Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 272

Chương 272 -
Chương 272 -

Cô bé thấy ký tự trên bùa chú, mặc dù không nhận ra cụ thể là kiểu bùa chú gì, nhưng khẳng định không phải bùa bình an, chuyện này liên quan đến một lô gich không hợp lý --- Chỉ có người nhập môn tu hành mới có thể sử dụng bùa chú!

Mà Lạc Tinh Dữ chỉ mới năm tuổi, coi như thiên phú rất tốt đi nữa, cũng không khả năng nhập môn nhanh như vậy.

Hai chú cháu ôm suy nghĩ giống nhau, nhìn chằm chằm Lạc Tinh Dữ.

Chỉ thấy cầm bé dùng tay trái cầm xấp bùa kia, sau đó rút một tấm ra, kẹp vào ngón trỏ và ngón giữa của tay phải, rõ ràng người chỉ có chút xíu, nhưng động tác kia, rất là ra dáng.

Rồi sau đó, bọn họ đã nhìn thấy, tấm bùa giấy kia bị linh lực thức tỉnh, hình vẽ chu sa ở phía trên sáng lên, biến thành một đoàn lửa, rồi sau đó một chia ra làm chín, treo lơ lửng trên không trung.

Chu Hoài và Hồ Ngọc Dao: "?"

Bùa chú?

Trẻ con năm tuổi?

Khôi hài không?

Phản ứng đầu tiên của ba quỷ hồn là tức giận, cảm thấy Lạc Văn Thư đang vũ nhục bọn nó.

Oán khí mãnh liệt từ trên ngươi ba quỷ ảnh bộc phát ra, phòng ký túc xá này bị khói và ngọn lửa đốt cháy biến thành màu đen, trong nháy mắt đã tràn đầy oán khí màu đen, giống như một móng vuốt màu đen vặn vẹo, muốn kéo người ta vào địa ngục.

Nhưng rất nhanh, bọn nó thấy được bùa chú bị linh khí đánh thức cùng với chín ngọn lửa trôi lơ lửng trên không trung.

Ba đạo quỷ ảnh: "...?"

Lúc trước đã nói, hiện tại là thời đại cuối của pháp thuật, linh khí trời đất khô kiệt, Huyền môn sa sút, thế hệ trước chỉ tu hành được một nửa thì bị chôn vùi trong đất, thời đại mới này ngay cả tu hành nhập môn cũng thành vấn đề đi?

Đầu củ cải năm tuổi này, đoán chừng còn chưa bắt đầu thay răng, sao đã là người tu hành cảnh giới thứ hai rồi?!

Là bọn nó không theo kịp thời đại sao?

Cũng không có nha!

Mặc dù bọn nó chết rất sớm, nhưng ở chỗ này cũng không phải là vùng núi hoang vu, mà là trường đại học, thứ mà sinh viên chỗ này có thể thấy nghe được, bọn nó cũng thấy nghe không thiếu thứ gì, cùng lúc đó, còn từ chỗ đám người tu hành bị bắt được, biết rất nhiều tin tức liên quan đến Huyền môn.

Loại thiên tài tuyệt thế trăm năm hiếm thấy một này, rốt cuộc từ chỗ nào chui ra, tại sao trước đây ngay cả một tiếng gió cũng không nghe nói?!

... Thôi, không quan trọng, nếu để mặc cho đứa bé này có thời gian tám năm mười năm để trưởng thành, có lẽ sẽ là một đối thủ đáng sợ, nhưng hôm nay chỉ là một đứa bé năm tuổi, dù là thiên tài cũng có lợi ích gì, vẫn là đứa bé có thể để cho bọn nó bắt nạt, thừa dịp còn sớm diệt trừ tai họa!

Rất nhanh ba đạo quỷ ảnh đã đạt thành nhật thức chung, quyết định dồn hết sức lực về bên này, trước tiên giải quyết một lớn một nhỏ này, sau đó lại diệt trừ ông già kia.

Nhưng không đợi bọn nó ra tay, bên kia Lạc Tinh Dữ đã bắt đầu gây khó dễ.

"Đi!"

Giọng nói của đứa bé năm tuổi còn rất non nớt, nhưng lại có một kiểu khí thế khác, bùa chí chỉ về một quỷ ảnh, sau đó lập tức thấy chín ngọn lửa nhanh chóng đánh tới.

