Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 356

Chương 356 -
Chương 356 -

"Tên chó má này, trong miệng không có một câu nói thật! Tất cả người bị ô nhiễm, trên người đều sẽ bị đóng một dấu ấn đặc biệt, một khi bại lộ chuyện ra ngoài, chỉ có một kết quả là hồn phi phách tán!"

"Cái loại dấu ấn đó trói định trên thân thể và linh hồn, cho dù chỗ này là sào huyệt có thể che giấu được tin tức với bên ngoài cũng vô ích."

"Nó muốn lừa gạt ngươi đi chết, bắt tên này lại, giết chết tên này!"

Lúc trước, khi Lạc Văn Thư phối hợp diễn trò với ông chủ, món đồ chơi vô cùng kích động, nó câu thông ý thức với Lạc Văn Thư, nhảy nhót lộn xộn, cắn răng nghiến lợi, không nhìn ra một chút bộ dạng của dị loại.

Mà khi ý thức được ông chủ là dị loại thành công dung hợp thân thể loài người, món đồ chơi lập tức trở nên điên cuồng, vị chua cả người gần như biến thành thực chất.

Lạc Văn Thư cứ mặc để nó nổi điên, tạm thời không để ý đến nó.

"Ngươi... Còn thanh tỉnh?!" Ông chủ chậm chạp phát hiện tình huống hình như không đúng lắm, mãnh liệt xoay người lại, nhìn chằm chằm vào Lạc Văn Thư, nhíu mày, giọng nói tràn đầy kinh ngạc, sau đó trong mắt lóe lên sự hung ác.

Hiển nhiên, gã không tính giữ lại Lạc Văn Thư.

Đúng vậy, gã rất muốn biết tin tức của dị loại khác, rồi sau đó phong ấn dị loại kia giống như tất cả vật trưng bày trong không gian đặc biệt này.

Gã muốn diệt trừ hết dị loại trừ mình trên tinh cầu này.

Đây cũng không phải là sau khi gã thông qua nghi thức hạ xuống có được thân thể loài người, xem mình trở thành loài người, suy nghĩ và cách nhìn đều đứng về phía loài người.

Mục đích của gã, chỉ là không hy vọng những đồng loại kia tranh đoạt tài nguyên có hạn trên tinh cầu này với mình.

Mặt khác, đối với gã mà nói, những đồng loại kia là thức ăn rất tốt, gã cũng không phải là thật sự muốn ăn thân thể của bọn nó, mà là hấp thụ lực lượng của bọn nó, để cho mình dùng.

Đây cũng là nguyên nhân để cho tu vi của gã tăng trưởng nhanh chóng.

Nhưng tất cả những thứ này, phải dưới tình huống đảm bảo an toàn của mình trước đã.

"Thật đáng tiếc, ngươi không thông qua khảo hạch, chỉ có thể vĩnh viễn ở chỗ này thôi." Ông chủ vừa nói vừa điều động lực lượng của không gian quỷ dị này, tấn công về phía Lạc Văn Thư.

Ở trong mắt gã, trước mặt chỉ là một nhân loại hơi đặc biệt một chút, mặc dù không biết tại sao đối phương không bị mình mê hoặc, nhưng chuyện này không quan trọng.

Bởi vì trước mặt lực lượng tuyệt đối, tất cả trò lừa gạt, cũng chỉ là vai hề nhảy nhót, không có chút tác dụng nào.

Năng lượng vừa khổng lồ vừa tàn bạo, giống như một mãnh thú đánh về phía loài người yếu ớt.

Trong mắt ông chủ lóe lên ánh sáng đỏ tươi, chờ đợi hình ảnh máu thịt thành bùn, linh hồn vỡ vụn, bụi bay chôn vùi xuất hiện.

Một giây, hai giây, ba giây. . .

Thời gian từng phút trôi qua, nhưng người trước mặt, vẫn là bộ dạng kia, không có thay đổi gì.

