Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 94

Chương 94 -
Chương 94 -

Ra ngoài gặp phải thứ bẩn chết trong hố xí, không nói đến chuyện xui, trở về Lạc Văn Thư còn phải nghĩ ra một cách giải thích nói với Trương Tuệ.

Nếu như nói thật, nói cho cô bé biết, người mà cô bé thấy là một tên cuồng rình xem, còn là một tên cuồng rình xem bởi vì nhìn trộm người ta tắm mà chết trong hố xí, hơn nữa trên người mình còn có một tia oán khí mà tên này để lại...

Đối với cô gái nhỏ ở cái tuổi này, lực sát thương của chuyện này vô cùng kinh khủng, sau này có lẽ sẽ không còn sợ hãi nữa, nhưng sẽ để lại bóng ma tâm lý không thể mờ được.

"Con cảm thấy, khỉ trong núi thành tinh, mặc quần áo và giày của con người đi đến nhà vệ sinh hù dọa, lý do như này thế nào?" Lạc Văn Thư hỏi.

"Hả?" Lạc Tinh Dữ sửng sốt một chút, rất nhanh kịp phản ứng lại ý trong lời của Lạc Văn Thư, cậu bé thay đổi thân phận suy nghĩ, cũng cảm thấy ghét bỏ thứ bẩn chết ở hố xí hù dọa mình, vì vậy gật đầu, "Có một ít con khỉ rất đáng ghét, không chỉ cướp đồ ăn, còn biết đánh người."

Cứ như vậy lý do được quyết định.

Thời gian cũng mới hơn chín giờ.

Phòng đồ chơi của Lạc Tinh Dữ vẫn còn chưa trang trí xong, trong nhà không có cái gì đáng chơi cả.

Lại nghĩ vào ban ngày cô đến chỗ cao gần nhà họ Dư tìm Phó tiên sinh, bất ngờ đụng phải Tạ Phỉ câu hồn, lúc ấy nói với đối phương cố gắng làm việc giảm bớt gánh nặng cho anh, mặc dù bên trong có ý qua loa lấy lệ, nhưng dù gì cũng phải làm dáng một chút.

Vì vậy Lạc Văn Thư dẫn theo Lạc Tinh Dữ, trở về trung học Hưng Vượng, dùng bùa ẩn thân, tuần tra một vòng toàn bộ sân trường, đặc biệt là lầu ký túc xá.

Không nghĩ đến thật đúng là ở lầu ký tú xá nữ sinh số 2 tìm được một quỷ hồn.

Lầu ký túc xá số 2 được xây ở một góc xó xỉnh bên cạnh tường rào trường học, trước kia phía sau núi có một cây hòe lớn tương đối lâu năm, mọc bên cạnh tường rào, cành lá vượt qua đầu tường đi vào lầu ký túc xá nữ sinh số 2.

Gần cây hòe nhất là khu vực cầu thang, nhà vệ sinh và hàng lang. Phía trên dãy hành lang treo từng hàng ống sắt, chính là chỗ duy nhất để phơi quần áo của tầng 1, trừ nghỉ hè nghỉ đông, từ chỗ đó đi ngang qua, vĩnh viễn đều treo đầy quần áo.

Bỗng nhiên có một ngày, tầng 2 có hai nữ sinh mang cây trúc chặt từ nhà đến, một đầu trúc đặt trên chạc cây của cây hòe, đoạn khác thì đặt lên trên cửa sổ không bao giờ đóng ở khu phơi quần áo, như vậy sẽ có thêm vị trí phơi quần áo, hơn nữa càng thông gió, ánh nắng mặt trời chiếu vào có thể khô nhanh hơn.

Rất nhanh nữ sinh ở tầng 3 cũng bắt chước, bắt thêm cây treo quần áo.

Lầu ký túc xá số 2 của nữ sinh có vị trí tương đối lệch, phơi đồ bên ngoài hoàn toàn sẽ không bị người ta nhìn thấy, sau đó tầng 2 và tầng 3 có thêm nhiều vị trí, cho nên đều phơi đồ lót của mình.

