Trưởng bộ phận giáo dục - Ổn A Cống, nguyên giáo viên lớp học xoá mù chữ - Khảm và Độ vẫn duy trì thành tích top ba học sinh giỏi nhất khối.
Ổn cũng tuyển dụng một số giáo viên có thành tích ưu tú từ trong nhóm học sinh tốt nghiệp tiểu học.
Hiện giờ, cuối cùng Nam cũng đã có thể thư giãn một chút, ít nhất cô có thể thoát khỏi việc dạy học tại các lớp học xoá mù chữ và lớp một của trường tiểu học, sửa bài tập về nhà sau giờ học và chấm điểm bài kiểm tra!
Còn việc của bộ phận giáo dục, cô chỉ cần tập trung phụ trách lớp cấp tốc cấp 2 là được.
Lỗ và những người khác thuộc bộ phận xây dựng đào thêm vài xẻng xuống đáy giếng cuối cùng nước cũng chảy ra.
“Oa! Thật sự có nước! Trong lòng đất thật sự có nước!”
Một dã nhân không thể kiềm được khi nhìn thấy nước trong vắt, dẫn đầu uống trước một ngụm.
“Này! Thật ngọt!”
Mọi người đều rất vui vì cuối cùng bọn họ không còn phải mạo hiểm leo núi lấy nước từ các con sông.
Khi thời tiết trở nên ấm áp hơn, những dã nhân vốn quen với việc tắm rửa thường xuyên bắt đầu cảm thấy thống khổ.
Nhà tắm vẫn chưa xây dựng xong nên chỉ có thể tắm ở nhà.
Tuy nhiên, nước được sử dụng trong thôn hàng ngày đều có đội hộ vệ canh giữ, số nước này đều được các thành viên của bộ phận sinh hoạt lấy từ các con sông, nên lượng nước mà mỗi dã nhân nhận được là có hạn.
Nhưng đổ mồ hôi mà không được tắm rửa thì thật sự rất khó chịu, ngay cả ga trải giường mềm mại thơm tho cũng sắp bị vấy bẩn, vì vậy chỉ có thể dùng khăn tắm đơn giản lau qua.
Giờ thì ổn rồi, có thể tắm rửa như bình thường rồi hahaha!
Trên thực tế, vào thời điểm này năm ngoái, những dã nhân vẫn chưa có thói quen tắm thường xuyên.
Khi đó, ai nấy cũng hôi hám, không ai ghét bỏ ai. Bây giờ điều kiện sống ngày càng tốt hơn, nhu cầu của mọi người cũng cao hơn.
Nghĩ lại những ngày bản thân đã sống trong quá khứ, ây ~ đây không phải là dã nhân, mà là dã thú!
Hai ngày sau, ngày 2 tháng 3, mọi người trong bộ phận xây dựng hối hả gấp rút hoàn thành lô đầu tiên của tòa nhà sinh hoạt.
Phòng nước nóng, căng tin, phòng giặt là, nhà tắm và các cơ sở công cộng mới toanh bắt đầu được mở cửa vào đêm hôm đó.
Vì các dịch vụ này dành cho những dã nhân đi làm hoặc học sinh, nên hiện tại tất cả các thành viên trong thôn đều có thể sử dụng miễn phí.
Cuối cùng, họ không còn phải ăn bữa cơm yêu thương nghi ngút khói (món ăn thảm họa*) của gia đình, không còn phải tự đun nước nóng nữa, những dã nhân cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
*黑暗料理: món ăn thảm họa
Mệt mỏi suốt một ngày, cả nhà cùng nhau ra ngoài ăn tối, ghé siêu thị nhỏ, đến nhà tắm tắm rửa sạch sẽ, về đến nhà lăn ra ngủ ngay, thật quá sung sướng!
Điều tốt đẹp nhất là tất cả những dã nhân tốt nghiệp lớp một tiểu học đều đã được tăng lương!
Ban đầu, dã nhân không có giấy chứng nhận gì chỉ có thể nhận mức lương 6 đồng một ngày.
Rất nhiều dã nhân sau khi tốt nghiệp lớp học xoá mù chữ, tiền lương tăng đến 7 đồng một ngày.
Nhưng sau khi thông qua kỳ thi lớp một, tất nhiên tiền lương là 10 đồng một ngày!
Việc này chứng tỏ điều gì? Thời gian làm việc tương đương nhau, nhưng tiền lương lại gần như gấp đôi những người thất học!
“Trước kia một tháng nhận 6ⅹ30=180 đồng, hiện tại một tháng có thể nhận được 10ⅹ30=300 đồng, ha ha ha giàu to rồi!”
Vận dụng kiến thức toán học một cách linh hoạt và tiện lợi.
“Cắt… Tự hào cái gì! Hai tháng nữa tôi cũng sẽ được như vậy! Còn không phải chỉ là đi học sớm thôi sao, hừ…”
Không so sánh sẽ không cảm thấy đau thương...
Không khí cần cù ở học tập ở Liên Minh bộ lạc phía Tây ngày càng sôi sục.
