Đợi đến khi giáo sư Quý trở về phòng, cô ra vẻ tức giận hỏi: “Sao anh lại lấy sổ tiết kiệm của mình thế?”
Giáo sư Quý bình tĩnh đáp: “Tiền của chúng ta không cần phải phân chia rạch ròi như vậy đâu.”
“Đúng là không cần phân chia rạch ròi, nhưng đây là tiền em đầu tư cho anh trai dựng nghiệp, lỡ lỗ lã là mất tiền của anh đấy.”
Quý Duy Thanh cởi quần áo và giày cho Quý Dương, nói: “Không sao, anh có thể kiếm lại mà.”
Tống Thời Hạ không biết nên nói anh thế nào mới tốt nữa:
“Em đã bảo anh ấy trả lại rồi, trong sổ tiết kiệm của anh có tiền đô nên đừng có lấy ra lung tung, tiền đô có giá mà.”
Mùa đông thời tiết lạnh, lâu lâu hai nhóc con kia lại được ngủ cùng ba mẹ, còn muốn ngủ ở chính giữa ba mẹ nữa.
Kế hoạch tiêu tiền cho vợ của giáo sư Quý lại tiếp tục thất bại thêm lần nữa.
Hôm sau, Tống Thời Hạ tìm thím Phùng, nhờ thím liên hệ với người ta xem có thể mua được lò sưởi không, nhưng phải là loại có bề mặt lớn để ngồi làm bài tập ấy.
DTV
“Phòng khách nhà cháu to, đặt bếp sưởi cũng được đấy, nhưng đốt bằng gì?”
“Dùng than không khói chắc là được nhỉ? Nhà cháu có hai đứa nhỏ nên sợ dùng than tổ ong.”
Thím Phùng có quan hệ rất rộng, chưa đến một tuần đã nhờ được người mua bếp sưởi và than không khói.
Lần này vẫn là họ hàng của thầy Triệu lái xe ba gác đưa đến cho.
“Cháu mua bếp sưởi to như vậy, phòng khách có chứa nổi không?”
“Chứa nổi, trong nhà có hai đứa nhỏ, bình thường ngồi trên bàn làm bài tập là vừa.”
Tống Thời Hạ đã dọn chỗ từ trước.
Bếp sưởi sẽ đặt ở giữa phòng khách, xung quanh có thể bỏ thêm mấy cái ghế, dù cả nhà mẹ chồng đến cũng có đủ chỗ ngồi.
Bên cạnh bếp sưởi còn có chỗ nướng khoai, cô lấy mấy củ khoai lang đỏ bỏ vào.
Hai đứa nhóc vừa tan học về nhà đã ngửi thấy mùi thơm ngọt ngào của khoai lang từ xa.
Cả hai liếc nhìn nhau, lập tức vắt chân lên cổ chạy thật nhanh, bỏ lại ba ở đằng sau.
Bọn nhóc đã hình thành một phản xạ có điều kiện.
Chỉ cần ngửi được mùi thơm trên đường về nhà thì chắc chắn là mẹ đang nấu món ngon gì đấy.
Tạ Khang ở cách vách cực kỳ hâm mộ.
“Chị ơi, em cũng muốn ăn khoai lang nướng.”
Tạ Nhiêu l.i.ế.m môi nói:
“Chị ra căn tin tìm mẹ xin hai củ khoai lang, rồi chúng ta đến nhà chị Hạ nhờ chị ấy nướng giúp nhé.”
Tạ Khang chủ động dắt em trai: “Vậy em dẫn em trai về nhà, chị đi nhanh về nhanh nhé.”
“Mấy đứa tới đây làm bài tập đi, nhà hai đứa chắc chắn cũng lạnh, nhà chị có bếp sưởi, chờ mẹ hai đứa về hãy về nhà ăn cơm.”
Ban ngày nhà họ Tạ không có ai ở nhà, thím Phùng về mới nhóm lửa, bệnh chung của hệ thống sưởi trong nhà là không được ấm.
Tạ Nhiêu dứt khoát trở về nhà gọi em trai.
Tống Thời Hạ nướng khoai lang cho mấy đứa nhỏ, lại pha cho mỗi đứa một ly sữa mạch nha.
“Mấy đứa ngoan ngoãn làm bài đi, không biết thì hỏi chị, đừng chép bài của nhau đấy.”
Âm mưu của Tạ Khang bị phát hiện, cậu bé xấu hổ cúi đầu xuống.