Thời gian cập nhật nhật ký mới là buổi tối 11 giờ 30 phút, có thể miễn cưỡng được xếp vào phạm vi thức đêm.
Từ khi nhật ký hot lên, đặc biệt là tấm hình trong ngày Trung thu, hot thoát vòng, hình vẽ hoạt hình người đáng yêu, tinh xảo, âm u kinh khủng... Đủ loại phong cách, có thể nói một đêm hot toàn bộ internet.
Vì vậy chỉ trong mấy ngày, tài khoản của Lạc Tinh Dữ đã bùng nổ lượng người theo dõi lớn, đã được qua tài khoản được 1 triệu người theo dõi.
Cái tài khoản này từ khi bắt đầu đăng nhật ký đầu tiên, mỗi ngày một bài, mưa gió không ngừng, thời gian cũng tương đối cố định, hoàn toàn là trước khi đi ngủ, chỉ là thời gian ngủ này có chút không xác định được.
Vì vậy bắt đầu từ buổi tối, có rất nhiều fan mẹ fan chị fan anh ngồi xổm chờ cập nhật mới.
Vì vậy Lạc Tinh Dữ mới đăng nhật ký không bao lâu, thích bình luận lấy tốc độ điên cuồng tăng trưởng.
--- "Ha ha ha ha, hay cho một câu còn sống không bằng chết đi, là ai chọc tiểu bảo bối vậy?"
--- "Tôi đang giảm cân hu hu hu, đã ăn rau cả một tuần rồi, tại sao để cho tôi vào buổi tối nhìn thấy cá nướng ngon thế này, nước mắt nước miếng đều chảy ra rồi (〒▽〒) "
--- “Cái khay đựng cá này có chút quen thuộc, tôi phóng to hình, quả nhiên tiệm cá nướng ở gần đường Vĩnh An khu Phúc Tinh, cá nướng nhà ông ấy đúng là rất ngon, hơn nữa giá cả lại rất phải chăng."
--- "Tôi tôi tôi, tôi muốn nhìn tình tiết dùng hết rất nhiều hỏa phù, lôi phù, tôi có Wifi, có thời gian!"
--- Tôi đưa nhật ký này cho sư phụ xem, điểm chính là "rất nhiều hỏa phù lôi phù", sư phụ tôi kích động vỗ bàn thật mạnh (╬◣д◢)! ! Nói với tôi đều là giả, đều là bịa chuyện, gia đình nào có thể cầm bùa chú trân quý cho trẻ con làm đồ chơi khoác lác ╬◣д◢)! !"
Bình luận cuối cùng, rất nhanh đã hấp dẫn vô số người, bởi vì người này hôm qua bảo mình là nhân sĩ trong nghề, còn chỉ ra các quỷ hồn bên trong bức hình.
Trả lời phía dưới đều là cười to ha ha, còn có quan tâm sư phụ của người này.
Mọi người đều không tin tưởng lời của anh ta, rất nhiều người chỉ xem là một tiết mục giải trí mà thôi.
Nào ngờ, đây là sự thật.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy nhật ký kia, vị nhân sĩ trong nghề này từ trên giường nhảy xuống, mang dép, ba bước cũng thành hai bước, vọt vào căn phòng bên cạnh, gọi sư phụ mới vừa chìm vào giấc ngủ dậy.
"Sư phụ sư phụ, ngài mau nhìn sư phụ của người khác đi, vậy mà là hỏa phù và lôi phù, con theo sư phụ tu hành mấy năm, có phải ngài cũng nên bày tỏ một chút không?"
Đúng là sư phụ anh ta có bày tỏ, đi đôi với chữ "cút" tràn đầy tức giận, chỉ thấy một cái gối tre từ trên giường bay ra ngoài, nếu không phải anh ta phản ứng nhanh, bén nhạy tiếp nhận được, lúc này đã phải gọi xe cứu thương 120 đến cửa chở người rồi.