"Tự tìm cái chết!" Quỷ ảnh bị chọc giận, gầm lên một tiếng, oán khí ngút trời tấn công đến, xem chín ngọn lửa kia chỉ là đồ chơi của người bạn nhỏ.

Hai cái va chạm vào nhau, ngọn lửa nho nhỏ, giống như giọt nước rơi vào trong biển, không tạo thành một chút sóng gió gì, trong nháy mắt đã bị thôn tính sạch sẽ.

Mà oán khí màu đen kia thì vẫn rất kiêu căng, tấn công về phía đoàn người Lạc Văn Thư.

Lâu Hiểu Vân sợ đến mức nhắm mắt lại.

Hồ Ngọc Dao cũng chôn đầu vào trong lòng Chu Hoài, không dám nhìn, mà mặc dù trong lòng Chu Hoài cũng có e ngại, nhưng mặt ngoài vẫn được xem là bình tĩnh.

Trái lại là Kim Hữu Tiền và Lạc Tinh Dữ, từ sự tín nhiệm tuyệt đối với Lạc Văn Thư, hoàn toàn không sợ hãi chút nào.

Kim Hữu Tiền nhìn rất chăm chú, nếu không phải suy nghĩ đến chuyện thiết bị điện tử không có cách nào chụp được mấy thứ này, thậm chí cậu ta còn muốn lấy điện thoại chụp, sau này từ từ thưởng thức dáng vẻ bị bắt nạt của quỷ hồn.

Còn về Lạc Tinh Dữ, không chỉ không bị màn này đả kích, trái lại đôi mắt sáng lên, hình như là bị khơi dậy mấy phần ý chí chiến đấu, lại rút một tấm bùa từ tay trái, lặp lại hành động mới vừa rồi.

Trong lúc này, oán khí tấn công đến, rồi sau đó lúc chỉ cách bọn họ khoảng một mét, bỗng nhiên dừng lại.

Hoặc là nói bị cản lại, trong không khí giống như có một bức tường che chở nhìn không thấy, che phủ đám người ở bên trong.

"Kết giới?"

"Chẳng qua chỉ là phí công!"

Lúc này có thêm hai oán khí nồng đậm tấn công đếm, phối hợp với cái trước, hóa thành vô số móng vuốt màu đen, nhanh chóng bao vây phạm vi của kết giới.

Móng vuốt lụt lọi bên ngoài kết giới hình cầu, hình như là muốn tìm nhược điểm.

Lần này Lạc Tinh Dữ không sợ hãi chút nào, chỉ là cảm thấy những móng vuốt này có chút phiền, chặn lại tầm mắt của cậu bé.

"Đi!"

Cậu bé thức tỉnh lại hỏa phù, dùng ngọn lửa cháy soi sáng một mảnh khu vực, có thể thấy rõ tình huống bên ngoài, sau đó lại tìm mục tiêu mới vừa rồi, lại phát động tấn công.

"Đốt nó!"

Trong dự liệu, ngọn lửa của hỏa phù rất nhanh đã bị quỷ hồn sử dụng oán khí thổi tắt.

Sau đó là móng vuốt màu đen, lại bao phủ toàn bộ kết giới, hoàn toàn che lại tầm mắt.

"Thật đáng ghét." Lạc Tinh Dữ oán giận một câu, nhưng động tác trên tay lại không dừng lại, lại rút một tấm hỏa phù ra.

"Đi! Tiếp tục đốt nó!"

"Vẫn là nó!"

Giống như Lạc Văn Thư đã nói lúc đầu, cậu bé thật sự đang chơi, hơn nữa còn chơi rất vui vẻ.

Kim Hữu Tiền nhìn xấp bùa kia rất nhanh đã tiêu hao hơn một nửa, vô cùng hâm mộ, dần dần không nhịn được bắt đầu tưởng tượng, ở một ngày nào đó trong tương lai, chờ cậu ta cảm ứng được linh khí của trời đất, chính thức bước vào cửa tu hành, sư phụ cũng sẽ cho cậu ta một xấp bùa như vậy, để cho cậu ta tùy tiện chơi.

Bình Luận (0)
Comment