Cứ như vậy kéo dài hơn một học kỳ, bỗng nhiên có nữ sinh phát hiện đồ lót mình phơi ở đó không thấy nữa, nhưng cũng không rớt xuống, tìm một vòng xung quanh cũng không tìm thấy.

Lúc ấy nữ sinh bị mất đồ cũng không tiếp tục làm to chuyện.

Kết quả, lục tục có nhiều nữ sinh mất đồ lót, sau khi nói với dì quản lý ký túc xá xong, dì quản lý cũng để ý quan sát một chút.

Nhưng một đoạn thời gian tiếp theo, cũng không phát hiện ra người khả nghi gì, mà đồ lót vẫn tiếp tục mất.

dần dần người phơi đồ lót ở chỗ đó ít đi một chút.

Sau đó một buổi tối, một nữ sinh cầm đèn đi giặt quần áo ở nhà vệ sinh, lúc giặt xong đi ra ngoài phơi đồ, nhìn thấy trên cây kia hình như có thứ gì đó, nữ sinh cũng không suy nghĩ nhiều, cầm đèn chiếu về phía kia.

Giỏi lắm, lại có người bò trên cây, trên tay cầm mấy cái quần lót, chuẩn bị leo xuống.

Nữ sinh có thể vào buổi tối ở nhà vệ sinh giặt quần áo, lá gan cũng không nhỏ, thấy loại chuyện này, cũng không bị hù dọa, trái lại rất tức giận, hiẻn nhiên người này là hung thủ làm mất đồ lót của các nữ sinh.

"Này, tên kia --- " Nữ sinh hung dữ mở miệng.

Người ở trên cây đối diện, vốn dĩ buổi tối đi trộm đồ đã có tật giật mình, nữ sinh này vừa lên tiếng, đã dọa cho tên này sợ hết hồn.

Tên này trượt chân một cái, tay không vững, thẳng tắp té xuống.

Độ cao ba tầng lầu, phía dưới là mặt xi măng cứng rắng, té có chết người không, đều phải nhìn vận may.

Mà cái tên trộm đó hiển nhiên là quá xui, lúc té, đầu hướng xuống dưới, lập tức chết tại chỗ.

Rất nhanh cảnh sát đã đến, đơn giản hỏi tình huống một chút, sau đó mang thi thể đi.

Sau đó rất nhanh kết quả điều tra cũng có, người chết là một ông lão ở gần đó, tuổi đã lớn, không kết hôn, cũng không có họ hàng gì, trước kia là trộm đồ của hàng xóm xung quanh, mới đầu chỉ là quần áo thông thường, sau đó dần nghiện đồ lót.

Hai năm này mọi người đều đề phòng ông ta, cho nên không trộm được, cũng không biết sao lại để mắt đến lầu ký túc xá của nữ sinh, thừa dịp buổi tổi, từ cây hòe cao kia bò đến, trộm được lại leo trở về.

Nếu không phải buổi tối đó bị nữ sinh giặt quần áo đụng phải, cũng không biết lúc nào mới bị phát hiện.

Người này không có họ hàng nào, nhưng sau khi chết, lại có một ít bà con xa tám đời đến gây chuyện, đều là những người không biết xấu hổ, trường học cũng không muốn gây to chuyện, cho nên đưa một ít tiền mai táng, chuyện này coi như kết thúc.

Sau đó trường học chặt cây hòe kia đi, cũng dọn dẹp cỏ cây sau núi gần ký túc xá một chút.

Chẳng qua hồn của người này vẫn còn ở trường học.

Chuyện này xảy ra vào bảy tám năm trước, lúc ấy người biết không nhiều, đến năm Trương Tuệ, chỉ còn lại một ít chuyện do mấy đàn anh đàn chị thêm mắm thêm muối kể lại.

Lạc Văn Thư: "..."

Tối nay xảy ra chuyện gì vậy, tại sao toàn gặp phải quỷ hồn làm cho người ta một lời khó nói hết?

Bình Luận (0)
Comment