Quý Duy Thanh lẳng lặng nhìn cô chăm chú.
Tống Thời Hạ còn tưởng anh muốn hôn mình, mới ghé sát lên, lại bị anh tóm lấy mặt, miệng bị bóp chu ra.
Anh có vẻ hoang mang nhìn cô: “Anh không trách em, bạo lực lạnh là cái gì? Anh đang nghĩ, vừa rồi ý tưởng của anh hình như có hơi kì quái.”
Vừa rồi anh đã nghĩ, nếu có thể mang cô bên mình mọi lúc mọi nơi thì tốt quá.
Tống Thời Hạ bĩu môi, lúng búng nói: “Vậy anh thả tay ra, miệng em có làm sai gì đâu… ưm…”
Vừa dứt lời, Quý Duy Thanh đã đè xuống cô, chặn nốt nửa câu sau của cô.
…
Tiền Tú Chi nhìn thấy băng gạc trên đầu chồng, mắt rơm rớm nước.
“Đầu anh sao thế này?”
Tô Ái Dân toét miệng cười ngây ngô:
“Không sao, bị thương nhẹ thôi, đã qua bệnh viện kiểm tra rồi, bác sĩ nói là bị chấn động não nhẹ, bảo anh ở nhà nghỉ ngơi vài ngày là khỏe.”
Tiền Tú Chi đập vào cánh tay chồng: “Anh đi công tác cơ mà, sao lại bị thương ở đầu?”
Vì chuyến này được bảo mật nên Tô Ái Dân không thể nói rõ nội dung nhiệm vụ với vợ, giải thích rất rắc rối:
“Trên núi có đá lở, anh hơi xui xẻo, trúng đầu ấy mà, lần này may có một đồng chí trẻ tuổi trong tổ có mang theo rượu thuốc đi, cũng khó hiểu thật đất, tuổi còn trẻ thế mà xa nhà đã biết chuẩn bị đầy đủ.”
“Anh còn nói người ta, người ta mang rượu thuốc theo có khi là vì cũng đang bị thương đó, anh dùng hết của người ta, người ta có sao không?”
“Không sao, đồng chí kia còn trẻ lắm, tính tình cũng thú vị, rượu thuốc là do vợ cậu ấy chuẩn bị sẵn cho cậu ấy uống, cho nên anh mới nói cậu đó thú vị.”
Còn trẻ măng như vậy mà sinh hoạt và tính tình đều như ông cụ non.
Tiền Tú Chi đang khóc cũng phải bật cười, ôm lấy chồng, bảo:
“Anh chỉ biết nói sang chuyện khác để chọc em thôi, ngày nào em cũng phải lo lắng cho anh, ngủ cũng không yên.
May mà em qua chỗ ba em ở mấy ngày mới thấy thoải mái hơn. À đúng rồi, đợt vừa qua, chỗ nhà ta nhiều chuyện lắm.”
Tô Ái Dân còn tưởng mình nghe lầm.
“Ba em?”
Tiền Tú Chi lau nước mắt: “Ba em bảo nếu anh về kịp thì trung thu cùng qua ăn bữa cơm.”
Tô Ái Dân bắt đầu hoang mang.
Chẳng lẽ sự tích bị thương anh dũng trong khi làm nhiệm vụ của mình đã truyền tới tai cha vợ, thế nên rốt cuộc ông cụ cũng cảm động rồi?
***
Tống Thời Hạ tỉnh giấc, phát hiện người nằm bên cạnh hôm nay không đi tập thể dục buổi sáng.
Cô quay sang, đường đường chính chính ngắm nhìn.
Gene nhà anh khá trội, cha chồng cô mày rậm mắt to, diện mạo chính trực, mẹ chồng thời trẻ là một mỹ nữ điển hình, anh chị em trong nhà không ai xấu cả.
Tuy chưa trông thấy cha ruột của hai đứa nhóc bao giờ nhưng nhìn hai đứa có thể đoán được lớn lên cũng là những cậu chàng đẹp trai.
Lọn tóc trên trán anh hơi rối, khuôn mặt lập thể với những đường nét đẹp đẽ cứng cáp.
Mày hơi nhăn lại, hàng mi dài và dày, mũi cao thẳng, khóe môi hơi mím nhẹ, như thể đang mơ thấy điều gì không thoải mái lắm.
Tống Thời Hạ vươn tay vuốt nhẹ lên nếp uốn giữa hàng mày cho anh.