Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 342

Dù Chung Mạn Châu không cần tiền công, nhưng Tiền thị vẫn đưa cho nàng ấy chút tiền vì nghĩ rằng nàng ấy chưa chính thức gả vào Kiều gia, không thể để nàng ấy làm không công. Sau khoảng hai, ba ngày, số lượng măng đã được xử lý xong, nhưng vẫn cần phải phơi nắng. Tuy nhiên, trong nhà lại không đủ lu để muối măng.

Tiền thị liền nói với Kiều Đại Sơn: "Cha, người giúp con mua hai cái lu lớn về đi. Lu trong nhà đều nhỏ, không đủ để muối hết măng."

Chân Nguyệt cũng góp ý: "Mua thêm vài cái nữa, về sau con còn dùng. Cả lu nhỏ cũng mua vài cái."

Kiều Đại Sơn đồng ý: "Được, ta sẽ mang xe lừa đi mua lu và kéo về."

Kiều Nhị nói: "Cha, để con đi cùng."

"Được."

Một cái lu lớn cao đến nửa người giá khoảng 300 văn tiền. Kiều gia mua bốn cái lu lớn và vài cái lu nhỏ, tổng cộng tốn hơn một lượng bạc.

Sau khi muối đầy hai cái lu lớn, Tiền thị xoa lưng thở phào: "Chờ một hai tháng nữa là có thể đem bán rồi."

Trong những ngày này, Chân Nguyệt vẫn bận rộn làm than, cuối cùng cũng chuẩn bị đủ lượng than cần dùng cho mùa đông và Tết. Ngoài ra, họ còn có thể dùng than để nướng đồ ăn hoặc làm món lẩu. Đôi khi, họ đặt đá phiến lên lò than, nướng rau hẹ, rau xanh và thịt lợn. Thêm một chút gia vị lên trên, làm món ăn trở nên vô cùng hấp dẫn.

Hoặc là ướp gà với nước sốt thật tốt, rồi dùng lá sen bao quanh, bên ngoài lại bọc lên một tầng bùn, bỏ vào than cháy, quá hơn một canh giờ thì lấy ra, gà ăn mày đã có thể ăn.

Ai nấy đều vui vẻ thưởng thức: "Ngon quá! Đồ ăn thật ấm bụng."

Một người khen: "Rau hẹ nướng ăn ngon lắm, chỉ hơi mắc răng."

Người khác góp ý: "Đậu đũa nướng cũng ngon nữa."

Chân Nguyệt nói: "Nhà không còn cà tím, sang năm trồng thêm một ít cà tím đi. Không bán cũng được, để nhà mình ăn."

Sau bữa ăn, Kiều Trần thị nhắc đến chuyện g.i.ế.c lợn: "Mấy con lợn ở Háo Tử Sơn đã đủ lớn để bán rồi. Năm nay, không biết Tống gia, Chu gia và mấy nhà khác có cần mua lợn không. Nhà mình cũng có một con để g.i.ế.c ăn Tết. Ngày mai là ngày tốt, ta sẽ nhờ người đến bàn chuyện g.i.ế.c lợn."

Kiều Nhị nói: "Để qua vài ngày nữa, ta sẽ hỏi thử xem có ai muốn mua không."

Kiều Đại Sơn gật đầu: "Vậy sáng mai mọi người dậy sớm một chút. Ta sẽ đi gọi người về nhà giúp g.i.ế.c lợn."

"Vâng."

Sáng hôm sau, hướng đồ tể đến từ sớm. Mỗi lần thấy lợn nhà Kiều gia lớn như vậy, nhà hắn ta tuy rằng có thiến mấy con heo, lúc sau nó có lớn hơn, nhưng không có lớn được như của Kiều gia."Không biết nhà các ngươi nuôi thế nào mà lợn lớn khỏe như vậy."

Kiều Nhị cười nói: "Heo nhà ta đều được nuôi bằng rau củ trồng trong nhà, ngươi cũng biết đồ ăn nhà ta ngon thế nào rồi."

Hướng đồ tể gật gù, tỏ vẻ hiểu.

Máu heo được hứng vào một cái chậu lớn, ai muốn mua có thể lấy chén ra mua, giá là hai văn tiền một chén.

Nếu ai muốn mua thịt cũng được, đều theo giá như trước. Chung mẫu đứng bên nói: "Giữ lại cho ta một tảng thịt lớn nhé, năm nay ta làm lạp xưởng."

Kiều Trần thị đáp: "Không thành vấn đề. Bà có muốn lấy thêm ít sườn không? Nấu với củ cải ăn rất ngon, để ta cho bà hai củ cải mang về."

"Được."

Chân Nguyệt đang rửa rau để chuẩn bị cho bữa "giết heo" đặc biệt. Tiểu A Sơ cứ bám theo nương, nhìn nương nhặt rau, rửa rau.

Có một phụ nhân gần đó trêu Tiểu A Sơ: "Một lát nữa về nhà thẩm chơi nhé? Thẩm có kẹo mạch nha cho con."

Chân Nguyệt cười, quay sang hỏi Tiểu A Sơ: "Con có muốn đi không?"
Bình Luận (0)
Comment