Xuyên Thành Mẹ Ruột Chết Sớm Của Nam Chính ( Dịch Full )

Chương 95

Chương 95 -
Chương 95 -

Còn có trường học này xảy ra chuyện gì, có vấn đề về phong thủy đúng không, sao toàn hấp dẫn mấy thứ bẩn này không vậy?

"Xui quá!" Lạc Văn Thư mắng một câu, vẽ bùa trói quỷ hồn lại.

"Ông đi ngâm tắm với tên trước đó đi, hai người còn có thể trao đổi một chút về sở thích hứng thú!"

Sau đó lập tức ném quỷ hồn nào vào hầm phần gần chuông heo.

Bị trung học Hưng Vượng ảnh hưởng, bây giờ đối với trường học Lạc Văn Thư có chút mâu thuẫn, vì vậy lại dẫn theo Lạc Tinh Dữ đi tuần tra trường tiểu học.

Đi dạo một vòng, trừ hai du hồn sớm bị chôn dưới lòng đất để cho Lạc Tinh Dữ dùng ấn tín Hành tẩu Nhân Gian mở quỷ môn tiễn đi ra, cũng không có tình huống đặc biệt gì.

Thời gian cũng hơn mười một giờ.

Lạc Tinh Dữ tự biết mình là một bạn nhỏ năm tuổi, mặc dù còn chưa đi học, ban ngày cũng không cần làm việc, nhưng nên đi ngủ, thức đêm ảnh hưởng đến sự phát triển của thân thể.

Vì vậy một lớn một nhỏ mở quỷ môn, xuyên qua sương mù dày đặc của U minh, trở về nhà.

Thời gian tắm của Lạc Văn Thư hơi dài một chút, tay cũng bị rửa mấy lần.

Lạc Tinh Dữ cũng vậy.

Sau khi hai người rửa mặt xong, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Một đêm này, đối với đại đa số người mà nói, không khác gì với ngày trước.

Chỉ có hai quỷ hồn bên trong hầm phân ở bên cạnh chuồng heo của trấn Thủy Dương thì mỗi người nằm một góc, ai cũng ghét bỏ đối phương.

Ở bên cạnh, heo bên trong chuồng cũng bị ảnh hưởng một chút xíu, nhưng không nhiều, nên ăn thì ăn nên ngủ thì ngủ.

Buổi sáng chín giờ ngày hôm sau, ánh mắt trời rực rỡ xuyên qua màn cửa màu trắng chiếu vào trong nhà, ánh sáng sáng ngời, nhưng không hề nhức mắt.

Lạc Văn Thư tỉnh ngủ, chậm rãi mở mắt ra.

Lạc Tinh Dữ ngồi ở bàn học bên cạnh cửa sổ, đang viết bảng chữ mẫu trên vở, chữ viết sạch sẽ ngay ngắn, sau khi viết xong thì đặt chỉnh tề ở bên cạnh.

Cậu bé đứng dậy, duỗi thân thể bé nhỏ, hơi liếc nhìn thấy người trên giường đã ngồi dậy thì giật mình, vì vậy quay đầu nhìn lại, "Mẹ, chào buổi sáng."

Lạc Văn Thư đáp lại, "Chào buổi sáng."

"Con có mua bánh bao và bánh tam tiên, còn có một ly cháo nhỏ và trứng luột nước trà, để trong nồi giữ ấm, bây giờ mẹ muốn ăn không?" Cậu bé quan tâm dò hỏi.

"Muốn ăn cháo và trứng luột nước trà." Lạc Văn Thư nói xong, suy nghĩ một chút, lại bổ xung, "Sau này có thể mua một ít bánh bao nhân miến chua cay không?"

Lạc Tinh Dữ gật đầu, trong lòng ghi nhớ sở thích của cô, vừa đứng dậy đi ra bên ngoài cầm bữa sáng còn ấm cho cô.

Lạc Văn Thư ngồi ở trên giường, nhận lấy cái đĩa từ Lạc Tinh Dữ, phía trên ly cháo nhỏ còn ấm cắm một cái ống hút và hai quả trứng luột nước trà đã được lột.

Ánh mắt trời chiếu lên người, có chút ấm áp.

Trong đầu cô, bỗng nhiên hiện ra một đoạn trí nhớ.

