Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 249

Anh rể buộc gà ở sau xe rồi đạp xe đến nhà.

Đúng như dự đoán của hai anh em, quả nhiên là ba mẹ không đồng ý.

Cũng may không có nhiều gà con, Tống Thời Hạ và anh trai cùng khuyên bảo rồi lại kéo chị cả đến cùng phe.

Ba mẹ không thể không đồng ý giúp đỡ, nuôi mấy chục con gà vịt này.

Không sai, là giúp đỡ.

Ba mẹ cùng cho rằng chuyện mở trại chăn nuôi này quá xa vời, chẳng thà giữ lại gà nuôi cho ba anh em, đợi lớn rồi gửi bọn họ ăn.

Tống Thời Hạ và anh trai thuận miệng qua loa vài câu, dù sao đến lúc đó nuôi gà lớn rồi mang đi bán, đưa tiền cho hai ông bà sau cũng được.

Mua gà xong vẫn còn dư rất nhiều tiền, Tống Thu Sinh tìm cơ hội đưa tiền cho ba mẹ.

Mẹ là người có quyền quản lý tiền nhưng lại không chịu nhận lấy.

“Em gái con không có việc làm, đây là tiền của con bé. Để con bé giữ làm của riêng đi.

DTV

Hôm nay lại phải tiêu một khoản tiền mua nhiều đồ như thế, còn mua giày đá bóng cho Đông Đông nữa chứ.”

Tống Thu Sinh khuyên nhủ:

“Đây là con bé bảo con lấy ra đưa cho hai người để báo hiếu. Con bé biết ba mẹ chắc chắn sẽ không lấy nên mới giao cho con.

Ba mẹ không cần lo, cuộc sống của con bé rất dư dả, chưa kể còn có một củ nhân sâm chưa bán, với lại còn có con giúp đỡ nữa mà.”

Anh ấy nói hết lời mới làm cho ba mẹ chịu nhận số tiền kia.

 

Sau khi nghe xong cuộc nói chuyện trong nhà chính, Tống Xuân Hạ đi ra, nhịn không được mà thở dài.

Em trai làm ăn bên ngoài, em gái rất may mắn nhặt được linh chi và nhân sâm ở trên núi, bán lấy tiền cho nhà, chỉ có chị ấy kết hôn xong còn khiến cho nhà mẹ đẻ lo lắng.

Hôm nay Mao Đản được hưởng sái, được hai đôi giày đá bóng, đó bằng nửa tháng lương của chị ấy rồi.

Tống Thời Hạ đưa Quý Duy Thanh đến nhà bác hai chơi, khi về tâm trạng khá tốt.

Giải quyết được chuyện phiền phức rồi, đồng thời cũng tránh lúc anh trai đưa tiền cho ba mẹ thay cô.

Bác hai là đại đội trưởng, lúc trước bị nguyên thân lừa gạt đưa giấy thông hành.

Sau đó cô bỏ nhà trốn đi khiến toàn bộ đại đội sợ hết hồn, nhà bác hai lại càng áy náy vô cùng.

Có thể nói, nguyên thân ra ngoài làm cho không ít người bị liên lụy.

Vừa nãy Tống Thời Hạ với Quý Duy Thanh mang theo thuốc lá, rượu ngon cùng với 1 cân đường đỏ đến nhà bác hai xin lỗi.

Mặc dù chuyện rắc rối này chắc chắn đã được ba mẹ giải quyết rồi, nhưng nếu cô đã thay thế thân phận của nguyên thân thì phải tự đến nhà bác hai xin lỗi chứ.

Cho dù trong lòng người ta nghĩ thế nào thì tối thiểu cũng phải làm cho phải phép.

Tống Thời Hạ thấy sắc mặt chị cả không tốt, bèn bảo Quý Duy Thanh vào nhà trước.

Tống Thời Hạ chủ động chào hỏi: “Chị cả, chúng ta ra bờ sông đi dạo đi.”

Tống Xuân Hạ tháo tạp dề ra: “Đi thôi, lâu lắm rồi chị em mình chưa nói chuyện với nhau.”

Ở nông thôn, hầu như những đứa trẻ có chị gái đều xem chị cả như mẹ, khi người lớn bận làm việc thì đều do anh chị chăm sóc em nhỏ, chị cả cũng như mẹ vậy.

 
Bình Luận (0)
Comment