Trong đầu nhỏ của Quân Tiểu Nam, Thú Hô Hô thoạt nhìn như là phiên bản XL của mấy chú lợn ở Lam Tinh.
Cô nhớ ở hiệu sách trong tòa nhà tiếp viện, có một quyển sách về chăn nuôi, tên là “Chăm sóc lợn nái sau khi sinh”.
Trong đó, đề cập đơn giản đến việc làm thế nào để lợn trưởng thành vừa béo vừa khỏe.
Bốn bỏ lên năm, không chừng cũng có thể áp dụng trong việc chăn nuôi Thú Hô Hô…
Dù sao bên trong cũng chỉ có hai con thú đực nhỏ, chỉ cần cắt giảm một con, con còn lại làm nhóm đối chứng, sau đó so sánh với con cái xem bên nào lớn nhanh hơn. Sau khi nhóc Nam và Lợi bàn bạc mọi chuyện thì vui vẻ chạy đi, cô vẫy vẫy tay áo, *không một chút gợn mây.
*不带走一丝丝云彩: Mây vốn là không thể mang đi, câu thơ có một mục đích nhấn mạnh một sự thực tự nhiên, thoải mái, nhẹ nhàng như nó vốn có. Ý nhấn mạnh một sự việc, hành động trước đó.
Chỉ còn lại Lợi - người đàn ông 50 tuổi độc thân đứng nguyên tại chỗ ớn lạnh cả người.
Lúc nhóc Nam rời khỏi khu chăn nuôi cũng vừa lúc đến giờ tan tầm.
Cô chuyển hướng đến nhà trẻ tạm thời, chuẩn bị đón em họ - là nhóc Tiêu về nhà.
Nhà trẻ hiện tại chỉ có mười mấy đứa nhỏ, tất cả đều dưới 10 tuổi, cộng thêm mấy giáo viên nhà trẻ, gần như bất kỳ căn nhà dân nào cũng chứ hết.
Do đó, bộ phận kiến trúc ưu tiên xây dựng mấy kiểu phòng như phòng nước nóng, nhà ăn (nơi làm việc của bộ phận bếp), phòng giặt và nhà vệ sinh…
Mà các khu nhà chức năng khác như nhà trẻ, viện dưỡng lão, nhà phúc lợi không cần thiết phải xây dựng gấp nên được lên kế hoạch xây dựng vào đợt thứ hai.
Trước mắt trường mẫu giáo đang sử dụng một dãy nhà ở bỏ trống để làm văn phòng tạm thời.
“Chị họ Nam Nam! Em ở đây…”
Trước cổng lớn của nhà trẻ, một đám nhóc mềm mại đứng thành một hàng, phía sau chúng là hai cô giáo mẫu giáo hôm nay phụ trách chăm sóc bọn nhỏ.
Bởi vì đám nhóc con vẫn còn quá nhỏ, da thịt lại non mềm, nên chúng rất sẽ bị những phi thú (thú bay) khổng lồ trên bầu trời bắt ăn thịt mà bản thân bọn nhỏ lại không có khả năng chống cự.
Vì vậy cần những người lớn trong nhà đến đưa đón, để đảm bảo an toàn cho bọn trẻ.
Theo quan điểm này, ý tưởng trước mắt của Nam là sau này sẽ xây dựng một tấm lưới giống như lồng che bao phủ trên bầu trời của ngôi làng để phòng ngừa sự xâm lược của những con thú bay trên không.
Nhưng thiết kế như vậy cũng có nhược điểm - sẽ làm giảm tỷ lệ sử dụng không gian, không thể xây dựng nhà cao tầng.
Theo lời những lão Dã Nhân thì loại thú bay khổng như khủng long bay - Thú Ột Ột (Thú Cô Cô) không thích thời tiết rét lạnh.
Mà trong số các mảnh lục địa mà bọn chúng sinh sống, khu vực phía tây là lạnh nhất.
Vậy nên các loại Phi Thú đa phần đều sinh sống ở phía đông Dãy Núi Tích Địa, chỉ thỉnh thoảng những lúc thiếu thức ăn mới mò đến khu vực phía tây của bọn họ, đa phần là vào thời gian mùa hè.
Cũng chính vì thế Nam đã xuyên đến đây gần nửa năm nhưng chỉ thấy những loại chim thú nhỏ, còn Thú Ột Ột gì đó cũng chưa từng nhìn thấy dù chỉ một lần.
Nếu không có kinh nghiệm thực tế mà chỉ dựa vào những ký ức còn sót lại trong chiếc đầu ngốc nghếch của nhị thế tổ của nguyên chủ và lời miêu tả những dã nhân khác thì rất khó có thể nghĩ ra đối sách thích hợp.
Do đó Quân Tiểu Nam tính toán sẽ nhanh chóng thống nhất các bộ lạc ở phía Tây, sau đó sẽ tự mình đến phía đông dãy núi Tích Địa để xem xét tình hình.
