Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 198

Chương 198 -
Chương 198 -

Người giấy mặc cả cây trắng, trên đầu còn cài một đóa hoa trắng, không giống đi tham gia tiệc cưới, mà là đi dự đám tang.

Chẳng qua hôn lễ này cũng không phải giống như ở nhân gian, cũng không cần kiêng kỵ nhiều như vậy.

Lúc ấy sau khi người giấy lên xe, tài tế đi vọt vào hồ nhân tạo, thoáng cái đã đến địa giới hoang vu của U Minh.

Đó là một mảnh không gian vô cùng đặc biệt, tương tự như địa khu có hoàn cảnh tồi tệ cực đoan tàn khốc, gần như là nơi không có người sinh sống của nhân gian, quỷ quái cũng rất khó ở mảnh địa giới này trong thời gian dài.

Nhưng thời gian xe tang dừng lại ở nhân gian lại có hạn.

Trước khi thời gian hết, xe tang nhất định phải về đến U Minh, chờ qua một đoạn thời gian mới có thể tiếp tục đi đến nhân gian.

Nhưng U Minh là địa bàn của Địa phủ, người của Địa phủ có sự chiếm hữu rất mạnh đối với lãnh địa của mình, còn vượt hơn cả loài người nữa.

Những thứ tà ma quỷ quái này, giống như con gián con chuột ở trong cống ngầm không thể ra ngoài ánh sáng, tuyệt đối không dám đi đến địa giới của U Minh.

Vì vậy vùng hoang vu, là lựa chọn duy nhất của bọn chúng.

Trước đó tài xế xe tang bị người giấy uy hiếp, bất đắc dĩ xuống xe mở cửa cho người giấy, theo lý mà nói, chờ lên xe, tài xế nhất định sẽ trả thù lại.

Nhưng xe tang chạy đến vùng hoang vu, tài xế phải tập trung 120% tinh thần đối phó với hoàn cảnh cực đoan tồi tệ ở đây, tạm thờ không có thời gian để ý đến những cái khác.

Chẳng qua tài xế không có thời gian, đó là chuyện của tài xế, không có quan hệ gì với người giấy cả.

"Có biết lái xe hay không vậy?"

"Nếu anh là tài xế nhà tôi, sớm đã bị đuổi đi nuôi heo rồi!"

"Bộ quần áo trên người sao lại xấu như vậy, chủ nhà phá sản rồi à?"

"Cũng đúng, nếu có tiền, cũng không đến nổi tuyển một người làm dưa vẹo táo nứt như anh..."

Người giấy không chỉ có tính khí không tốt, miệng còn rất độc.

Tài xế xe tang bị mắng rất tức giận, mới đầu hơi nhíu mày, rồi sau đó cả khuôn mặt vặn vẹo, ngũ quan đã biến dạng, cuối cùng khoa trương hơn, cả người cũng vặn vẹo, hoàn toàn không nhìn ra bộ dạng của loài người, giống như một cái cục gì đó vặn vẹo ở chỗ ghế tài xế.

Nhìn thì kinh khủng, lại có mấy phần khôi hài.

Đại đa số quỷ quái suy nghĩ và tình cảm đều không phong phú như nhân loại, buồn vui tức giận đều rất bình thường, đặc biệt là trạng thái lúc tức giận, gần như không liên quan đến hai chữ lý trí.

Nhưng xe tang đang lái trong địa giới hoang vu, trên người tài xế còn có sứ mạng, nhất định phải đưa tế phẩm hiếm có trên đời này mang về.

Hai điều kiện này giống như một gồng xiềng cực lớn, buộc chặt lấy tài xế, buộc một quỷ quái như tài xế phải giữ lại một tia lý trí.

Lúc ấy gió lạnh lẽo âm u của địa giới hoang vu còn kém hơn cả không khí lạnh lẽo âm độ trong chiếc xe tang.

Hình như người giấy không nhận ra, giống như không có chuyện gì cả, tiếp tục xoi mói tài xế.

Lạc Văn Thư vui vẻ xem náo nhiệt, dù sao nếu xảy ra chuyện gì, có bị thương cũng không phải cô, hai thứ này đều không phải là người.

Sau một thời gian ngắn, cuối cùng dấu vết của nhân gian biến mất, tái xế lại lái xe tang nổi lên nhân gian.

Không có sự uy hiếp đến từ hồn phi phách tan bên trong địa giới hoang vu, tài xế cũng không nhịn nữa, chỉ dùng một tay và con mắt để lái xe, những bộ phận khác trong cơ thể thì tháo rời ra, nhào về phía người ngồi đằng sau.

"Anh cần phải biết, tôi chính là khách tôn quý nhất của các người, anh động vào tôi, chủ nhân của anh sẽ xé xác anh ra?”

"Tôi - muốn - giết - cô!"

Người giấy mở miệng nói sớm hơn cả tài xế, giọng nói tràn đầy thờ ơ, làm như không thấy hình ảnh kinh khủng lại ghê tởm ở trước mặt, còn rảnh rỗi đánh giá móng tay của mình.

Người giấy vừa nói xong, bộ phận thân thể của tài xế dừng lại bất động trước mặt người giấy.

Tài xế rất tức giận, không cam lòng, nhưng bởi vì sợ, cũng không dám đến gần nữa.

Người giấy liếc nhìn tài xế, "Cút ngay, đừng cản trở tầm mắt của tôi, làm bẩn mắt của tôi, ảnh hưởng không khí hố hấp của tôi."

Những lời này cũng không biết đâm vào chỗ đau nào của tài xế, làm cho sự tức giận của tài xế vượt qua nỗi sợ, "Tôi phải xé rách cái miệng của cô, cào nát mặt cô..."

Tái xế rít một tiếng rồi nhào đến.

Trong nháy mắt đó, trong đầu của Lạc Văn Thư chỉ có hai chữ --- Xong rồi!

"Chó má, ai cho anh lá gan nói như vậy với tôi?" Giọng nói của người giấy có chút lạnh, không khủng khiếp giống như những quỷ quái kia, nhưng cho người ta một loại cảm giác áp bức, mạnh đến đáng sợ

Lạc Văn Thư không có thời gian khuyên can, trực tiếp ra tay trước một bước, từ linh hồn của tài xế tìm địa điểm cử hành hôn lễ.

Đáng tiếc thời gian để cho cô qúa ít.

Chỉ thấy người giấy giơ tay lên vẽ một đạo bùa trên hư không, linh lực ngưng tụ trên những nét vẽ, tạo thành một bùa chú nguyên vẹn, trong nháy mắt, vốn dĩ bầu trời quang đãng, bỗng nhiên hạ xuống một tia chớp to như thùng nước, giống như có mắt, đánh thẳng xuống xe tang.

Vốn dĩ thiên lôi là vật có thể khắc chế tất cả âm tà của thế giới, mà đạo bùa chú này, còn là lôi pháp thuần túy.

Thậm chí tài xế còn không kịp phản ứng, xe tang và tài xế bị thiên lôi đánh thành cát bụi.

Lúc này xe tang đang lái vào giữa núi rừng vô tận.

Thân thủ của người giấy vô cùng linh hoạt, trước khi thiên lôi hả xuống, đã nhảy xuống xe tang, động tác hết sức ưu nhã, rơi xuống một nhánh cây trên đỉnh của cây đại thu.

Nhanh cây kia rất nhỏ, chỉ có thể để cho chim nhỏ đậu xuống.

Nhưng người giấy rất nhẹ, đạp trên nhánh cây cũng chỉ làm cây bị cong xuống một chút.

Bình Luận (0)
Comment