Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 73

Viện sĩ Hoàng ra vẻ xấu hổ: “Thế làm sao được, sao lại giành rượu của học trò nhà ông như thế được chứ.”

Trưởng khoa nhìn về phía Quý Duy Thanh, chờ anh lên tiếng.

Quý Duy Thanh nhíu mày.

Không phải anh khó chịu vì rượu bị giật đi, mà là sợ các cụ lớn tuổi rồi, không biết uống rượu có bị làm sao không.

Anh châm chước một hồi, nói: “Các thầy cứ tự nhiên đi ạ, nhưng các thầy có tuổi rồi, uống rượu như thế không tốt đâu.”

Viện sĩ Tổ cười lớn:

“Cậu cứ yên tâm đi, năm nào chúng tôi cũng kiểm tra sức khỏe, thỉnh thoảng làm một ly sẽ không có chuyện gì đâu.”

Trưởng khoa đắc ý nói:

“Học trò tôi nên tôi hiểu tính cậu ấy lắm, cậu ấy không thích rượu bia, rượu này nhất định sẽ chuẩn bị cho tôi đấy, đúng không nào?”

Quý Duy Thanh cảm thấy mình phải giải thích mới được.

“Đây là rượu trái cây vợ em tự ủ, trước khi đi cô ấy bảo em mang theo.”

Trưởng khoa đỏ mặt: “Thế sao cậu không nói sớm, bây giờ chúng tôi cũng ngại không dám uống đây.”

Các vị viện sĩ cũng bảo trưởng khoa trả chai rượu lại cho Quý Duy Thanh.

DTV

“Cô ấy biết em không thường uống rượu, rượu dâu tằm có thể giảm bớt cảm giác mệt mỏi, các thầy hay thức đêm, cứ uống một ly cho khỏe ạ.”

Trưởng khoa cũng thấy có lý, rượu này uống một mình thì không có ý nghĩa, đồng chí Tống đúng là suy nghĩ chu đáo mà.

Một chai rượu dâu tằm, chia ra mỗi người được một ly, còn thừa lại chừng 100ml đủ cho Quý Duy Thanh mỗi ngày uống một ly rồi.

 

Viện sĩ Hoàng nhấp một ngụm, lập tức khen không ngớt miệng:

“Rượu này thơm thật đấy, mùi dâu tằm không hề át đi mùi rượu, lại có thể nếm ra vị ngọt của dâu trong rượu, ngon lắm.”

Viện sĩ Tô cũng hài lòng khen ngợi: “Ngon hơn rượu nho của nước ngoài nhiều.”

Trưởng khoa thở dài thỏa mãn:

“Cậu lấy cô vợ này là đúng rồi đấy, tay nghề ủ rượu thật sự không tầm thường chút nào.”

Viện sĩ Tô kinh ngạc: “Tôi nhớ năm ngoái đồng chí Quý còn chưa kết hôn đúng không?”

Trưởng khoa cao giọng nói:

“Cậu ta mới kết hôn tháng trước thôi, còn chưa hết phép nghỉ kết hôn đã phải hủy phép tới đây rồi.”

Viện sĩ Tô chép miệng đồng tình: “Thế này chẳng phải là để con gái nhà người ta cô đơn chiếc bóng à?”

Trưởng khoa thở dài:

“Với cái tính của cậu ấy, lấy được vợ đã là tiến bộ lắm rồi, còn phải từ từ dạy cậu ấy nhiều lắm.”

Viện sĩ Tô rất quý mến Quý Duy Thanh.

Anh có tài năng và thiên phú cực cao trong việc nghiên cứu vật lý và toán học, là nhân tài IQ cao, tiếc là chỉ số IQ đã lấn át hết chỉ số EQ của anh.

Người không biết tính của đồng chí Tiểu Quý sẽ cho rằng anh không xem ai ra gì, có đôi khi nói chuyện khá ngông.

Nhưng sau khi tiếp xúc với anh mới phát hiện anh là kiểu thắng tính, lại cực kỳ khiêm tốn, chỉ là không giỏi ăn nói mà thôi.

“Vợ của cậu là đồng chí Tống à? Quay về nhớ đối xử với người ta tốt một chút, vừa kết hôn đã để con gái người ta một mình ở nhà thì kỳ lắm.”

Quý Duy Thanh chăm chỉ nghe dạy bảo, nhưng anh phải làm sao mới gọi là đối xử tốt với cô đây?

 
Bình Luận (0)
Comment