Cô đột nhiên nảy ra một ý, vì sao không dùng không gian để trồng dược liệu chứ!
Nhâm sâm cô trồng đã có kích thước bằng ngón tay cái, cô có thể tự sản xuất và tự bán các loại thảo dược từ năm ngoái.
Nói là làm, cô thống kê lại số dược liệu cần trồng, đến lúc đó sẽ trực tiếp đi mua cây giống, sau này tự mình trồng.
Lần này cô ngâm đến mấy bình rượu thuốc lớn, cũng lấy mấy hộp bánh trà sống đắt tiền hơn, là cái loại cao cấp mà tặng cho ba chồng ông cũng không nỡ uống.
Vì muốn rượu thuốc phát huy tác dụng nhanh hơn, cô trực tiếp đặt vào trong không gian, sau một tuần là có thể lấy ra mang đi bán.
Haiz, ai mà ngờ cô cũng có ngày thiếu tiền chứ.
Buổi tối bọn trẻ cầm ghế đến phòng cô rửa mặt.
“Các con sao thế?”
Quý Dương nhỏ giọng nói: “Ba không có ở nhà, một mình mẹ chắc chắn sẽ rất sợ nên bọn con đến với mẹ.”
Tống Thời Hạ bật cười: “Được rồi, cảm ơn các con đã bảo vệ mẹ nhé.”
DTV
Cô lấy kem đánh răng cho bọn trẻ.
Nhãn hiệu kem đánh răng là thỏ con, nghe rất đáng yêu.
Hồ Du về nhà dưỡng thai, mẹ cô ấy còn coi trọng và lo lắng cho đứa trẻ trong bụng cô ấy hơn cả con gái.
“Mẹ đừng làm quá như vậy, con đã hơn ba mươi tuổi rồi, chẳng lẽ không biết chăm sóc tốt cho bản thân sao!”
Trương Uyển Thanh phản bác:
“Con lần đầu tiên làm mẹ, bây giờ không bồi bổ, coi chừng đứa bé sinh ra bị suy dinh dưỡng đấy.”
Hồ Du không tin.
“Không đến mức đó đâu.”
“Sao lại không, nếu không thì tại sao cặp song sinh nhà thằng hai lại vừa gầy vừa thấp như vậy.”
Trương Uyển Thanh học thêm rất nhiều kiến thức dưỡng thai.
Phụ nữ có thai phải bổ sung đủ dưỡng chất, còn phải thường xuyên vận động và đi bộ mới không bị khó sinh.
“Không phải mẹ làm quá, con đã lớn tuổi rồi mới mang thai, không dễ sinh nở, mẹ cũng vì lo lắng cho con thôi, ba với mẹ chỉ có một mình con, sao mẹ có thể yên tâm được.”
Thấy mắt mẹ rưng rưng, Hồ Du đành phải nói sang chuyện khác.
“Khi nào con mới được gặp đồng chí Tiểu Hạ nhà bên thế, nghe mẹ khen cô ấy nhiều như vậy, con cũng tò mò muốn c.h.ế.t đây.”
“Để sau đi, giáo sư Quý vừa đi công tác, nhà Tiểu Hà có rất nhiều việc, con bé còn phải thi đại học, đừng làm phiền người ta.”
Hồ Du nghe vậy thì hứng thú.
“Thi đại học à? Em trai Quý Nhiễm trâu già gặm cỏ non sao?”
Trương Uyển Thanh trừng mắt nhìn con gái.
“Đừng nói linh tinh, Tiểu Hạ đủ tuổi hợp pháp kết hôn rồi, trước kia gia đình không có điều kiện, hiện giờ có cơ hội rồi thì đương nhiên phải học bù chứ.”
Hồ Du cắn miếng táo:
“Cô gái này thông minh nhỉ, đã bỏ học lâu như vậy rồi mà vẫn theo kịp bài vở, nói không chừng đúng là mầm non học tập đấy.”
“Điều kiện nhà Tiểu Hạ không tốt, nhưng con bé và anh trai đều rất giỏi.”
Hồ Du càng ngày càng có hứng thú với Tống Thời Hạ, nếu gặp được một lần thì tốt quá.
Hai ngày nay Tống Thời Hạ ở trong sân luôn có cảm giác bị ai đó nhìn chằm chằm, nhưng lại không biết là ai.
Cô nói việc này cho thím Phùng thì bà cười nói.
“Chắc là Hồ Du nhìn cháu đấy, con bé bị bí thư Trương nhốt trong nhà dưỡng thai, bí thư Trương không con bé làm phiền cháu học tập.”