Nếu đây là một thế giới huyền huyễn, có lẽ sẽ nhìn thấy làn khói xanh bốc lên từ ngôi làng.
Nam vẫn đang kiểm soát giá cả hàng hóa ở thôn xóm ở mức rất thấp.
Nhưng có phần lớn nguyên nhân là do chủng loại hàng hoá quá cơ bản, mà cơ bản nên cũng không thích hợp tính giá cao.
Nói trắng ra, nhu cầu mua sắm của những dã nhân đều là nhu cầu cơ bản của cuộc sống như ăn, mặc, ở và đi lại.
Những ý thức và nhu cầu vốn chỉ xuất hiện ở các xã hội phát triển như nghệ thuật, thẩm mỹ, văn hóa truyền thông vẫn là điều mà mọi người không thể hiểu được. (Chú thích)
Cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng (luật pháp, tổ chức, cơ sở vật chất, hệ tư tưởng…) (Chú thích)
Nhưng yếu tố quyết định cơ sở kinh tế chính là năng suất. (Chú thích)
Hiện giờ, Nam tương đương với việc dựa vào sự liên kết với tòa nhà tiếp viện để thiết lập pháp luật, tổ chức và cơ sở của một xã hội phát triển.
Tuy nhiên, do lực lượng sản xuất chưa được phát triển và giải phóng hoàn toàn nên sự phát triển kinh tế còn phải đi một chặng đường dài.
Nếu nền kinh tế không đạt tiêu chuẩn, chỉ cần Nam không còn ở Lục Địa Hỗn Loạn, tất cả trật tự và quy tắc hiện tại sẽ sụp đổ.
Như trường học, nhà tắm… sẽ sớm không còn tồn tại.
Để một xã hội phát triển ổn định, nhất định phải tham gia vào sản xuất song song với xây dựng kinh tế.
Do đó, hiện tại chưa phải thời điểm để những dã nhân tiết kiệm.
Bởi vì sức mua cũng là động lực xúc tiến kinh tế phát triển.
Nhưng nếu chỉ mua đồ ăn thức uống thì có thể tiêu tốn bao nhiêu tiền cơ chứ?
Vì vậy, khi hoạch toán tài chính của thôn vào cuối tháng, nhận thấy mọi hộ gia đình đã bắt đầu tiết kiệm, Nam đã có một động thái lớn.
Trong trung tâm mua sắm của thôn, cô đã trưng bày rất nhiều sản phẩm vừa mang tính giáo dục vừa mang tính giải trí.
Chẳng hạn như cờ năm quân, cầu lông, phi tiêu, nhảy dây, và thậm chí một số công thức nấu ăn, nguyên liệu mới… dạy những dã nhân cách nấu ăn.
Trong thời gian nhàn rỗi, mọi người có thể chơi đùa cùng người nhà, đồng thời cải thiện kỹ năng nấu ăn của bản thân.
Ngay khi những sản phẩm này được tung ra thị trường đã khơi dậy hứng thú mua sắm của các dã nhân.
“A Mẫu! Người xem cái này gọi là bánh sinh nhật, trông ngon quá! Chúng ta làm thử xem được không!”
“Đem đến a mẫu nhìn xem, aiya món này cần bơ và trứng, mẹ chỉ nhớ rằng mấy thứ này được bày bán ở khu rau quả! Chúng ta đến đó xem thử…”
“A Cống! Chúng ta cùng nhau chơi cầu lông được không… giáo viên đều nói vận động nhiều một chút rất tốt cho sức khỏe!”
“Aiya! Được được, A Cống chơi cùng mấy đứa một lát…”
Đối với bộ lạc Viêm và bộ lạc Thổ, hai bộ lạc dã nhân vừa mới bước vào cuộc sống ‘hiện đại’ mà nói thì thôn làng đúng là thánh địa!
Cuộc sống thật thú vị phải không?
Không cần phải mạo hiểm mạng sống chỉ vì để có thịt ăn mỗi ngày, còn có thể thanh thản chìm vào giấc ngủ, mỗi ngày đều trôi qua vui vẻ và hạnh phúc...
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã gần đến ngày diễn ra đại hội theo đuổi phối ngẫu.
Ngày 3 tháng 5, 11 giờ sáng, toàn bộ các thôn dân đều đi đến cổng lớn của thôn, sẵn sàng chào đón những mỹ nam, mỹ nữ từ các bộ tộc đến xem mắt.
*Tác giả có chuyện nói:
Bách khoa toàn thư kinh tế:
Cơ sở kinh tế: là tổng thể những quan hệ sản xuất do lực lượng sản xuất quyết định ở một giai đoạn phát triển xã hội nhất định, là nền tảng của một xã hội nhất định.
Kiến trúc thượng tầng: Hệ tư tưởng dựa trên cơ sở kinh tế và các hệ thống, tổ chức, cơ sở vật chất tương ứng.
Lưu ý: Cơ sở lý luận chính trong bài viết này xuất phát từ các nguyên lý của chủ nghĩa Mác và các giáo trình kinh tế học.