Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 284

Chương 284 -
Chương 284 -

Lúc ấy đột nhiên có một trận gió mạnh thổi đến, thổi mở cánh cửa vốn dĩ gần đóng lại, nhưng cô ấy cũng không suy nghĩ nhiều, ngoài miệng oán trách một câu, lại đóng cửa lại lần nữa.

Từ đêm hôm đó bắt đầu, Long Dật Mỹ lập tức gặp chuyện lạ.

Lúc tắm, không biết máy nước nóng xảy ra vấn đề gì, nước đột nhiên trở nên rất nóng, lúc ấy cô ấy đang chuẩn bị gội đầu, theo thói quen vươn tay thử nước, bị nóng đến mức rụt mạnh tay về.

Sau đó nước lại khôi phục bình thường, nhưng cô ấy cũng không dám trực tiếp đưa đầu vào dưới vòi, mà là xả nước vào chậu.

Cô ấy nơm nớp lo sợ tắm xong, quấn tóc vào khăn làm khô, mặc áo tắm, chuẩn bị ra khỏi nhà vệ sinh, kết quả khóa của xảy ra vấn đề, cô ấy mở nửa ngày cũng không mở ra được, còn làm cho chốt cửa bị vặn hư.

Cũng may cô ấy có mang theo điện thoại di động, gọi điện thoại cho chủ nhà nhờ giúp đỡ, mà chủ nhà cũng cách không xa, qua hai mươi phút đã chạy đến, giải cứu cô ấy khỏi nhà vệ sinh.

Lúc ấy Long Dật Mỹ cũng chỉ cảm thấy vận may hôm nay của mình có chút không tốt, còn chia sẻ chuyện xui xẻo này với bạn thân.

Buổi tối cô ấy khóa kín cửa nhà cửa sổ đi ngủ, vào nửa đêm lại bị một trận âm thanh đánh thức, giống như có người ném thứ gì đó, còn có nồi chén bị đụng vào.

Long Dật Mỹ cho là của hàng xóm, nhưng nghe một chút thì phát hiện không đúng, hình như tiếng kia là phát ra từ phòng bếp nhà của cô.

Vốn dĩ cô ấy còn có chút buồn ngủ, nhất thời bị dọa cho tỉnh táo, run lẩy bẩy trong chăn, không dám phát ra một tiếng nào, chứ đừng nói đến chuyện đi kiểm tra.

Điều may mắn duy nhất là, trước khi đi ngủ, cô ấy có thói quen khóa trái cửa.

Tiếng động đó vẫn luôn tiếp tục, gần như cô ấy có thể xác định, chính là truyền từ trong phòng bếp của mình.

Cô ấy núp trong chăn lặng lẽ báo cảnh sát, nói trong nhà có trộm, báo địa chỉ cặn kẽ, đợi chừng 10 phút, đã nghe được tiếng còi xe cảnh sát, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng sau khi cảnh sát đi đến, tìm một lần trong nhà cô ấy, cũng không phát hiện được bóng dáng của tên trộm, cửa sổ cũng kiểm tra, đều đã khóa kỹ.

Long Dật Mỹ gần như là nghi ngờ mình, âm thanh mình nghe trước đó, có phải là đang nằm mơ không, sau đó đã nhìn thấy, chén đĩa đặt trong nhà bếp, bên trong có đặt đồ ăn, bên trên có một cây lạp xưởng, cắt được một nửa, mặc ngoài còn có một tầng băng, phía dưới là nước nhỏ xuống...

Nhưng sáng sớm hôm qua lúc đi ra ngoài, phòng bếp rất sạch sẽ, ngay cả rác cô cũng đã mang đi ném.

Long Dật Mỹ thấy vậy cả người cứng đờ tại chỗ.

Đêm hôm đó, cô ấy không dám tiếp tục ở nhà, theo cảnh sát đi ra ngoài, thuê một căn phòng ở khách sạn gần đó, nhưng không thể ngủ ngon, vẫn luôn gặp ác mộng.

Ngày hôm sau Long Dật Mỹ nói chuyện này với bạn, người bạn đó lại gọi thêm mấy người bạn, trở về với cô.

