Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 56

Chương 56 -
Chương 56 -

"Đại sư, chỗ này..." Trên mặt Kim Hữu Tiền tràn đầy sự hoảng sợ, cậu mới mới vừa mở miệng, đã nhìn thấy nhân viên phục vụ dẫn đường cho bọn họ đang nhìn mình.

Không biết có phải là ảo giác hay không, cậu ta cảm thấy nụ cười của cô gái kia có chút âm trầm.

Vẻ mặt của Kim Hữu Tiền hơi cứng đờ.

"Sao vậy?" Lạc Văn Thư hỏi.

Kim Hữu Tiền có chút mất tự nhiên tránh tầm mắt của cô gái kia, tiến lại gần nhỏ giọng nói với Lạc Văn Thư: "Một năm trước, chỗ này xảy ra hỏa hoạn..."

Sau đó cũng không nói gì nữa.

Mặc dù lúc ấy cậu ta cũng lưu ý một chút tin tức, nhưng bởi vì tai nạn mới vừa xảy ra, nội dung đưa tin rất ít, chỉ biết là xảy ra hỏa hoạn, nguyên nhân cháy không rõ, số người thương vong vẫn còn đang thống kê.

Sau đó cậu ta cũng quên mất chuyện này.

Lúc này anh Văn vẫn luôn yên lặng, nhỏ giọng tiếp lời, "Khu du lịch nông thôn xây dựng dưới chân núi, lúc ấy thời tiết khô ráo, xung quanh nhà lầu gỗ này đều bị cháy, lửa cháy suốt cả một đêm, bị thương rất nhiều người, nhưng không có người nào chết..."

"A?!" Kim Hữu Tiền cho rằng mình nghe nhầm, "Nhưng tôi nhớ video lúc đó, thế lửa rất lớn..."

Không có người nào chết tất nhiên là chuyện tốt, nhưng Kim Hữu Tiền luôn cảm thấy có chỗ không hợp lý.

Cậu ta nhớ thời gian xảy ra hỏa hoạn, vừa lúc là gần tối, có nhiều người nhất.

"Trên tin tức nói như vậy." Anh Văn khẳng định.

Lạc Văn Thư mới xuyên qua, không biết chuyện xảy ra lúc trước, chẳng qua nghe hai người nói chuyện, cũng từ trong trí nhớ của nguyên chủ biết được một ít tin tức, đúng như lời của anh Văn nói.

"Bên trong chỗ này..." Kim Hữu Tiền ngẩng đầu quan sát khu du lịch nông thôn này, mặc kệ đèn đuốc hay là kiến trúc, hay là xe cộ khách lui đến, đều rất chân thật.

Nếu đổi thời gian đổi phương thức đi đến chỗ này, Kim Hữu Tiền sẽ không có bất kỳ nghi ngờ nào.

"Chân tướng tuyệt đối không giống như trên tin tức nói, nếu không chỗ này cũng không xuất hiện lĩnh vực của quỷ." Lạc Văn Thư hơi nheo mắt lại.

Lúc ấy chắc có rất nhiều người cũng nghi ngờ vấn đề "không có người nào chết" giống với Kim Hữu Tiền, phía chính phủ cũng không cần làm ra loại chuyện tin giả nhìn vào đã biết không đáng tin này, nhất định trong này có ẩn tình gì đó.

Trong khoảng thời gian này, cô gái phụ trách dẫn đường cho bọn họ không có nói gì thêm, đứng ở chỗ cách bọn họ mấy bước, trên mặt vẫn nở nụ cười, nhưng lại có chút cứng nhắc, ánh mắt cũng không hoạt bát linh động giống như lúc đầu, lúc này nhìn vào rất đờ đẫn.

Bỗng nhiên, bên trong khu du lịch truyền đến tiếng ồn ào huyên náo.

Không ngừng có người hoảng hốt chạy ra từ trong các căn phòng nhỏ.

"Sao vậy?"

"Xảy ra chuyện gì?"

"Chạy mau, cháy rồi!!"

