Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 56

Trước kia cô kiếm tiền là muốn cải thiện điều kiện sống, để mình được sung sướng hưởng thụ.

Sau này khi đạt được mục tiêu, cô mới phát hiện ra, thời gian hạnh phúc nhất chính là trước khi bà cô qua đời.

Người khác làm quần quật từ 9 giờ sáng tới 9 giờ tối cũng còn ngày nghỉ, cô kinh doanh cả một năm không nghỉ.

Không biết trên đời này có người nào giống cô hay không?

Kiếm tiền kiếm tới mức cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, không hề được tận hưởng chút niềm vui tiêu tiền nào.

Cô còn trẻ, thứ cô có nhiều nhất là thời gian và cơ hội kiếm tiền.

Cũng không cần nóng vội nhất thời, coi như hưởng thụ thời gian đại học đi.

Tống Thời Hạ đặt thư ở phòng thư tín.

Ông chú ở đây nói với cô là 4 giờ chiều cũng có người đưa thư tới lấy thư.

Đi ra khỏi phòng thư tín, mỗi tay cô dắt một cậu nhóc, vẫn còn bỡ ngỡ với đại học Yên Kinh.

“Các con đã đi dạo trong trường học bao giờ chưa?”

Quý Nguyên lắc đầu, khoa trương vung tay: “Trường học lớn lắm luôn, bà Trương nói sẽ đi lạc mất.”

Tống Thời Hạ ở trong khu người nhà của nhân viên quan trọng, tương tự khu dân cư cao cấp trong tương lai, ở cửa có bảo vệ canh gác.

Ngoài người nhà, tất cả những người xa lạ ra vào đều phải đăng ký.

Đám trẻ cũng không biết đường, cô lại không hay đi lung tung.

Tống Thời Hạ dẫn hai đứa bé tới hợp tác xã mua bán để mua ít đồ ăn vặt. Hôm nay nhân viên bán hàng cũng không rảnh kéo cô lại tán dóc nữa.

Cô vừa mới đi không xa, đột nhiên có người ở phía sau gọi cô lại.

 

“Tống Thời Hạ?”

Người nọ nghi hoặc hỏi.

Tống Thời Hạ nghi hoặc quay đầu lại.

Cô thấy một người phụ nữ trẻ tuổi xa lạ, ăn mặc không khác mình nhiều lắm.

“Cô là? Trần Kiều?”

Không ngờ lại là nữ chính trong sách.

Tống Thời Hạ có quen biết Trần Kiều.

tuy nhiên quan hệ giữa hai người cũng rất bình thường, chỉ là cùng thôn nên biết về sự tồn tại của nhau thôi.

Trần Kiều nhìn thấy cô, tâm trạng cũng rất phức tạp.

Kiếp trước Tống Thời Hạ lên thành phố xong thì không có tin tức gì, nghe nói cuộc sống rất tốt.

DTV

Khi đó cô ta xem thường Tống Thời Hạ tham phú phụ bần.

Cô ta vốn tưởng mình cưới một người chồng nổi tiếng là thành thật cùng thôn, thế nào cũng có cuộc sống đầy đủ hạnh phúc.

Ai ngờ người chồng bề ngoài thật thà lương thiện, nhưng trong lòng lại vô cùng gian xảo.

Trong lúc cô ta mang thai thì gã lại lén lút với một góa phụ, cuối cùng còn dính vào cờ bạc, đánh đập mắng mỏ cô ta.

Đứa con trai là chỗ dựa duy nhất của cô ta lớn lên cũng đứng về phía chồng cô ta, chỉ trích cô ta vô đạo đức, cả ngày chỉ biết kiếm chuyện cãi cọ, cuộc sống khốn khổ.

Cô ta lại vì thường xuyên tức giận mà mắc bệnh ung thư vú, không thể chữa khỏi.

Trong mấy ngày cuối đời, cô ta nằm trong bệnh viện cũng không đợi được người chồng bạc tình bạc nghĩa và đứa con vong ân bội nghĩa kia đến thăm mình một lần.

Sau khi cô ta sống lại, việc đầu tiên là bày kế hại bà chị dâu, người vẫn luôn muốn sắp xếp cho cô ta kết hôn với chồng ở kiếp trước, để cô em họ suốt ngày đến nhà vòi tiền lấy tên chồng ở kiếp trước.

 
Bình Luận (0)
Comment