Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 220

Chương 220 -
Chương 220 -

"Hả...?!!"

Đầu tiên Kim Hữu Tiền lên tiếng theo bản năng, nhưng mới vừa mở miệng, đã ý thức được hình như có chút không đúng, vẻ mặt của cậu ta nhanh chóng thay đổi, từ bình thường đến vô cùng khiếp sợ, chỉ dùng một giây.

Suy nghĩ đầu tiên nhô ra trong đầu cậu ta là --- Có phải mình chưa tỉnh ngủ, còn đang nằm mơ?!

Thật ra mình còn chưa lái xe đến dưới lầu nhà đại sư, cũng chưa có đón được đại sư và đại sư nhỏ, tất cả đều là một giấc mơ?

Không phải nói ngày có chút nhớ, đêm sẽ nằm mơ sao?

Kim Hữu Tiền nghĩ bình thường cậu ta cũng không có suy nghĩ đến chuyện không thiết thực này.

Đại sư chủ động hỏi cậu ta có muốn tu hành với mình hay không, chuyện này tương đương với đại học tốt nhất trong nước bỗng nhiên mở rộng cửa, nói với một học sinh cấp ba thành tích quá kém, "Nhanh đến học chỗ này đi, tôi tặng cậu vị trí vào đây học"...

Cậu ta suy nghĩ một lát, cuối cùng kết luận đây thật sự là mơ.

Nhưng giấc mơ này thật quá chân thật, thuộc về loại bình thường không dám nghĩ đến, dù có cố gắng thế nào trong mơ cũng sẽ không có, làm cho cậu ta có chút không muốn tỉnh lại.

"Có thể, có thể không?" Thật lâu sau, Kim Hữu Tiền nhỏ giọng hỏi.

Cậu ta nghĩ trong đầu, đều là mơ, vậy to gan một chút, tiếp tục mơ đi.

"Ừ." Lạc Văn Thư gật đầu.

Cô cũng không vội, yên tĩnh chờ Kim Hữu Tiền suy nghĩ thật lâu, hoặc là nói nhìn cậu ta đứng đó tự não bổ mấy tình tiết kỳ quái.

Lạc Văn Thư nhớ lại một chút, từ khi bán bùa bình an đầu tiên đến bây giờ, chuyện mà Kim Hữu Tiền làm, rất nhiều chuyện thật ra không có quan hệ gì với cậu ta, vì dụ như đi đến trước miếu, giảng giải quy củ cho người bái lạy, miễn phí cung cấp nhang nến, lại ví dụ như đưa đón Lạc Tinh Dữ.

Nếu đổi thành đệ tử Huyền môn, hoặc là người làm đặc biệt xử lý những công việc lặt vặt cho cô làm những chuyện này, vậy sẽ rất bình thường.

Nhưng Kim Hữu Tiền không có quan hệ gì với cô cả.

Còn về chuyện cô cứu cậu ta và ba mẹ của cậu ta, là thành lập trên vấn đề giao dịch tiền bạc, cô bán bùa bình an, cậu ta đưa tiền, một tay đưa hàng một tay đưa tiền, không cần phải nói đến chuyện ân tình ở đây.

Nhưng Kim Hữu Tiền lại vẫn luôn cung kính với cô, gọi đến là đến, nói nhẫn nhục chịu khó cũng không quá đáng.

Hơn nữa cậu ta làm những chuyện này, cũng chỉ đơn giản là muốn làm, cũng không nghĩ đến chuyện hồi đáp gì đó, cũng không có mưu đồ gì.

Loại người bản tính hiền lành suy nghĩ đơn giản này, trên thế giới có rất nhiều, nhưng có thể để cho bạn gặp phải, thật ra rất ít.

Kim Hữu Tiền không có mưu đồ gì, nhưng Lạc Văn Thư lại không thể không bỏ ra cái gì.

Từ khi lên xe, cô đã bắt đầu suy nghĩ đến chuyện này.

Lại nói, thật ra cô cũng không có gì có thể cho Kim Hữu Tiền, dù sao cái thế giới này, tiền có thể giải quyết đa số vấn đề, mà Kim Hữu Tiền không thiếu nhất chính là tiền.