Sáu người chen lấn trong căn nhà nho nhỏ, ba nam ba nữ, vẫn luôn chơi đến rất khuya, sau đó ba nữ sinh không chịu nổi đi ngủ trước, ba người nam lại chơi một lát, cũng đi ngủ, hai người ngủ trong phòng khách, một người thì ngủ trên sôpha.

Đến nửa đêm, cái âm thanh đó lại vang lên...

---

“Sau đó đến tết Trung thu, bạn của con trở về quê đón lễ, nhưng ban đêm vẫn luôn gặp ác mộng, năm mơ thấy một người phụ nữ mặc quần áo trắng, cô ấy cũng nhớ đến lời nói "bên kia không được sạch sẽ" của chị Trần lúc trước."

"Cô ấy biết chuyện của con, tìm con là muốn hỏi chuyện này."

"Sư phụ, người cũng biết, mặc dù con tu hành một đoạn thời gian với sư phụ, nhưng còn chưa nhập môn, chỉ nghe cô ấy nói như vậy, cũng không có đi xem, hoàn toàn không biết tình huống gì, hơn nữa con cũng không dám đi xem một mình (:з" ∠) "

Kim Hữu Tiền rất yêu quý mạng sống, dù trên người mang bùa bình an, nhưng nghe thấy loại chuyện không đúng lắm này, một mình cậu ta cũng tuyệt đối không đi tham gia náo nhiệt.

"Con có nói với cô ấy, con là người tương đối ngốc, trước mắt còn chưa học được thứ gì, chờ con về hỏi sư phụ, lại trả lời cô ấy."

Cậu ta trở lại đón Lạc Văn Thư và Lạc Tinh Dữ, vốn dĩ định nói chuyện này, không nghĩ đến Lạc Văn Thư hỏi ra trước.

"Sư phụ, người cảm thấy thế nào?" Cậu ta hỏi.

Lạc Văn Thư không trả lời, mà là nghiêng đầu nhìn Lạc Tinh Dữ bên cạnh, "Tinh Tinh muốn đi xem không?"

"Muốn!" Lạc Tinh Dữ gật đầu, "Nếu là quỷ hồn đang quấy rối, con sẽ dùng lôi phù đánh nó!"

Lời sau của cậu bé có chút hung dữ.

Lạc Văn Thư cười một tiếng, "Được."

Rồi sau đó nói với Kim Hữu Tiền, "Cậu liên lạc với người bạn kia chút đi, dẫn chúng ta đi đến căn nhà mà cô ấy thuê."

Hai giờ sau, đám người Kim Hữu Tiền, dưới sự hướng dẫn của Long Dật Mỹ, đi đến tiểu khu, rất nhanh đã đứng trong hành lang lầu hai.

Bầu trời âm trầm, mưa nhỏ hạ xuống.

Trong hành lang ánh sáng càng trở nên mờ tối.

Rõ ràng lúc này là buổi trưa, nhưng lại giống như gần tối vậy.

Sắc mặt Long Dật Mỹ có chút tái nhợt, nhỏ giọng nói, "Muốn... Muốn đi vào sao?"

Cô ấy mới vừa nói xong, đã nghe một giọng nói non nớt vang lên, "Chị, chị đừng sợ, có mẹ ở đây, không có chuyện gì đâu, bùa bình an này chị cầm đi."

Người nói chuyện chính là Lạc Tinh Dữ, trải qua chuyện buổi sáng, không cần Lạc Văn Thư nhắc nhở, cậu bé đã tự lấy bùa bình an mà mình vẽ, đưa cho Long Dật Mỹ, để cho cô ấy có thể yên tâm một chút.

"Nếu thật sự là người xấu, em sẽ trừng trị nó!"

Cậu bé mới vừa nói xong, vốn cửa chống trộm đang đóng kín, lại mở ra mà không báo truóc, đụng mạnh vào tường bên trong, phát ra một tiếng "Phanh" thật lớn.

Giống như là mời, lại giống như khiêu khích.

Bình Luận (0)
Comment