Tài xế nghe vậy, đầu quay 90 độ, con ngươi đen nhánh, tròng trắng rất ít, nhìn một cái, toàn bộ hốc mắt đều đen thui kết hợp với làn da tài nhợt, rất dọa người.

"Ôn Nhuyễn Nhuyễn, lên xe đi." Giọng nói của cậu ta ngày càng lạnh, hơi thở lạnh lẽo từ trên người cậu ta lan ra, giống như cả người bị nhốt trong kho đông lạnh, sau khi đi ra còn bị cho ngâm vào thùng nước đá.

"Anh còn dám trừng tôi, còn hung dữ với tôi, hôn lễ này tôi không đi nữa." Người giấy mà Lạc Văn Thư tạo ra, tính khí còn rất lớn.

Xe tang còn có một hạn chế, nhất định người sống phải tự nguyện ngồi lên.

Vì vậy tài xế hoàn toàn không có cách nào với Lạc Văn Thư, hai bên cứ giằng co như vậy.

Mắt thấy thời gian xe tang dừng lại ở nhân gian sắp hết, ở trong xe, bỗng nhiên tài xế con rối cứng đờ cả người, đôi mắt đen nhánh không có thần kia, bỗng nhiên có ánh sáng.

Cậu ta quan sát Lạc Văn Thư từ trên xuống dưới, trong mắt là sự tham lam không che giấu được, dáng vẻ lúc này giống như một người khác hoàn toàn so với lúc trước, hiển nhiên đã đổi nòng cốt bên trong.

"Cô Ôn, mời lên xe." Giọng điệu giọng nói của cậu ta cũng đã thay đổi, biến thành ôn hòa lễ độ, nhưng cẩn thận nghe thì vẫn có chút quái dị.

Lạc Văn Thư hơi liếc nhìn cậu ta, "Cái này mà gọi là mời sao?"

Trong chớp mắt, trong mắt tài xế lóe lên một tia vô cùng tàn bạo, mơ hồ còn có ánh sáng màu đỏ, nhưng rất nhanh đã bị đè xuống.

Cậu ta mở cửa xuống xe, động tác hơi có vẻ cứng ngắc, đi đến mở cửa xe sau, khom người bày ra tư thế "mời", giọng điệu có một loại cảm giác cung kính giả tạo, "Cô Ôn, mời lên xe."

Nhưng mặc kệ như thế nào, ít nhất đã thỏa mãn được yêu cầu của người giấy Lạc Văn Thư làm ra.

"Hừ." Người giấy hừ lạnh một tiếng, sau đó mới lên xe.

Cửa xe vang lên một tiếng "phanh", bị khóa lại.

Bình Luận (0)
Comment