"Trong đầu của con đều là XX hả? Loại bịa này đứa trẻ ba tuổi cũng không tin! Dạng gia đình gì có thể lấy hỏa phù và lôi phù ra làm đồ chơi? Đó không phải là vấn đề có tiền hay không, là vô giá đó! Coi như là Hồ tiên sinh - nhân vật được mọi người kính trọng cũng không có của cải như thế để đồ đệ phá đâu!"
"Sao, không tin, cảm thấy ông đây lừa gạt con?"
"Thích sư phụ của người khác trên mạng đúng không, con đi lên đó tìm thử đi, để cho đối phương dạy con tu hành, một tháng nhập môn, nữa năm thăng cấp, hỏa phù lôi phù đưa từng xấp từng xấp, để cho con ném chơi!"
"CMN, tại sao ông đây lại thu nhận một đồ đệ ngu ngốc như con chứ?!"
Cho nên nói, nội dung mà anh ta đăng trên khu bình luận của đảo nhỏ Tinh Tinh đã vô cùng uyển chuyển rồi, nếu đăng nguyên lời của sư phụ lên, sau này cũng không biết anh ta phải giấu mặt ở đâu nữa.
---
Lạc Tinh Dữ viết xong nhật ký, đặt điện thoại xuống, rất nhanh đã rơi vào mộng đẹp.
Lạc Văn Thư mặc đồ ngủ, khoác một cái áo khoác len, yên lặng đi đến sân thượng cao nhất, dùng phương thức đặc biệt liên lạc với Tạ Phỉ.
Một lát sau, đã thấy ở một góc sân thượng, một cánh cửa quỷ môn mở ra, gió lạnh và gió đêm ở chỗ cao quấn quít vào nhau, khó bỏ khó phân.
Lạc Văn Thư dựa vào lan can trên sân thượng, nhìn Tạ Phỉ đi ra từ trong cửa.
Vẫn là bộ trường sam màu trắng, chẳng qua màu trắng và màu trắng cũng có chút khác nhau, lần này là trắng, nhưng trắng của mây, thêu rất tinh xảo, có thể thấy anh là một người rất chú ý ăn mặc.
"Gọi ta có chuyện gì?" Giọng nói của anh mát lạnh, giống như nước suối vỗ vào đá, êm tai dễ nghe.
Đáng tiếc giờ phút này Lạc Văn Thư là người không hiểu phong tình, cô nhìn Tạ Phỉ, giọng nói lạnh nhạt, không nghe ra được chút cảm xúc, "Có chuyện muốn hỏi Tạ đại nhân một chút."
"Cô nói."
Lạc Văn Thư nâng tay lên, ngón tay thon nhỏ vô cùng xinh đẹp, lòng bàn tay là ba viên hồn châu màu đen.
Chỉ thấy oán khí nhàn nhạt từ trong hạt châu màu đen bay ra, cũng không bị gió thổi bay, dần dần ngưng tụ thành bóng màu đen, tổng cộng có ba bóng, chính là ba ác quỷ bắt được trong lầu ký túc xá nữ sinh hôm qua.
Trước tiên ba bọn nó thấy Lạc Văn Thư, cho là cô muốn đưa bọn nó lên đường, rất nhanh phát hiện bên cạnh có người, tập trung nhìn lại, nhất thời sợ gần chết, hận không thể lại quay về làm một viên hồn châu không biết cái gì.
"Đây là sáng sớm hôm qua tôi ở trong đại học bắt được..." Lạc Văn Thư đơn giản kể lại tình huống cho Tạ Phỉ.
"Mấy chuyện mà ba quỷ hồn này trải qua tương đối đặc biệt, tôi nghĩ có lẽ có tác dụng với đại nhân, cho nên để lại."
Tạ Phỉ nghe vậy, biết nghe lời phải, gật đầu, "Cảm ơn."
Mặc dù nói ra có chút mất mặt, nhưng sau khi anh tiếp nhận cục diện rối rắm của Xuân Sơn, cho đến này, đầu mối tìm được, trong đó có ít nhất 80% là Lạc Văn Thư cung cấp.