Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 350

Tống Thu Sinh trêu chọc: “Bày quán bán đồ cũng kiếm được đấy chứ?”

Tống Xuân Hạ tủm tỉm cười.

“Đúng là kiếm cũng khá, ban đầu bọn chị còn cho rằng ở đây chẳng có mấy người ăn đâu, nhưng không ngờ lại có nhiều người chịu bỏ tiền đến thế.”

Bà Tôn bưng mỳ lên, Tống Thời Hạ vội vàng đứng dậy vào bếp bưng đồ, lại đã thấy Tiểu Lý bưng mâm ra, trên đó có ba bát mỳ.

“Chị dâu không cần vào bếp, em bưng ra hết rồi.”

Bà cụ khen Tiểu Lý: “Cậu nhóc này lanh lẹ tháo vát, tiếc là đã có bạn gái.”

Tống Xuân Hạ ngạc nhiên nhìn về phía em gái: “Đây là em trai của chồng em?”

Tống Thời Hạ thấp giọng: “Là tài xế, đợi lúc nào tiện rồi nói sau.”

Tống Xuân Hạ âm thầm líu lưỡi, em gái mình gả vào một gia đình tầm cỡ thế nào vậy chứ?

Mỳ này do chính tay mẹ chồng Tống Xuân Hạ tự làm, lúc nấu có xào cà chua và cho trứng gà vào.

Anh rể nhiệt tình mời:

“Đây là món mỳ sở trường của mẹ anh, sợi mỳ mềm dai đặc biệt, nhai rất thích, mỗi ngày, món nhà anh bán nhanh nhất chính là mỳ làm thủ công như thế này.”

Nói xong, anh ấy đặt một đĩa to lên bàn, bên trong là món thịt kho đã cắt miếng.

“Mọi người ăn đi, đừng khách khí, thịt này mới kho tối qua.”

Tống Thời Hạ nhìn lên bàn: “Có thể đổi cho em ít thức ăn chay không ạ?”

Tống Xuân Hạ cười mắng:

“Cho mấy đứa ăn thịt còn không tốt hay sao, nào có ai đòi bớt thịt ăn rau, trong nhà còn nhiều lắm, cứ ăn đi.”

 

Tống Thời Hạ thè lưỡi, thì cô chỉ lo nhiều người thế này, ăn nhiều thâm hụt tiền vốn kinh doanh của nhà chị thôi mà.

 

Tống Thu Sinh vừa sột soạt húp mì vừa hỏi: “Chị, công việc của chị dạo này thế nào rồi?”

Nụ cười trên môi Tống Xuân Hạ nhạt dần: “Hiện giờ chị chỉ muốn tập trung vào buôn bán.”

Tống Thời Hạ kinh ngạc ngẩng đầu.

Chị gái cô vốn là kiểu người thích lối sống an ổn, dù việc kinh doanh có tốt đến thế cũng không tới mức khiến chị ấy muốn bỏ việc sau khi có vài tháng tiền lời chứ?

Mẹ chồng chị ấy mới lên tiếng mắng thay con dâu.

“Bên cửa hàng mậu dịch có ông lãnh đạo nào đó muốn nhét con dâu mình vào làm.

Thế là bắt đầu kiếm cớ đổ lỗi, nói Xuân Hạ làm sai cái này cái kia, bắt nó đền tiền, Xuân Hạ không nhịn nổi mới bỏ việc.”

Tống Thu Sinh đặt đũa xuống: “Chuyện như thế mà không ai để tâm làm rõ sao?”

Bà cụ thở dài:

“Ông đó hình như là con rể nhà ai, nghe nói cha vợ lợi hại lắm, người thường không chọc vào nổi.”

Thấy chị gái có vẻ không vui, không muốn tiếp tục đề tài này, Tống Thời Hạ vội ngăn anh trai lại.

“Anh, anh có mua quà mừng năm mới cho nhà chị mình mà, ăn nhanh lên còn mang quà vào đi.”

Tống Thu Sinh lập tức hiểu ngay ý em gái, vội vàng lùa mỳ vào miệng, không hề động đũa đến đĩa thịt kho.

“Diêu Tuyết có chuẩn bị quà cho mỗi người trong nhà ta, năm nay cô ấy phải về nhà ăn tết, chừng nào rảnh em sẽ dẫn cô ấy về gặp ba mẹ.”

Mẹ chồng chị gái cùng với anh rể và tài xế Tiểu Lý chưa nghe nói đến chủ chiếc xe tải nhỏ kia.

Tống Thời Hạ và chị gái không định nói cho tất cả mọi người đều biết, bên ngoài nếu hỏi đến thì chỉ nói là xe của bạn cho mượn.

 
Bình Luận (0)
Comment