Từ trong tiếng ồn ào, Lạc Văn Thư bắt được điểm chính, nhanh chóng cầm điện thoại ra nhìn một chút, không biết lúc nào con số chỉ thời gian đã xảy ra thay đổi, giờ phút này ngày tháng biểu hiện ra là một năm trước, thời gian là buổi tối hơn sáu giờ.

"Thay đổi bắt đầu." Cô vừa nói chuyện vừa ngẩng đầu lên quan sát, bầy trời trên đỉnh đầu bị ánh lửa đốt sáng, đi đối với khói đen dày đặc.

Không giống với thực tế, nơi này từ bốc cháy đến thế lửa lan ra, chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt.

Tiếng khóc và tiếng la hét chói tai vang lên không dút.

"Đi theo tôi." Cô dắt tay Lạc Tinh Dữ, ung dung đi ra bên ngoài khu du lịch nhà nông.

Gió thổi vì vù, thế lửa ngày càng lớn.

Ngọn lửa nóng bỏng cuốn đến từ bốn phương tám hướng, kiến trúc bên trong của khu du lịch nhà nông không ngừng sụp xuống.

Kim Hữu Tiền bị tình hình trước mắt này hù dọa, nhưng rất nhanh đã phát hiện, xung quanh bốn người bọn họ giống như có một vách tường vô hình che chở, ngăn cản ngọn lửa ở bên ngoài.

"Ầm---"

Một tiếng vang thật lớn, xe đậu gần lửa bị đốt, xảy ra cháy nổ.

Sau đó càng nhiều xe bị dính lửa.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên đinh tai nhức óc.

"Chuyện này... Đây là chuyện chân thật xảy ra lúc ấy sao?" Kim Hữu Tiền hỏi.

"Gần như vậy." Mặc dù Lạc Văn Thư không tự mình trải qua, nhưng hoàn cảnh bên trong lĩnh vực, hoàn toàn tái hiện chuyện đã xảy ra.

Rất nhanh bọn họ đã đi ra ngoài khu du lịch nhà nông.

Chỉ thấy trên con đường mòn lúc tới, lúc này đậu đầy xe, đều đang điên cuồng nhấn còi, tiếng mắng chửi từ bên trong xe truyền ra.

Nhưng cũng không có ích gì, con đường này quá hẹp, gặp tình huống khẩn cấp, rất dễ dàng bị kẹt xe.

"Ầm ---" Lại một chiếc xe bị dính lửa, cháy nổ.

Kim Hữu Tiền chính mắt nhìn thấy một người đàn ông mới chạy từ trong lầu gỗ ra, bị khí bạo nổ của xe hơi ném lên giữa không xung, sau đó bị quăng mạnh xuống đất.

Quần áo rách rưới, trên cơ thể là máu thịt mơ hồ, cả người đã không nhúc nhích.

"Người này... Chết rồi?" Kim Hữu Tiền hỏi không chắc chắn lắm.

Mặc dù lời này nghe có chút không hay, nhưng cho dù ai thấy chuyện này, cũng sẽ nghĩ đến mặt này.

Hơn nữa không nói đến chuyện này, bên trong nhà lầu gỗ tuyệt đối có người không chạy ra được, bởi vì còn nghe được tiếng khóc, tiếng cầu cứu truyền ra từ bên trong.

Những chuyện này làm cho Kim Hữu Tiền nghĩ không ra, lúc trước, trên tin tức nói "Không có người nào chết", đến cùng là kiểm tra như thế nào có kết quả như vậy?

Chẳng lẽ thế lửa quá lớn, cháy quá lâu, thi thể bị trực tiếp đốt sạch?

Cách nói này cũng không hợp lý, bây giờ là thời đại tin tức xã hội, hơi điều tra một chút, rất dễ dàng tra ra được danh sách người đến khu du lịch nông thôn này, sau đó lại kiểm tra một chút, không phải sẽ biết hết sao?

Lúc này, bỗng nhiên cảnh tượng lại xảy ra biến hóa.

Ngọn lửa hừng hực biến mất, thay vào đó là một mảnh phế tích cháy đen, vô cùng rộng lớn, gần như không nhìn thấy điểm cuối.

Bình Luận (0)
Comment