Ngoài việc tìm hiểu sơ qua về các loại thú, thuận tiện cũng tìm hiểu về bộ lạc Phàn vô cùng cường thế kia.
Sau khi cả gia đình nhóc Tiêu dọn vào thôn, Nam tiện đường thường xuyên đón (bắt cóc) nhóc Tiêu về nhà mình ăn tối và cùng nhau chơi đùa.
Vì thế, ngay khi Quân Tiểu Nam vừa xuất hiện ở ngã rẽ của giao lộ, nhóc Tiêu đã biết, chị họ Nam Nam chắc chắn là đến đón mình!
Cậu nhóc vẫy tay chào hỏi chị họ, quay đầu lại ngoan ngoãn chào tạm biệt cô giáo, sau đó giống như viên đạn pháo ngay lập tức phóng về phía Quân Tiểu Nam.
Đón lấy câu em họ đáng yêu, cả hai nắm tay cùng nhau đi về nhà.
Vốn dĩ Quân Tiểu Nam muốn ôm lấy cậu nhóc, xoa nắn da thịt mềm mại của cậu em họ, thật thoải mái làm sao…
Nhưng nhóc Tiêu kiên quyết không đồng ý, cậu nhóc quơ quào cánh tay nhỏ, Quân Tiểu Nam vô tình bị từ chối một cách phũ phàng.
“Chị họ, em sắp trở thành người lớn, cũng sắp gia nhập lớp học xoá mù chữ, không thể tùy tiện ôm con gái được!”
Nhóc Tiêu được xem là trong độ tuổi đi học mẫu giáo và đi học chữ, tức là hơn 10 tuổi một chút, nhưng chưa đến 11 tuổi.
Mà kể từ khi bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ du nhập vào thôn đến nay, gần đây những Dã Nhân tham gia lớp học chữ chủ yếu là Dã Nhân trưởng thành.
Bởi vì số lượng giáo viên có hạn, đồng thời để kiểm soát tiến độ dạy học, nhóc Tiêu được phân vào lớp học chữ sẽ khai giảng vào cuối tháng sau.
Mà hôm nay, cậu nhóc vừa nhận được thông báo nhập học từ giáo viên mầm non, còn đang vô cùng hưng phấn.
Thật ra sau này đến khi toàn bộ dã nhân thành niên đều hoàn thành lớp học xoá mù chữ, thì lớp học xoá mù chữ cũng phải rút khỏi sân khấu, những kiến thức liên quan sẽ được sát nhập vào chương trình giáo dục mầm non.
Nhưng trước mắt, dù là trình độ văn minh của Đại Lục Hỗn Độn, cũng như lực lượng giáo viên của thôn liên minh các bộ lạc phía tây đều không thể làm được.
Do đó trước mặt lớp học xoá mù chữ vẫn là lực lượng chủ yếu giúp các dã nhân thoát khỏi nạn mù chữ.
Âm mưu hôn hít cậu nhóc Tiêu của Quân Tiểu Nam không thể thực hiên được, chỉ đành ngậm ngùi nắm tay nhau.
Aiya, trời sắp đổ mưa, mẹ đi lấy chồng, đàn con sắp lớn, không ai ngăn cản được.*
*天要下雨娘要嫁人崽子要长大: ý chỉ để diễn tả những việc ý trời là vậy, không ai có thể đảo ngược được.
Thời gian trôi qua thật mau, chẳng mấy chốc đã đến ngày cuối cùng của tháng 2.
Gần đây toàn bộ thôn xóm liên minh các bộ lạc phía tây đều được vây quanh bởi âm thanh của sự nỗ lực chăm chỉ ôn tập.
Thậm chí có Dã Nhân còn hận không thể lập tức mất trí nhớ, nhảy qua ngày thi, thật sự vô cùng lo lắng.
Trước mắt, mặc dù chương trình giáo dục lớp 1 tiểu học chỉ có 3 môn, ngữ văn, toán học và trồng trọt nhưng môn toán thật sự rất khó!
Trước đây, bọn họ còn cảm thấy bản thân không có khiếu học ngữ văn, hiện tại ngẫm lại, không phải chỉ cần viết nhiều lần, ôn tập nhiều lần sẽ biết sao.
Nhưng môn toán lại không giống như vậy, trong môn toán của năm nay, nhóc Nam nói chủ yếu là hai loại khái niệm diện tích và thể tích cũng như các phép tính hình học tương ứng.
Cái gì mà thể tích, diện túc hình chữ nhật, hình vuông, hình tròn, hình tam giác, hình thoi… Có quá nhiều phép tính biến đổi, không được rồi, ngẫm nghĩ lại đầu óc liền bắt đầu choáng váng…
“Diện tích hình tròn S=πr?, S=πd?/4, π=3.1415926...”
“Chu vi hình tròn C=2πr, C=πd...”
“Thể tích hình nón V=1/3Sh=1/3πr?h...”