Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 548

Kiều Triều ôm Tiểu A Sơ: "Ngoan ngoãn nghe lời nương, cha về sẽ mua cho con món đồ chơi."

Rồi hắn đặt Tiểu A Sơ xuống, ôm Chân Nguyệt một chút trước khi lên ngựa rời đi. Tiểu A Sơ rưng rưng gọi: "Cha!" Kiều Triều quay đầu lại, vẫy tay: "Nghe lời nhé."

Tiểu A Sơ định chạy theo, nhưng Chân Nguyệt giữ lại: "Đừng khóc, cha sẽ về mà. Nếu con khóc, cha sẽ bảo con không phải là nam tử hán."

Tiểu A Sơ ngập ngừng hỏi: "Vậy khi nào cha sẽ về?"

Chân Nguyệt: "Nếu con ngoan, cha sẽ về nhanh. Còn nếu không ngoan, cha sẽ về chậm đấy."

Nghe vậy, Tiểu A Sơ lập tức nghiêm nghị: "Con sẽ ngoan, con sẽ nghe lời."

Chân Nguyệt cầm tay nhi tử, nói: "Đi thôi, trở về bắt sâu cho gà ăn nào."

"Vâng!" Hai bóng hình chậm rãi đi vào trong nhà, trong làn khói bếp bay lên, báo hiệu giờ cơm tối lại tới rồi.

Kiều Triều trở về quân doanh, không ngờ Trương Hùng, đầu bếp trong quân đã tìm tới: "Kiều thiên phu trưởng, cuối cùng ngươi cũng về rồi! À, lần trước ngươi mua rau từ đâu về thế? Ta đã nói với tướng quân, lần tới có thể tiếp tục mua thêm."

"Mấy tên nhóc cứ bảo ta nấu ăn không ra gì. Không có nguyên liệu tốt thì sao nấu ngon được? Nhưng lần trước những loại rau đó rất ổn, nên ta muốn hỏi thêm."

Kiều Triều đáp: "Rau đó đều là nhà ta tự trồng."

Trương Hùng nghe vậy, tỏ vẻ vui mừng: "Vậy thì tốt quá, chúng ta mua rau của nhà ngươi, vừa quen biết, giá lại phải chăng."

Kiều Triều hơi do dự: "Có lẽ giá sẽ không rẻ lắm, rau nhà ta trồng khác biệt so với nhiều nhà khác. Chắc ngươi cũng thấy rõ khi ăn. Thời buổi này..."

Những người di tản vẫn chưa quay về, cả vùng phủ An Bình cũng không còn bao nhiêu lương thực và rau, nên những thứ này hiện giờ rất quý.

Trương Hùng gật đầu: "Ta hiểu chứ, không sao đâu. Chủ yếu là để tướng quân và các quan ăn, lính tráng thì chỉ có thể húp canh, nhưng ai nấy đều khen rau trong canh rất ngon."

"Ngươi xem lúc nào rảnh, ta sẽ dẫn người tới nhà ngươi."

Kiều Triều không ngờ vừa mới tới lại có thể trở về ngay: "Được, hôm nay trời đã tối, sáng sớm mai chúng ta đi. Đúng rồi, nếu không có tiền, nhà ta có thể đổi bằng công lao động. Nhà ta đang chuẩn bị xây nhà, lại có thể bao cơm tháng."

Trương Hùng đáp: "Cái đó ta không quyết được, trước mắt vẫn dùng tiền mua."

Kiều Triều cười: "Không sao, ta chỉ nói vậy thôi. À, nếu ngươi có vải vóc hay dụng cụ nào khác, nhà ta cũng có thể đổi. Lần tới ngươi thử hỏi tướng quân xem sao."

Trương Hùng đồng ý: "Được, vậy mai ta sẽ dẫn người tới tìm Kiều thiên phu trưởng."

"Được!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Lúc này, Kiều gia vừa thu hoạch được một đợt rau quả. Số rau ăn không hết được phơi khô ngoài sân để dùng dần, một ít thì mang đi ướp muối.

Chân Nguyệt đang thái ớt cay, Tiền thị nhóm lửa bên cạnh, chuẩn bị làm tương ớt. Lần này ớt được mùa, rất nhiều nên họ làm hẳn một hũ to.

Đậu nành vẫn đang phơi, chắc phải nửa tháng nữa mới ăn được.

Kiều Trần thị vừa từ ngoài về, mang cỏ về cho trâu và lừa ăn, sau đó đi dọn dẹp chuồng heo, thấy đàn heo này cũng đã to rồi, sau khi làm xong việc liền cùng mọi người nói: "Hay là mổ heo đi, nó lớn quá rồi, nuôi thêm cũng chỉ tốn thức ăn."

Chân Nguyệt nói: "Được, nhưng không cần xem ngày sao?"

Kiều Trần thị đáp: "Để ta xem thử. Nhưng không biết đồ tể có ở đây không? Nếu không có thì ta chẳng biết nhờ ai mổ heo."

Kiều Đại Sơn nói: "Mai hỏi trưởng thôn là được."

"Cũng đúng."

 
Bình Luận (0)
Comment