Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 356

Chuyển đồ vào nhà xong, Tống Thời Hạ ra sân sau, trông thấy hai nhóc con nhà mình đang nghịch cỏ cùng mấy đứa cháu.

“Mẹ, đây là Dương Dương và Nguyên Nguyên, Dương Dương là anh, Nguyên Nguyên là em.”

Hai nhóc con đồng thanh chào: “Cháu chào bà ngoại.”

Giọng trẻ con non nớt đáng yêu khiến trái tim bà Tống mềm nhũn.

DTV

“Bé ngoan, ở nhà bà ngoại không có kẹo rồi, đợi chút cho hai đứa ăn đùi gà nhé.”

“Khụ khụ.”

Ông Tống khiêng cuốc đi vào, cố tình hắng giọng thật to.

Tống Thời Hạ lại giới thiệu: “Còn đây là ông ngoại.”

Hai cậu nhóc lại ngoan ngoãn chào.

“Cháu chào ông ngoại.”

“Ờ, ngoan quá, bọn nhỏ trong thành phố trông thật là trắng trẻo.”

Tống Thời Hạ đã từng nói qua về thân thế hai nhóc với cha mẹ mình.

Ông bà Tống đều rất thích hai đứa nhỏ, muốn ôm nhưng lại sợ tay chân mình thô kệch, làm đau đám nhỏ mềm mụp non nớt này.

Tống Đông Đông bĩu môi, hai tên nhóc này chưa chào mình đâu.

Tống Thời Hạ lại nói: “Anh lớn đang ngồi xổm góc tường bên kia là cậu các con.”

Hai đứa nhóc đều nghiêng đầu, nghi hoặc chỉ vào Tống Thu Sinh: “Cậu đây cơ mà.”

Tống Thời Hạ tủm tỉm cười:

 

“Đấy là anh của mẹ, còn đằng kia là em mẹ, cả hai đều là cậu các con, các con gọi là cậu lớn với cậu út cho dễ phân biệt.”

“Cháu chào cậu út.”

Tống Đông Đông đỏ mặt ngượng ngùng, ngón chân di di xuống đất.

“Chào hai cháu.”

Bà Tống nghe nói con cháu về nên đã nhanh tay bắt gà làm thịt, đôn một nồi gà hầm khoai tây.

Gà vịt nhà bà nuôi không hiểu vì sao mà lớn rất nhanh, hình thể cũng to hơn nhà khác nhiều, trong khi cũng chỉ cho ăn cỏ và lá cải thôi.

“Đi rửa tay nào, cơm xong rồi, gà hầm chắc còn khoảng mấy phút nữa là ăn được, mẹ bảo ba con chất thêm ít củi vào bếp cho nhanh.”

Tống Thời Hạ và mẹ vào nhà: “Mẹ, không cần vội, bọn con ăn sáng ở nhà chị cả rồi mới về mà.”

Bà Tống vội hỏi: “Chị con dạo này thế nào rồi?”

Tống Thời Hạ nhớ tới vụ rắc rối trong công việc của chị gái.

“Công việc của chị con ra chuyện gì vậy mẹ?”

“Ài, cái đó mẹ cũng không rõ lắm, chị con đang yên đang lành thì bị người ta đổ oan, sau cũng đã làm rõ, vốn cũng có thể tiếp tục đi làm nhưng chị con không muốn làm nữa.”

Nghe mẹ chồng chị ấy nói thì vị lãnh đạo kia muốn con dâu mình thế chân chị gái cô, cho nên chắc hẳn vụ đó là bị người ta cố tình vẽ ra hòng làm khó dễ cho chị ấy.

“Vậy việc làm ăn của chị con thế nào? Lúc ở đó con không dám hỏi cụ thể.”

Bà Tống kéo tay con gái ngồi xuống:

“Vợ chồng nó buôn bán cũng khá khẩm thật, chị con nói, một tháng kiếm được còn nhiều hơn cả tiền lương hai vợ chồng cộng lại cơ đấy, sau mẹ cũng không hỏi kĩ.”

“Buôn bán ổn là được rồi, không biết ga tàu hỏa ở thị trấn ta chừng nào mới xây dựng, hiện mới chỉ có hai chuyến tàu từ phương Nam về.

Sau này nhiều chuyến hơn, anh chị có thể bày quán ở trạm ga, như thế chắc chắn thu nhập sẽ còn cao gấp đôi.”

 
Bình Luận (0)
Comment