Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 354

Chương 354 -
Chương 354 -

Từ trong miệng ông chủ nghe được lời như vậy, Lạc Văn Thư cũng không bất ngờ.

Lấy mấy dị loại và người làm tay sai bị cô bắt được trước đó làm tham khảo, mấy tay sai này đều biết kế hoạch của dị loại, dù sao người cuối cùng thực hiện kế hoạch này, chạy trước chạy sau, bận trong bận ngoài đều là bọn họ.

Nhưng mục đích của câu hỏi này của ông chủ, lại hỏi về tiến trình.

Ở trong mắt Lạc Văn Thư, giữa những dị loại này, không quan tâm nhau, thậm chí gần như không có bất kỳ liên lạc nào với nhau.

Có lẽ giữa bọn nó là quan hệ cạnh tranh, mặc dù nhìn vào địa cầu rất lớn, nhưng thật ra tài nguyên lại có hạn, mà mấy dị loại này, chỉ cần một con đi ra, cũng là sự tồn tại chiếm cứ một tinh cầu.

Bây giờ sở dĩ bọn nó không đấu tranh nội bộ, hoàn toàn là bởi vì bận rộn trưởng thành, dù sao không có chút bản lĩnh, lấy cái gì đánh người ta?

Suy nghĩ đến chỗ này, bỗng nhiên Lạc Văn Thư có chút suy nghĩ, vì vậy cô hơi nhíu mày, vẻ mặt có chút đau khổ, giống như đang giãy giũa.

"... Không... Không thể nói... Không thể..."

Giọng nói của cô đứt quãng, hình như là dùng hết sức lực, mới miễn cưỡng nặn ra mấy chữ này.

Thật ra thì lấy thần thức của Lạc Văn Thư xem màn này, cô cảm thấy kỹ thuật diễn của mình rất vụng về.

Nếu như chỉ giả bộ bị mê hoặc ý thức thì vẫn khá tốt, chỉ cần đờ mặt, ánh mắt mơ mang là được. Chỉ là khi cần làm ra biểu cảm, nhìn vào cảm thấy rất giả.

Chẳng qua đối với phản ứng của cô, ông chủ không nghi ngờ chút nào, hơn nữa hình như còn rất hài lòng, tiếp tục dùng giọng nói trầm thấp xen lẫn lực lượng quỷ dị đầu độc, "Ta biết ngươi đang sợ cái gì..."

"Tin tưởng ta, nơi này rất an toàn, mặc kệ ngươi nói cái gì, làm cái gì, nó đều không có cách nào cảm nhận được..."

"Chỉ cần ngươi nói cho ta biết nó ở đâu, kế hoạch hạ xuống đã đến bước nào, rất nhanh, nó sẽ biến mất triệt để trên tinh cầu này."

Lời này, rõ ràng đã nói rõ mục đích của gã.

Nhưng một điểm này cũng không khó đoán.

Lúc trước ở trên đồng ruộng, ông chủ cố ý đến gần, hơn nữa còn khống chế đám người Lạc Văn Thư, sau khi thấy tình huống không đúng, lại phí sức bắt cóc bọn họ mang về sào huyệt của mình, chính là vì muốn từ trong miệng của bọn họ hỏi ra hành tung dị loại "khống chế" bọn họ.

Gã làm nhiều như vậy, mục đích cũng không thể là sau khi hỏi được địa chỉ thì đi tặng quà cho đối phương được?

Rất hiển nhiên, gã định đi giết đối phương.

Lạc Văn Thư tiếp tục thăm dò nói, "... Không thể nào... Ngài ấy... Ngài ấy là vô địch, không chết... Bất diệt..."

Một điểm này là nhận biết chung của tất cả tay sai quy phục quái vật, một trong những điểm chính được đám dị loại tẩy não, nếu không phải như vậy ai sẽ mạo hiểm bị hồn phi phách tán, bị phạt xuống mười tám tầng địa ngục để làm chuyện phạm pháp trời không tha thứ cho bọn nó chứ?

