Hôm nay ông ấy đọc báo, thấy có đưa tin về thần đồng, thần đồng kia rất xuất sắc, mười ba tuổi đã được chiêu sinh vào đại học.
Bây giờ xem ra cháu trai cháu gái của họ cũng không kém, sáu tuổi đã học lớp ba, chín tuổi có thể học cấp hai, đến lúc đó lại nhảy lớp, mười ba tuổi học đại học cũng không thành vấn đề.
Nhà họ Lục của ông ấy cũng có thần đồng!
Lục Thanh An vui vẻ cả đêm, sau khi đưa bọn trẻ về nhà, trên đường về nhà vẫn hát ngâm nga.
Tối nay Lý Nguyệt Nga ở cùng Lục Tiểu Lan, hai người ở nhà của Lục Trường Chinh. Hai đứa bé ngủ phòng phía đông, bà ấy và Lục Tiểu Lan ngủ phòng phía tây.
Sau khi sắp xếp xong, chờ hai đứa bé ngủ, hai mẹ con họ nằm trên giường trong phòng phía tây nói chuyện phiếm.
"Mẹ, chị dâu cả tự trở về, hay là anh cả đi đón?" Lục Tiểu Lan hỏi.
Lúc trước Lưu Ngọc Chi và Lục Hành Quân cãi nhau vì chuyện Lục Phượng Cần nhập ngũ, cô ấy trở về nhà mẹ đẻ, Lục Hành Quân cũng không đi đón. Lưu Ngọc Chi ở nhà mẹ đẻ hơn nửa tháng, lúc Lục Tiểu Lan trở về trường học, cô ấy vẫn chưa trở về.
"Cha mẹ con bé đuổi về, còn đến xin lỗi mẹ và cha con." Lý Nguyệt Nga nói.
Vợ chồng lão Lưu cũng là người cẩn thận.
"Vậy sau khi chị ấy về có ồn ào nữa không? Chị ấy có xúi giục Nhị Nha không?"
"Con bé còn ầm ĩ cái gì, bây giờ Đại Nha cũng đã nhập ngũ, Nhị Nha và Quốc Đống ngồi máy cày đến trường. Hơn nữa con bé vẫn luôn thiên vị Đại Nha và Quốc Cường, Nhị Nha vốn không thân thiết với con bé."
"Con đừng tưởng Nhị Nha không biết gì, ông nội con nói, con bé là người có chủ kiến nhất nhà mình. Con bé đó cũng không chịu thua kém, thi cuối kỳ còn đứng nhất lớp, cứ thế này thì chắc chắn là lên được cấp ba."
"Bây giờ anh cả con cũng bắt đầu coi trọng Nhị Nha."
"Đừng coi trọng mà lại dạy người ta mấy cái xấu." Lục Tiểu Lan nói.
Lý Nguyệt Nga vỗ cô ấy: "Con bé này, anh cả con không phải người xấu, chỉ là lỗ tai mềm, nghe lời ngon ngọt là tin tưởng. Dạo này ông nội con thường nhắc nhở thằng bé, bây giờ chắc cũng tỉnh táo hơn."
"Con vốn nghĩ rằng chị dâu hai của con là người không ra gì, không ngờ chị dâu cả cũng như vậy."
"Chị dâu hai của con thế nào?"
"Không thế nào, từ sau khi Triệu Cửu Hương gặp chuyện không may, chị dâu hai của con cũng thuận theo, thường xuyên qua lại với chị tư của con bé, đầu óc cũng tỉnh táo hơn."
"Năm ngoái Lục Phúc Bảo nói mình đã có bạn gái, nghe nói sang năm sẽ kết hôn."
"Hả? Triệu Cửu Hương như vậy mà vẫn còn có người tự nguyện vào nhà bà ta?"
Lý Nguyệt Nga cười: "Triệu Cửu Hương chỉ hãm hại con gái, đối xử với con trai rất tốt, Lục Phúc Bảo nói một, bà ta không dám nói hai. Lục Phúc Bảo cũng đã quyết tâm, nghe nói đối phương là bạn cấp hai của cậu ta, trước đó cũng từng kết hôn, thế nhưng người đàn ông kia không tốt còn thích đánh người, sau đó thì ly hôn."
"Một lần Lục Phúc Bảo đi mua đồ, hai người gặp gỡ, thường xuyên nói chuyện. Cô gái kia từng đến đại đội hai lần, mẹ gặp qua một lần, nhìn cũng là người đáng tin."
"Tiểu Lan, con xem người từng ly hôn, sau đó cũng tái hôn. Con không nhỏ nữa, nếu ở trường học gặp người thích hợp, cũng nên yêu đương..." Lý Nguyệt Nga tận tình khuyên bảo.
Lục Tiểu Lan im lặng nghe, một lúc sau, cô ấy đã hạ quyết tâm, nói: "Mẹ, con đã có bạn trai."
"Con không thể từng ly hôn một lần, mà thất vọng với hôn nhân..." Lý Nguyệt Nga còn chưa nói xong, tạm thời chưa phản ứng lại, mất một lúc để tiêu hoá lời Lục Tiểu Lan nói, bà ấy ngồi bật dậy.
"Cái gì? Con đã có bạn trai? Đối phương là ai? Người ở đâu? Đang làm gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-dua-vao-di-nang-buoc-len-dinh-cao-nhan-sinh/chuong-397.html.]
Lục Tiểu Lan thấy mẹ kích động như vậy, cô ấy thấy xấu hổ.
