Buổi sáng hôm nay, anh vợ Hỏa đến nhà tám chuyện, thủ lĩnh bộ lạc Châm - Vạn tất nhiên không cần nhìn mặt mà thể hiện huyền kỹ*.
*Huyễn kỹ “炫技”: xuất phát từ “Liêu trai chí dị – Xà nhân” của Bồ Tùng Linh, nghĩa là khoe khoang tài nghệ.
Trong miệng vừa nhai bánh rán thơm ngon ngào ngạt do chính tay vợ yêu làm, vừa không ngừng lớn tiếng lẩm nhẩm các loại công thức, hơn nữa còn hướng về phía anh rể (phun nước miếng).
“Không phải nói chứ anh rể à, trình độ lớp học xóa mù chữ quá đơn giản, căn bản không có tính thử thách, cứ học bình thường là được rồi.”
“Không giống như chương trình tiểu học, quá phức tạp!”
“Aiya, thật hâm mộ lớp học xoá mù chữ, thật hạnh phúc…”
Thủ lĩnh Bộ Lạc Châm - Vạn cũng là a phụ của nhóc Nam - sáng hôm nay sắp bước vào kỳ thi cuối kỳ của lớp 1 tiểu học.
Thủ lĩnh bộ lạc Viêm cũng chính là cậu của nhóc Nam - vừa mới vào lớp học xoá mù chữ được mười ngày.
Vì có thế hệ sau ở đây nên Hỏa không tiện phát tác, đành phải cười cười nhưng trong lòng không cười nói: Ta yên lặng xem ngươi tự tìm đường chết, tục ngữ nói rất đúng, không tự tìm đường chết sẽ không chết, chờ bị đánh đi!
Thật ra, trong mấy thập niên a mẫu Phong của nhóc Nam cưới a phụ Vạn, từ lúc bắt đầu theo đuổi vợ, Vạn đã bị anh vợ áp đảo.
Hỏa làm thủ lĩnh trước Vạn, lãnh địa của Hỏa so với bộ lạc Châm ấm áp dễ thích nghi hơn, em gái Hỏa trưởng thành rất đẹp, Vạn gặp một lần trái tim đã bối rối không chịu nổi.
Nhưng từ khi Nam trở thành Thánh Nữ, Vạn có cảm giác nhiều năm như vậy bản thân ở trước mặt anh vợ rốt cuộc cũng đã có thể nở mày nở mặt rồi!
Vạn không dám trêu chọc anh vợ, nhưng thường chèn ép vài câu cũng không sao ha ha ha!
Nhóc Nam: Aiya, làm sao bây giờ, thật muốn nhìn thấy cảnh a phụ bị cậu giáo huấn, cô thật xấu xa a!
Cô kéo a huynh Tiểu Bắc, người còn đang ăn từng ngụm từng ngụm.
“Aiya, anh à, chúng ta đi lên lầu đi, a phụ đã thuộc hết công thức, anh đọc lại công thức một lần nữa, em dò bài giúp anh.”
“Hả, ờ ờ, được.”
Kỳ thật, Tiểu Bắc cũng đã ăn gần no, thật ra với kỳ thi sắp đến cũng có chút thấp thỏm, nhưng lại không biết phải làm gì, chỉ đành ngồi trên bàn ăn nhìn a phụ bày trò.
Đã chờ đến giờ này, bọn họ cũng phải đến trường thi.
Nhưng em gái đáng yêu đã nói vậy thì đọc lại công thức thêm một lần nữa, tăng cường trí nhớ cũng khá tốt.
Anh em hai người lộc cộc vui vẻ đi lên tầng hai.
Rất nhanh, dưới lầu đã truyền đến tiếng kêu cứu xin tha.
“Aiya! Mặt không được, đừng vả mặt!”
“Vợ ơi! Cứu anh!”
“Em sai rồi! Em sai rồi còn không được sao!”
Nhóc Nam: Con không biết gì hết, con chỉ là một bé gái đáng yêu.
Sau bữa sáng, ba thí sinh lớp một, Vạn, Phong và Tiểu Bắc dưới sự “hộ tống” của nhóc Nam và Hỏa lên đường đến trường thi.
Trọng miệng Vạn còn không ngừng lẩm bẩm: 5+6 tiến 1, chữ số hàng đơn vị là 1…
Trong đầu Phong toàn là: Khi tính số π, chỉ cần giữ hai chữ số thập phân và kết quả cuối cùng phải được làm tròn, cũng giữ hai chữ số thập phân…”
Tiểu Bắc mơ mơ màng màng: Thể tích hình nón bằng 1/3 thể tích hình trụ, phép tính diện tích hình chữ nhật và hình vuông giống nhau…”
Các thí sinh khác: @¥#¥%¥##... Khó quá..Hu hu hu…
Vì muốn rèn luyện năng lực tính toán của các học sinh, đồng thời để mọi người nhớ kỹ các phương pháp tính toán, nên Quân Tiểu Nam cố tình không tung ra máy tính - đây đúng là phóng vũ khí hủy diệt hàng loạt.
Cô giáo Nam siêu nghiêm khác: Trước kỳ thi tốt nghiệp cấp ba, tất cả đều phải tự tính toán bằng tay!
Lúc này, nhóc Nam và cậu Hỏa cùng nhau đứng bên ngoài phòng thi, nhàn nhã nhìn theo các thí sinh đang ngồi vào bàn, sau đó hai người lại cùng nhau bình tĩnh về nhà chơi đùa.