Ông chủ vẫn chưa nghi ngờ, "Nếu thật sự là vô địch, cần gì phải che che giấu giấu, giống như con chuột trong cống thoát nước không nhìn thấy ánh mặt trời?"

Lạc Văn Thư cảm thấy, tên này có ý kiến rất lớn đối với con chuột.

Chỉ nghe gã tiếp tục nói, "Tất nhiên, những thứ kia cũng không hoàn toàn lừa gạt các ngươi."

"Từ tiêu chuẩn vũ trụ mà nói, tinh cầu này vô cùng nhỏ bé, như hạt cát trên biển, nhưng đồng thời nó lại đặc biệt tuyệt vời, trong khoảng thời gian ngắn, tạo ra vô số văn hóa lạ thường xinh đẹp..."

“Nhưng những thứ này đều là thứ yếu, quan trong nhất chính là con đường tiến hóa đặc biệt, ở trong nhận biết của chúng ta, đây là một nơi duy nhất trong vũ trụ..."

Lạc Văn Thư bắt được từ mấu chốt --- "Chúng ta".

"Đáng tiếc nó lại bài xích những thứ từ bên ngoài đến."

Nói đến chỗ này, rõ ràng có thể thấy được sự si mê và cuồng nhiệt trên mặt của ông chủ, nhưng rất nhanh đã trở nên bình tĩnh lại.

Bởi vì lúc trước ở trong lối đi có trao đổi với thiên đạo, Lạc Văn Thư biết được một điểm này, đây là nguyên nhân các dị loại trăm phương ngàn kế, nghĩ đủ mọi cách để mình có thể làm con người, nói cho đẹp là "hạ xuống".

Mà người bán diều này, lại từ chỗ nào biết được?

Trong lòng Lạc Văn Thư có một ít suy đoán.

"Từ phản ứng của ngươi, đồ ô nhiễm ngươi, bây giờ vẫn đang trong trạng thái bị bài xích đi..." Ông chủ nhìn chằm chằm vào mắt của Lạc Văn Thư, hình như có thể xuyên qua cô nhìn thấy dị loại, giọng điệu tràn đầy khinh thường, "Thật đúng là phế vật!"

Gã nói, "Người xưa từng nói, chim muôn ưu tú chọn cây tốt mà ở, còn có, người thức thời là trang tuấn kiệt."

"Hôm nay ngươi ở địa bàn của ta, sống chết nằm trong tay ta, còn có con và đệ tử của ngươi, thứ vật kia có thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi, thậm chí còn nhiều hơn cả nó!"

"Bởi vì... Ta đã sớm bước vào bước quan trọng nhất sớm hơn bọn nó!"

Trước khi đến chỗ này, thật ra Lạc Văn Thư đã có một ít suy đoán, nhưng thật sự nghe xong lời này từ miệng ông chủ nói ra, vẫn có một ít chút kinh ngạc.

Không cho cô suy nghĩ nhiều, đi đôi với lời nói, chỉ thấy bức tường sau lưng của ông chủ, nứt ra một cái động, rồi sau đó chậm rãi mở ra hai bên.

Nhìn thì giống như một cửa ngầm, thật ra không phải như vậy, mới vừa rồi Lạc Văn Thư cảm nhận được năng lượng dao động, có chút giống với lối đi đặc biệt mang các dị loại đến địa cầu.

Sau khi cửa mở ra, không gian bên trong cũng không thật sự ở phía sau vách tường, mà là nối liền với một không gian đặc biệt khác, tình huống bên trong giống như bị một tầng sương mù dày đặc bao phủ, hư ảo, mê ly, nhất thời không nhìn thấy rõ được cái gì.

Ông chủ đứng dậy từ trên ghế salon, xoay người đi vào trong cửa, "Đi với ta, dẫn ngươi đi nhìn thử những thứ bên trong."

Bình Luận (0)
Comment