Lý Nguyệt Nga thấy như vậy, bà ấy vỗ cô ấy: "Con nói mau! Con nhóc này, còn giấu mẹ đến bây giờ. Đã bao lâu rồi? Có phải bạn học cùng trường con không?"
Nếu là sinh viên, không biết có ghét bỏ Tiểu Lan từng ly hôn không.
"Không muốn giấu mọi người, chỉ là bọn con vừa bên nhau, nghĩ rằng một khoảng thời gian nữa sẽ nói với mọi người." Lục Tiểu Lan giải thích.
"Anh ấy tên Đinh Chí Thành, người Thượng Hải, học đại học ở Bắc Kinh..."
Lý Nguyệt Nga sững sờ: "Người ở Thượng Hải, vậy hai con quen nhau thế nào?"
"Mẹ nghe con nói đã, bọn con quen biết nhau ở Quảng Châu. Anh ấy đến đón Tết với chú Trương, bọn con gặp nhau..." Lục Tiểu Lan kể quá trình cô ấy và Đinh Chí Thành quen biết nhau rồi yêu nhau như thế nào với Lý Nguyệt Nga.
Lúc Lục Tiểu Lan và Tiểu Đinh ở Quảng Châu, bọn họ chỉ biết nhau, lúc đó hai người đều không chú ý nhiều đến đối phương.
Sự chuyển biến thật sự là khi hai người đến Đường Thị l.à.m t.ì.n.h nguyện viên. Ban đầu hai người chỉ quan tâm nhau nhiều hơn vì có quen biết từ trước và đang ở nơi xa lạ.
Dần dần hai người nhìn thấy điểm tốt trên người đối phương, bọn họ khâm phục nhau, cũng trở thành bạn tốt. Thế nhưng lúc đó bọn họ vẫn chưa nghĩ theo hướng tình cảm nam nữ.
Sau đó cả hai thi đại học, bởi vì từng có kinh nghiệm là huấn luyện viên, hơn nữa đều có suy nghĩ sau khi tốt nghiệp sẽ đến Đường Thị hỗ trợ, vì thế họ bắt đầu gửi thư với nhau.
Hai người gửi thư cho nhau, phát hiện đối phương cùng tần số với mình, tam quan cũng phù hợp, bọn họ gửi thư thường xuyên hơn, gần như cách hai ba ngày sẽ nhận được một phong thư của đối phương, tình yêu dần nảy sinh trong lòng hai người trẻ.
Cách đó không lâu, Tiểu Đinh gửi thư đến, bày tỏ suy nghĩ với Lục Tiểu Lan, hy vọng Lục Tiểu Lan có thể cân nhắc chuyện yêu đương với anh ấy.
Lục Tiểu Lan có ấn tượng tốt với Tiểu Đinh, nhưng nghĩ mình từng ly hôn nên không dám. Bây giờ Tiểu Đinh đã chọc thủng lớp giấy kia, Lục Tiểu Lan đã gửi thư nói chuyện mình từng ly hôn, có thể còn không sinh con được cho anh ấy, bảo anh ấy suy nghĩ cẩn thận.
Tiểu Đinh đã sớm biết chuyện Lục Tiểu Lan ly hôn, anh ấy cũng không quan tâm. Với sự hiểu biết của anh về về Lục Tiểu Lan, chắc chắn không phải cô sai trong cuộc hôn nhân trước.
Về chuyện có thể sinh con hay không, Tiểu Đinh cũng không quá để ý. Anh ấy theo Trương Chấn lâu như vậy, cũng học được tính cởi mở của ông ấy, cảm thấy không quá nhiệt tình với chuyện hôn nhân và con nối dõi.
Anh ấy thích Lục Tiểu Lan, có con hay không, không quan trọng. Đương nhiên nếu có, anh ấy cũng sẽ rất thích.
Sau khi Tiểu Đinh nhận được thư, anh ấy lập tức gọi điện cho Lục Tiểu Lan, nói suy nghĩ của mình cho cô ấy. Đồng thời cũng nhắc lại chuyện mình ở chuồng bò vài năm với Lục Tiểu Lan, hỏi cô ấy có ngại hay không.
Hai người đều không ngại quá khứ của nhau, vì thế xác lập mối quan hệ yêu đương.
Ban đầu Tiểu Đinh tính rằng nghỉ đông sẽ đến thôn Lục Gia thăm bọn Lục Thanh An, nhưng Lục Tiểu Lan không cho, nói chờ một thời gian nữa, cô ấy nói với người nhà rồi lại đến.
"Anh ấy rất tốt, cũng rất có hoài bão, anh ấy học chuyên ngành thiết kế xây dựng, sau này muốn trở thành một kiến trúc sư tài giỏi. Anh ấy nói anh ấy sẽ thiết kế kiến trúc có thể chống được động đất cấp tám, khiến nhiều người..."
Lý Nguyệt Nga không hiểu mấy thứ này, nhưng bà ấy nắm được một tin quan trọng từ lời Lục Tiểu Lan: "Con nói cậu ấy từng ở chuồng bò thôn Lý Gia Ao?"
"Vâng, nhưng anh ấy không có vấn đề gì, anh ấy chỉ không muốn tố cáo chú Trương, chú Trương có ân với anh ấy, anh ấy chỉ đến để chăm sóc chú ấy mà thôi."
"Trước đó cha mẹ chị dâu ba của con cũng ở chuồng bò Lý Gia Ao?"
"Vâng, chú Tô dì Mạc ở đó một năm rồi đi Quảng Châu."
"Anh ba con biết không?"
"Có biết." Lục Tiểu Lan càng nói càng nhỏ, xong đời, hình như cô ấy đã nói điều không nên nói.