Lạc Văn Thư suy nghĩ thật lâu, phát hiện chuyện cô có thể cho, cuối cùng chỉ còn lại chuyện có thể dạy cậu ta tu luyện.

Đúng vậy, Kim Hữu Tiền vô cùng có tiền, hoàn toàn có thể mua một đống bùa bình an treo lên người.

Nhưng bùa bình an không phải là vạn năng.

Hơn nữa con đường tu hành, trừ thay người ta coi bói, giải tai họa, bắt quỷ trừ ma, còn có thể cường thân kiệt thể, ngũ giác phát triển.

"Chẳng qua hiện tại linh khí mỏng manh, cậu cần phải chuẩn bị tâm lý tu hành rất lâu cũng không có cách nào nhập môn được."

Lời này không phải dù họa cậu ta, mà là sự thật.

Lạc Tinh Dữ có thể nhanh chóng nhập môn như vậy, một là bởi vì căn cốt của cậu bé vô cùng cao, ngộ tính cũng cao, mặc khác cũng có sự gia trì của thân phận Hành Tẩu Nhân Gian.

Mà căn cốt của Kim Hữu Tiền chỉ có thể được xem là trung bình, trước mắt không nhìn ra được ngộ tính, dựa theo kinh nghiệm, ít nhất phải là một hai năm mới có thể nhập môn, hoặc có thể là lâu hơn nữa.

Tuổi thọ của con người chỉ có mấy chục năm, giai đoạn tuổi trẻ lại càng ngắn ngủi hơn.

Ở lúc này, dùng hết tinh lực, sự nhiệt tình vùi đầu làm một chuyện gì đó, nếu cuối cùng thành công, mong muốn được toại nguyện, vậy thì sẽ rất tốt.

Nhưng nếu thất bại...

"Tôi có thể! Không thành vấn đề!" Kim Hữu Tiền nói không chút do dự.

Lại nói, cái khác cậu ta không có, nhưng tâm tính lại tốt một cách bất ngờ, dù sao từ nhỏ đã là một người vô cùng bình thường, lại gặp nhiều con cái tài giỏi của các gia đình khác.

Đây cũng được xem như là một trong ưu điểm không được nhiều của cậu ta.

"Được." Lạc Văn Thư gật đầu đồng ý, "Vậy bắt đầu từ ngày mai, mỗi buổi chiều cậu đến nhà tôi, cùng nhau tu hành với Tinh Tinh."

Vốn dĩ có thể bắt đầu từ hôm nay, chẳng qua tối hôm qua Lạc Tinh Dữ nói muốn ăn hải sản, chờ buổi chiều cậu bé tan học sẽ đi ngay, ăn xong rồi còn dẫn cậu bé đi dạo một chút, dạo một vòng về nhà cũng đã muộn lắm rồi.

Lạc Văn Thư có chút bất ngờ, cô chỉ là đi ra ngoài một ngày thôi, phản ứng của Lạc Tinh Dữ lại mãnh liệt như vậy, lập tức trở nên vô cùng dính người.

Chẳng qua thay đổi suy nghĩ một chút, thật ra cũng rất bình thường, dù sao chỉ là một đứa bé năm tuổi, lại trải qua nhiều chuyện không tốt.

Lạc Văn Thư nhớ lại, lúc cô mới vừa được sư phụ Lạc Minh Tề dẫn vào Huyền môn, lập tức bị đưa cho sư thúc Yến Hằng dạy dỗ, sau đó có một đoạn thời gian, cô cũng rất dính Yến Hằng, đi đến chỗ nào cũng đi theo đó.

Hơn nữa cô còn thuộc loại tính khí bướng bỉnh, nói gì cũng vô dụng, chỉ là muốn đi theo mà thôi.

So sánh với nhau, Lạc Tinh Dữ ngoan rất nhiều, cô nói gì, cậu bé cũng sẽ ngoan ngoãn làm theo, gần như không chủ động nói ra yêu cầu, thậm chí trong ngày thường còn chăm sóc lại cô.

Bình Luận (0)
Comment