Ngày thi hôm nay, cả thôn đều nghỉ ngơi, ngoại trừ các thí sinh thì đa phần mọi người đều vô cùng phấn khích…
Hỏa - người vẫn đang tham gia lớp học xoá mù chữ: A A, về nhà chơi đùa với đám nhỏ thôi
Tuy là nói được nghỉ phép nhưng nhóc Nam là kiểu tính tình không chịu ngồi yên.
Dù sao xuyên đến đây cùng cô còn có tổng cộng bảy người tham gia khác, nên vẫn có cảm giác vô cùng gấp gáp.
Vì để đảm bảo Đại Lục Hỗn Độn phát triển ổn định, những người tham gia như bọn họ, mặc dù đều hacker* (không biết thông tin chi tiết về nhau), nhưng vẫn bị cấm sử dụng vũ khí nóng và vũ khí hạt nhân.
*Từ gốc外挂: Phần mềm thứ ba, hacker.
Bọn họ đến đây phát triển Đại Lục, không phải phá hủy Đại Lục, do đó súng và đạn dược đều bị cấm, sử dụng vũ khí lạnh như kiếm, gậy, kích đều có thể chấp nhận.
Mở Nhóc Nam đi dạo xung quanh mấy cái giếng nước, wow, bùn đất dưới đấy đã ươn ướt, đoán chừng hai ngày nữa sẽ có nước.
Không được chọc, thật sự không được chọc…
Lúc bắt đầu, bản thân Lỗ đã nhiều lần cân nhắc đến cấu tạo của giếng nước, vô cùng nghi ngờ tự hỏi vì sao dưới lớp bùn đất dơ bẩn lại có làn nước trong như thế.
Nhưng dựa vào sự tin tưởng đối với Thánh Nữ, hắn vẫn thành thật căn cứ theo bản vẽ sắp xếp cho công nhân tiến hành thi công.
Bởi vì đều là lần đầu tiên đào giếng nên mọi người không ai có kinh nghiệm, không biết nên đào sâu bao nhiêu, khoan miệng giếng rộng thế nào.
Kể cả Nam, cũng chỉ có một số kiến thức về mặt lý thuyết.
Lúc cô còn sinh sống ở Lam Tinh, mọi người đã sử dụng nước máy từ lâu, hơn nữa cũng không biết cấu tạo địa chất của Đại Lục Hỗn Độn và Lam Tinh có giống nhau hay không.
Do đó bản vẽ cô cung cấp chỉ có cấu tạo cơ bản, về phần kích thước cụ thể còn phải đợi Lỗ và những người khác phải tự mình thử nghiệm và hoàn thiện.
Khi Lỗ và những người khác ở bộ phận xây dựng đang thi công, về cơ bản họ đã đào sâu hơn một mét và đợi qua đêm để xem có nước hay không.
Trên thực tế, việc phần đất dưới đáy giếng bị ướt chỉ mới xảy ra vào đêm qua.
Thông thường, Lỗ chắc chắn sẽ là người đầu tiên kiểm tra tiến độ vào buổi sáng.
Tuy nhiên, vì bản thân Lỗ cũng là một trong những thí sinh của ngày hôm nay, nên buổi sáng hắn đều bận rộn với buổi ôn tập cuối cùng nên đã bỏ lỡ “khoảnh khắc nước lên” thú vị này.
Quân Tiểu Nam lấy ra dây thừng, treo một hòn đá xuống, đo đại khái độ sâu của giếng, hình như hơn năm mét.
Vùng đồng bằng này đúng là có nguồn tài nguyên nước phong phú, trong sách viết giếng nước ở Lam Tinh, cho dù là giếng cạn, cũng phải lên đến mười mét mới có thể có nước.
Độ rộng của giếng nước khoảng một mét rưỡi, thẳng đứng, trong tương lai sẽ xây dựng giàn bập bênh lấy nước trên miệng giếng, mọi việc đâu vào đấy.
Trước mắt các giếng nước hiện đang được sử dụng để thử nghiệm nằm ở phía đông nam và tây bắc của thôn làng, và nằm ở rìa khu vực đồng ruộng.
Cả bốn giếng nước đều giống nhau, bắt đầu có nước từ đêm hôm qua.
Quân Tiểu Nam cân nhắc diện tích của toàn bộ ngôi làng bên trong bức tường cao hình tròn kia là khoảng 20 km2, có nghĩa là đường kính 5 km và chu vi khoảng 15 km.
Dựa theo quy mô của làng, cần ít nhất 26 giếng để đảm bảo nước sinh hoạt, cũng như nước phục vụ nông nghiệp và công nghiệp.
Xung quanh khu đất nông nghiệp có 15 giếng nước, tức là cứ 1 km lại có một giếng nước.
Xưởng gốm sứ, lò gạch, nhà máy thép là 3 nhà máy và mỗi nhà máy phải có ít nhất 1 giếng nước.
Các tòa nhà văn phòng, trường học, khu mua sắm và bệnh viện cũng đều phải có một giếng nước.
Theo phạm vi hiện tại, khu dân cư cũng bắt đầu cần khoảng 4 giếng nước.
Phạm vi của ngôi làng tương đối lớn, khiến các dã nhân mất khá nhiều thời gian đi từ công trường đến khu vực đất canh tác.
Nam: Nếu không thì phổ biến xe đạp?
...
Tác giả có chuyện muốn nói:
Liên minh thôn xóm phía tây giải khóa tin tức:
π=3.14
Bán kính r=2500m
Đường kính d=2r=5000m
Diện tích S=πrr=19625000m2=19.625 bình phương cây số ( km2 )
Chu vi C=πd=15700m =15.7 km