Ông chủ: ?

Gần như gã nghi ngờ chính mình, mới vừa rồi mình còn chưa làm gì cả?

Nhưng trong lòng gã rất rõ ràng, gã đã làm, chỉ là không hiệu quả.

Vừa khéo chuyện này là chỗ mà gã không thể nào hiểu được, một nhân loại bình thường yếu ớt nhỏ bé, giống như tờ giấy, dựa vào cái gì dưới sự xâm nhập của lực lượng cuồng bạo, lại có thể không bị cái gì?

Ông chủ không nghĩ ra được nguyên nhân trong đó, trong lòng không nhịn được sinh ra một chút dự cảm xấu, chuyện phát triển hình như đã vượt khỏi tầm kiểm soát của gã.

Gã nghe nhân loại kia nói, giọng nói tràn đầy bình tĩnh, "Ta có thể đi xem thử không?"

Nói chuyện còn rất lễ phép.

Nhưng chuyện này đối với gã mà nói, chính là sự không lễ phép lớn nhất.

Gã không ngờ tới là, không lễ phép lớn hơn, còn ở phía sau.

"Cốc cốc ---" Một tiếng động giống như tiếng gõ cửa vang lên bên trong không gian đặc biệt này.

Sau khi ông chủ nghe xong, hoàn toàn sững sốt, nhất thời không quan tâm đến Lạc Văn Thư, hơi nghiêng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.

"Cốc cốc ---" Tiếng gõ cửa lại vang lên.

Đó là nơi mà gã dẫn Lạc Văn Thư đi đến, tuy rằng trước khi giới thiệu vật trưng bày trong này, có đi vào một nơi có dáng vẻ của cửa, nhưng cái gọi là cửa đó không hề tồn tại.

Nhưng bây giờ, ở vị trí của cửa giả lại vang lên tiếng gõ nhẹ nhàng.

Ông chủ gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng kia.

Bỗng nhiên, gã nghe được một giọng nói non nớt vang lên, "Chúng tôi đi vào nha ~ "

Giọng nói này... Là của đứa bé mà gã bắt được!

Nhưng không phải đứa bé đó đã bị gã không chế, cùng với một người còn lại, biến thành hai con rối yên tĩnh đứng ở bên ngoài sao?

... Không, không đúng!

Một lớn một nhỏ kia cũng giống với nhân loại yếu ớt này, lúc mới bắt đầu đều không bị tinh thần của gã làm ô nhiễm không chế!

Gặp quỷ!

Ông chủ mắng một câu trong lòng.

Một giây tiếp theo, lập tức thấy hình như trong không gian ảo cảnh đặc biệt bỗng nhiên nứt ra một khe hở, giống như lúc ở bên ngoài bức tường hang động nứt ra vậy.

Đường nét của một cánh cửa xuất hiện, rồi sau đó từ từ mở ra.

Ông chỉ nhìn thấy bốn bóng người đứng ở ngoài cửa.

... Chờ một chút, bốn người? Không phải chỉ có hai người thôi sao?

Dự cảm chẳng lành lúc trước trong lòng gã trở nên càng mãnh liệt.

"Ông chủ ở nơi đó!"

Quả nhiên đứa bé bị gã bắt cóc, giơ ngón tay chỉ về chỗ gã la lớn.

Ba người lớn bên cạnh, một người là đồ đệ của nhân loại kia cùng bị bắt đến đây, ngoài ra còn có hai người mặc quần áo màu trắng, hình thức quần áo có chút cổ xưa...

Má nó, là Bạch Vô Thường của U minh!

Trong nháy mắt thấy rõ ràng, ông chủ chỉ cảm thấy đầu óc nổ tung, lúc này trong đầu chỉ có một chữ --- trốn!

Nhưng hình như đối phương biết được suy nghĩ của gã, mở miệng nói, "Không nên uổng phí sức lực, bên ngoài đã bị phong tỏa."

Bình Luận (0)
Comment