Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 458

Ngoài ra, Tống Thời Hạ còn nhìn thấy túi xách hàng hiệu của thời đại này.

“Đây là hàng nhập khẩu, chị mua nhiều quá không dùng hết được nên mang một cái cho em.”

Nói thì nói như thế, nhưng Tống Thời Hạ nhìn ra được đây là một chiếc túi mới toanh, chỉ là đã xé tag đi rồi, chắc là Diêu Tuyết sợ cô nhìn thấy giá trên tag.

Cô cũng rụt rè nhận lấy, giả bộ như không biết giá của chiếc túi xách này.

“Đây là túi da thật ạ? có đắt lắm không chị?”

Diêu Tuyết lại trả lời nước đôi: “Không có, chị cũng không rõ lắm, hình như là da giả, chất liệu tương tự như giày da.”

DTV

Cô ấy lập tức nhét túi xách vào n.g.ự.c Tống Thời Hạ, không cho cô từ chối:

“Em đừng quan tâm chuyện giá cả, nó không đắt đâu, em đừng chê là đồ chị đã dùng rồi là được.”

Tống Thời Hạ rất thích, không nỡ buông tay.

“Đẹp lắm ạ, em rất thích chiếc túi xách này.”

Cô không theo đuổi hàng hiệu, túi xách hàng hiệu và túi tote trong mắt cô chính là cái nào tiện hơn thì dùng cái đó.

Nhưng ở thời đại này mà được nhận một chiếc túi xách hàng hiệu thì tức là nó cực kỳ đáng giá.

Cô ôm cánh tay Diêu Tuyết.

“Hôm nay mình tới nhà em ăn cơm đi, em tự mình xuống bếp, để chị dâu nếm thử tay nghề của em nhé.”

Diêu Tuyết mừng rỡ vô cùng:

“Chị còn ngại không biết nói với em thế nào đây, anh trai em nói là em nhất định sẽ đồng ý.

 

Nhưng chị lại cảm thấy em vừa mới thi xong, phải để em nghỉ ngơi chứ, giờ mà đi làm phiền em thì không tốt lắm.”

Tống Thời Hạ mỉm cười:

“Anh trai nói với em rồi, anh ấy cứ rào trước đón sau cơ. Anh ấy tới nhà em chơi, toàn là em tự mình xuống bếp nấu ăn, cần gì phải xa lạ khách sáo với em như thế chứ.”

Diêu Tuyết hả hê nhìn về phía Tống Thu Sinh.

“Đúng đó, anh trai em đúng là cứng nhắc à.”

Trong tiệm của Tống Thu Sinh có người quản lý, anh giao hết việc lại cho nhân viên rồi chủ động làm tài xế cho hai cô gáo.

“Lần này em thi thế nào? Có nắm chắc không?”

Diêu Tuyết ngắt lời anh, “Ai lại đi hỏi như anh vậy hả, tự nhiên lại rước thêm áp lực cho em gái.”

Tống Thời Hạ thấy anh trai bị chèn ép cũng chẳng nói giúp anh, “Thi cũng được ạ, nhất định có thể thi đậu đại học.”

“Ha ha, anh tin con bé nên mới hỏi như thế. Thi đậu là được, thi đậu thì em sẽ là sinh viên đại học đầu tiên trong thôn mình, tới lúc đó anh sẽ bảo ba mẹ bày vài bàn tiệc cho em được nở mày nở mặt.”

Tống Thời Hạ vội từ chối, “Đừng đi, bày tiệc thì lố quá, cả nhà mình ngồi lại cùng ăn một bữa cơm là được rồi ạ.”

“Không được, em phải nghe lời anh. Làm thế không chỉ vì em mà thôn mình cũng sẽ được thơm lây. Em chính là sinh viên hàng thật giá thật mà!”

Diêu Tuyết ở bên cạnh cũng khuyên:

“Đúng đó, thi đậu đại học là chuyện vinh dự biết bao, nhất định phải bày tiệc ăn mừng chứ.”

Tống Thời Hạ hỏi cô ấy: “Chị dâu, lúc chị thi đậu đại học cũng bày tiệc ăn mừng ạ?”

Diêu Tuyết cười nói:

“Chị chưa từng đi học, ba chị mời gia sư tới dạy cho chị, mặc dù chị có bằng tốt nghiệp đại học, nhưng chị chưa từng bước vào cổng trường bao giờ.”

 
Bình Luận (0)
Comment