Đó là một ngày nào đó của trước kia, ngày đó thời tiết cũng quang đãng tràn đầy ánh nắng, nguyên chủ của cổ thân thể này bởi vì không thỏa mái, buổi sáng hơi dậy trễ một chút, tỉnh lại phát hiện Lạc Tinh Dữ nho nhỏ đã sắp xếp xong cặp sách nhỏ, mặc quần áo mang giày xong, trong tay có cầm hai cái bánh bao và một ly sữa đậu nành, cẩn thận đặt trên bàn sách trong gian phòng.

Sau đó chuẩn bị đi, thì phát hiện nguyên chủ tỉnh lại, nhỏ giọng nói với nguyên chủ, "Mẹ, mẹ lại ngủ thêm chút nữa đi, hôm nay con đi nhà trẻ với Tiểu Bảo."

Lạc Tinh Dữ đứng yên, ánh mặt trời chiếu lên người cậu bé, tạo ra một vòng ánh vàng rực rỡ nhàn nhạt.

Mặc dù lúc trước bạn trai không từ mà biệt, biến mất không thấy bóng dáng, sau đó lại kiểm tra được mình có thai, nguyên chủ của thân thể này đã từng mê mang một đoạn thời gian.

Nhưng sau khi nguyên chủ quyết định giữ lại đứa bé, mặc dù vẫn luôn rất cực khổ, nhưng cho đến bây giờ không có một chút hối hận và than phiền nào.

Mà giây phút này, nguyên chủ cảm thấy, tất cả đều đáng giá.

"Mẹ ơi...?” Lạc Tinh Dữ thấy Lạc Văn Thư ngẩn người, nhỏ giọng kêu một tiếng.

Lạc Văn Thư nghe tiếng gọi, phục hồi lại tinh thần, khẽ lắc đầu, "Không sao."

Trước tiếng cô uống một ngụm cháo nhỏ, sau khi nuốt xuống, lại dùng đũa kẹp một quả trứng luột nước trà cho vào miệng, từ từ cắn một miếng lòng trắng trứng, sau đó bỏ lòng đỏ trứng ra.

Lạc Tinh Dữ lặng lẽ quan sát một chút, lại ghi chuyện cô không thích ăn lòng đỏ trứng lên quyển sổ nhỏ trong lòng, còn mở ngoặc ghi chú thêm "Có thể quan sát thêm".

Rất nhanh Lạc Văn Thư ăn xong bữa sáng, đi phòng vệ sinh súc miệng rửa mặt.

Lạc Tinh Dữ thu dọn túi đựng vứt vào sọt rác, lại rửa sạch đĩa đựng.

Một lát sau, Lạc Văn Thư đi ra từ nhà vệ sinh, quấn tóc, thay quần áo, dắt Lạc Tinh Dữ đi ra ngoài.

Hành trình hôm nay đã sắp xếp xong xuôi, đi dạo phố một ngày mua các loại đồ dùng theo nhu cầu, gần tối thì ở bên ngoài tìm một chỗ ăn cơm, xong rồi về nhà trang trí cho nhà mới, lại chuẩn bị một ít thứ, qua mười hai giờ, thì bắt đầu cuộc sống đặc biệt.

---

Lúc hai mẹ con đi đến cửa lớn lầu 1, gặp được Lý Ngọc Phân mua đồ ăn về.

Lý Ngọc Phân nói với Lạc Văn Thư, tối ngày hôm qua, Phùng Lan có đến đưa lại rèm cửa mang về nhà giặt.

Chẳng qua lúc đó thấy đèn trong nhà của Lạc Văn Thư không sáng, cho là hai mẹ con đã ngủ, cũng không làm phiền, trực tiếp đưa cho Lý Ngọc Phân còn chưa ngủ, lúc đó chị cũng cầm chìa khóa dự phòng mở cửa nhà mới bên cạnh treo lại cho cô.

Trải qua một đêm, đoán chừng đã được gió thổi khô rồi.

Lạc Văn Thư nói cảm ơn Lý Ngọc Phân, lại đơn giản nói chuyện mấy câu, xe được đặt cũng đã đến.

Lúc trước Lạc Văn Thư tự tham gia vào chuyện của hai nhà Dư Đường, chuyện cũng tạm thời chấm dứt, hôm nay cô đi ra ngoài, đúng lúc có thể nghiệm chứng suy đoán liên quan đến cắn trả nhân quả một chút.

Lúc này còn chưa đến mười giờ, nhiệt độ bên ngoài cao một chút, nhưng không tính là đặc biệt nóng.

Bình Luận (0)
Comment