Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

Chương 79

Nguyên thân cũng không ra đồng làm việc, sau khi khôi phục thi đại học, trong nhà chỉ có thể cho một đứa con đi học, cũng để cho cô đi học, bởi vì cô từng học cấp 2.

Chị cả với anh hai đều ủng hộ chuyện trong nhà có một sinh viên, cũng chấp nhận bỏ tiền.

Là chính bản thân nguyên thân từ bỏ, nguyên thân nghĩ đi học cũng vô dụng, chi bằng tìm một người thành phố mà lấy quách cho rồi.

Nên thật sự không thể trách người nhà được.

Cái kiểu tầm nhìn hạn hẹp của nguyên thân thật sự không còn gì để nói, chỉ khổ chị gái đã lấy chồng còn phải lo lắng cho em mình.

Tống Thu Sinh nói xong cũng cảm thấy không đúng, hình như ở nhà em gái của anh ấy cũng không làm gì.

Bầu không khí trở nên lúng túng.

Tống Thời Hạ cố bẻ sang chuyện khác, nguyên thân đúng là để lại cả đống rắc rối cho cô.

“Đúng rồi, anh hai, anh có biết đắp lò đất không ạ?”

Tống Thu Sinh không chắc lắm: “Chắc là có, đắp lò không khó đâu.”

Tống Thời Hạ không tìm được ai giúp đỡ, đúng lúc anh trai tới đây làm khổ sai không công.

“Cũng không thể tính là lò đất, em chỉ định làm cái lò để nướng bánh thôi.

Em biết cách làm đại khái, nhưng chỗ này hơi khó mua nguyên vật liệu, đúng lúc anh tới đây, vậy thì ở lại mấy hôm đi.”

Khóe miệng Tống Thu Sinh co giật:

“Em xem anh là công nhân miễn phí đấy à. anh nói trước nhé, tay nghề của anh không khá lắm đâu, nếu làm hư em đừng có ăn vạ.”

“Em sẽ vẽ hình ra cho anh, anh nhắm mắt cũng có thể đắp được mà! Còn nữa, em đã kết hôn rồi, sao lại ăn vạ được chứ.”

“Được rồi, em vẽ ra đi, để anh xem cần những thứ gì. Em không ăn vạ, là anh ăn vạ, thế đã được chưa.”

Nghe lời anh trai nói cứ thấy sai sai ở đâu đó, Tống Thời Hạ cố nhớ lại.

Hay lắm, chỉ cần cãi nhau với người ta thì nguyên thân sẽ khóc lóc ăn vạ, sau đó người bị mắng sẽ là anh trai, chị gái hoặc em trai.

Cô em gái thế này mà cả nhà cũng nhịn được á?

Tâm trạng Tống Thời Hạ rối bời, không phải cả nhà là kiểu cưng em gái, con gái đấy chứ.

Nếu em gái cô mà dám làm thế thì cô sẽ cho no đòn luôn.

Tống Thời Hạ chạy tới thư phòng lấy bản vẽ của mình ra, thoạt nhìn rất đơn giản dễ hiểu, là kiểu lò nhỏ để nướng bánh mì.

“Anh, xem ước chừng cần những thứ này, anh mua giúp em nhé, để em hỏi hàng xóm xem có thể mượn được xe ba gác của họ hay không.”

Tống Thời Hạ đưa cả bản vẽ và tiền cho anh hai của mình.

“Anh nhất định phải cầm tiền nhé, nhà em xây đồ không thể để anh tốn kém thay được, không thì em thành loại người gì chứ?”

Tống Thu Sinh kinh ngạc:

“Ơ kìa, em thật là em gái của anh đấy à, anh lại có ngày được cầm tiền của em đấy, đúng là chuyện lạ hiếm có mà.”

Haiz, lúc trước nguyên thân gần như không xem tình thân là gì, giờ đến lượt cô phải trả.

Bình Luận (0)
Comment