Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 328

Bà Hồ gật đầu: "Không sao, nếu được thì giảm bớt chút tiền công cũng được. Ta chỉ hỏi thử thôi."

Kiều Trần thị suy nghĩ: "Chuyện này để ta hỏi thêm ý kiến tức phụ lão đại đã. Tiền thị, ngươi đi hỏi thử đại tẩu ngươi một chút xem sao."

Tiền thị đứng dậy: "Vâng."

Tiền thị nhanh chóng đến phòng Chân Nguyệt. Cửa phòng mở, Tiểu A Sơ đang ngồi trên sàn chơi đồ chơi cùng với Kiều Triều, còn Chân Nguyệt thì cầm bút viết gì đó, có lẽ là ghi chép sổ sách.

"Đại tẩu."

Chân Nguyệt ngẩng đầu, đặt bút xuống rồi đứng lên: "Có chuyện gì sao? Ta nghe loáng thoáng bên ngoài có tiếng, phải chăng bà Hồ đến gặp nương?"

Tiền thị gật đầu: "Đúng vậy. Bà Hồ nghe nói nhà mình sắp nhận người khai hoang núi, nên muốn hỏi xem có nhận phụ nữ không? Đại tức phụ và nhị tức phụ nhà bà ấy đều làm việc giỏi, nếu được thì tiền công có thể giảm chút so với nam."

Chân Nguyệt đã từng thấy tức phụ nhà bà Hồ, quả thật làm việc rất chăm chỉ. Họ cùng hồ lão đại và hồ lão nhị mỗi ngày đều chăm sóc heo, còn quét dọn chuồng gà và heo nữa.

Chân Nguyệt suy nghĩ một lát, rồi nói: "Nữ nhân làm cũng được, không cần giảm tiền công. Miễn là hoàn thành công việc trong thời gian quy định, thì tiền công sẽ như nhau. Mình chỉ cần chia khu vực rõ ràng, ai phụ trách khu vực nào, ghi nhớ kỹ. Bất kể là nam, nữ hay cả gia đình hỗ trợ, khai hoang xong là tính tiền theo khu vực đã được giao."

Tiền thị tán thành: "Ý này hay, làm xong thì tính công. Dù lười biếng cũng phải làm xong trong thời gian đó, có khi còn phải đốt đuốc làm đêm."

Chân Nguyệt gật đầu: "Ừ, muội nói với bà Hồ trước, khi Tam đệ về ta sẽ bảo nó thu xếp."

"Được."

Tiền thị đem lời Chân Nguyệt dặn nói lại cho bà Hồ, nghe xong bà ấy nghĩ một lúc cảm thấy rất tốt. Như vậy, nếu có thời gian rảnh, bà ấy cũng có thể ra giúp đỡ.

Sau khi trò chuyện một lát, bà Hồ yên tâm rời đi vì biết nhà mình sẽ có phần làm việc.

Trong khi đó, Kiều Triều ở bên chơi cạnh cùng Tiểu A Sơ. Đứa bé chơi được một lúc thì mệt, ngáp dài và giơ tay đòi Kiều Triều bế. Kiều Triều bế con lên, đi tới đi lui trong phòng dỗ cho ngủ, việc này bây giờ đã thành thói quen của hắn. Chẳng mấy chốc, Tiểu A Sơ dựa vào vai phụ thân ngủ thiếp đi. Kiều Triều đặt con lên giường, nhưng vừa chạm giường, đôi mắt Tiểu A Sơ lại mở ra. Kiều Triều lại phải dỗ thêm một lát nữa, thì cuối cùng Tiểu A Sơ mới ngủ say.

Sau khi dỗ con ngủ xong, Kiều Triều khẽ đứng dậy, thấp giọng nói với Chân Nguyệt: "Lúc trước không phải ta nói sẽ làm cung tên sao? Giờ ta đi tìm ít gỗ về thử xem có làm được không."

Chân Nguyệt hỏi: "Huynh biết làm không?"

Kiều Triều cười: "Ta sẽ thử."

Chân Nguyệt gật đầu: "Được, huynh làm đi."

Kiều Triều ra ngoài tìm gỗ, theo như hắn biết, loại gỗ tốt nhất để làm cung tên là gỗ dẻ, nhưng không biết ở đây có không. Dùng trúc cũng được, nhưng trúc dễ gãy, không bền lắm.

kiều Triều quyết định đi ra khu rìa núi để xem có tìm được loại gỗ tốt hơn không, nếu không có thì đành dùng trúc.

Chân Nguyệt chợt nhớ ra điều gì, bèn hỏi: "Huynh định vào núi à?"

Kiều Triều đáp: "Ta chỉ đi quanh khu vực ngoài núi thôi, không đi sâu vào."

Chân Nguyệt căn dặn: "Vậy huynh cẩn thận một chút."

Kiều Triều gật đầu: "Ta sẽ về trước bữa cơm chiều."

"Được."
Bình Luận (0)
Comment