Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 341

Trước khi vào đông Quý Duy Thanh đã nhờ mẹ mua đồ bằng vải bông gửi về quê vợ rồi.

Anh không nói cho cô biết, vẫn im lặng theo cô đi chọn đồ tết cho gia đình.

“Nồi cơm điện thì sao?”

Giáo sư Quý liếc mắt một cái đã nhìn thấy nồi cơm điện nằm ở chỗ bắt mắt nhất trên quầy đồ điện.

Tống Thời Hạ nhìn giá cả: “Không đến một trăm, giá cả cũng được, có phiếu mới mua được ạ?”

Người bán hàng lập tức đáp:

“Mấy thứ đồ điện gia dụng nhỏ thì không cần phiếu, hơn nữa cũng không ai chịu mua nồi cơm điện, mua tivi với tủ lạnh mới cần đến phiếu.”

Tống Thời Hạ suy nghĩ ba giây thì lập tức quyết định mua, “Lấy cho tôi một cái đi, cảm ơn nhé.”

Trong nhà đã có một chiếc tivi rồi, thêm một cái nồi cơm điện cũng chẳng tốn điện hơn bao nhiêu đâu.

Cô chọn mua một chiếc áo bông tối màu cho ba, bên trong nhét bông rất dày, cầm lên tay nặng trịch.

Cô còn định mua cả áo khoác dài, nhưng nó hơi mỏng, không tốt cho người lớn tuổi, trừ khi là kiểu áo khoác dài quân đội thì mới giữ ấm được.

Cô lại mua một bộ đồ màu đỏ cho mẹ mình, mua thêm áo khoác màu đỏ cho chị gái.

Áo khoác với bộ đồ vài bông kia không hề chói lóa mà rất tôn khí sắc của người mặc.

Áo khoác thích hợp mặc vào mùa xuân, chị cả còn trẻ, bên trong mặc áo len dày một chút thì tết cũng có thể mặc áo khoác này đi chúc tết.

Chọn quà cho người nhà xong, Tống Thời Hạ cảm thấy nhẹ gánh hẳn.

 

Cô vươn vai:

“Tiếp theo thì chờ mấy ba con anh nghỉ... Không đúng, để em hỏi lại anh trai em xem ngày giờ thế nào nữa.”

Cô về nhà gọi điện cho anh trai, bên kia Tống Thu Sinh khá ồn ào.

“Anh à, anh đang ở chợ à?”

“Sao em tối dạ thế nhỉ, chợ mà có điện thoại à? Do trong tiệm anh đông người quá thôi, em có chuyện gì thế.”

“Em định hỏi anh khi nào thì về quê, nếu anh bận thì tối nay nói tiếp nhé.”

Tống Thu Sinh đáp qua quýt:

“Một ngày trước khi về em nhớ gọi cho anh, anh sẽ cố gắng hết sức thu xếp đi cùng với em.”

“Dạ, vậy anh làm đi nhé.”

Tống Thu Sinh tìm đến các hiệu sách hợp tác chia bán sách nhanh hơn mình tự bán nhiều.

Hiệu sách bày trên quầy quảng cáo hộ anh ấy, sẽ tiện hơn anh ấy tự đi rao bán ngoài đường, dù tết nhất về quê cũng không ảnh hưởng tới chuyện bán sách.

Anh ấy cũng không nhàn rỗi, thấy ngoài chợ đang tới lúc cao điểm thì chạy đi khắp các thôn xóm xung quanh thu mua rau củ quả các loại.

Nếu trong thôn có dư trứng gà trứng vịt anh ấy cũng gom hết mang về tiệm bán, tiệm của anh ấy còn đông đúc hơn cả ngoài chợ.

Còn chuyện tiệm anh bán gì không quan trọng, dân chúng xung quanh chỉ cần biết có thể mua được rau củ quả với thịt trứng ở tiệm anh là được.

Cửa hàng mà Tống Thu Sinh mua vốn là dùng để mở cửa hàng, đã lắp cả điện thoại rồi, bản thân anh thì ở lầu hai.

DTV

Nhưng vì nghĩ tới chuyện lấy hàng với sắm sửa tủ kệ còn phải tìm người hùn vốn thì không có lời, bây giờ dùng để bán thức ăn cũng được lắm.

 
Bình Luận (0)
Comment