Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 118

Chương 118 -
Chương 118 -

Quân Tiểu Nam dùng động tác cực kỳ nhỏ, ra dấu cho các thành viên đội hộ vệ, để bọn họ không cần ra ngoài.

Kỳ thật thú Ột Ột chỉ là thoạt nhìn giống chim bồ câu, nhưng bọn chúng có thể tập kích cô hay không, cô cũng không thể xác định.

Kế hoạch của Quân Tiểu Nam là, một khi bị tập kích, cô liền nhanh chóng chạy vào toà nhà tiếp viện, hẳn là không có vấn đề gì lớn.

Nhưng giống như hôm nay, cơ hội có thể gần gũi để tìm hiểu thú Ột Ột thế này thật sự rất hiếm, vì thế cô không muốn từ bỏ.

Ba con thú Ột Ột bắt đầu chuyển động phần đầu đánh giá xung quanh, trong đó con thú đi đầu vừa gật đầu vừa cất bước đến chỗ Quân Tiểu Nam.

Một bước, hai bước,... Thêm vài bước nữa liền đi đến bên cạnh cô.

Ánh mắt của con thú Ột Ột này nhìn Quân Tiểu Nam, tựa như dã nhân đang quan sát mấy con sâu nhỏ.

Dường như sau khi đánh giá một chút, cảm thấy vật nhỏ này quá ít thịt, không đáng để ăn, con thú Ột Ột đi đầu lập tức đứng dậy bay đi.

Bay về phía nhà ăn...

Thời điểm hai con thú Ột Ột khác còn chưa kịp hành động, thú Ột Ột đi đầu ban nãy đã lao thẳng vào cửa sổ tầng hai của nhà ăn.

Nhưng kích thước hình thể của nó quá lớn, phần đầu dán trên cửa sổ, phần thân dưới đều ở bên ngoài nhà ăn, tiến hay lui đều không được.

Quân Tiểu Nam cạn lời.

Hiện tại cô cảm thấy, mấy con thú Ột Ột này hẳn là đói bụng nên mới ra ngoài tìm thức ăn, sau đó vô tình đi đến khu vực phía tây đại lục.

Hai con thú Ột Ột khác sau khi nhìn thấy đại ca bị kẹt đầu, chẳng những không bay qua giúp đỡ, ngược lại vừa kêu “Ku ku ku” vừa đi loanh quanh tìm đồ ăn.

Quân Tiểu Nam: Bồ câu đúng là không có tình thương nha!

“Ai...”

Sau khi thở dài, Quân Tiểu Nam trực tiếp biến ra một miếng thịt lớn và trái cây đặt trên mặt đất, sau đó phát ra tiếng “Cúc cu”, hấp dẫn sự chú ý của đối phương.

Nghe thấy tiểu tí hon bên cạnh phát ra tiếng kêu giống hệt mình, hai con chim bồ câu to lớn ngốc nghếch kia liền kinh ngạc!

Chúng nó liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng lắc đầu tự hỏi.

Đối lập với tốc độ bay, động tác đi bộ hay lắc đầu của thú Ột Ột thoạt nhìn đều chậm rì rì.

“Ăn đi.”

Quân Tiểu Nam chỉ vào thức ăn trên mặt đất, cố gắng giao tiếp.

Nhìn thấy thức ăn ngon, hai con thú Ột Ột cũng không quan tâm suy nghĩ quá nhiều, chúng nó chậm rãi bước từng bước đi tới, bắt đầu mổ thức ăn trên mặt đất.

“Phanh!”

“Phanh! Phanh!”...

Hai con thú này thật là, Quân Tiểu Nam thu hồi suy nghĩ lúc trước, thú Ột Ột tuyệt đối là quái thú hung hãn tàn bạo!

Chuyển động chậm chạp như tang thi nhưng khi ăn thì lại vừa nhanh vừa chuẩn.

Chiếc mỏ cứng như sắt thép của thú Ột Ột mổ hết trái cây trên mặt đất, vừa mổ một cái, mặt đất sớm được dã nhân san bằng liền xuất hiện một cái hố to.

Không tốn nhiều công sức lắm, khu vực Quân Tiểu Nam đặt trái cây lên cũng đã gồ ghề lồi lõm...

Hơn nữa nhìn thấy quả bưởi to như đầu dã nhân, dưa hấu lại bằng bụng dã nhân bị những con chim bồ câu khổng lồ ăn chẳng khác nào mấy quả nho bé xíu, thật đúng là một trải nghiệm thần kỳ.

So với thịt, mấy con thú Ột Ột này hình như thích ăn trái cây hơn.

Ăn một chút lại làm nước trái cây chảy đầy ra, Quân Tiểu Nam liền an ủi hai con bồ câu to lớn này.

“Ăn từ từ, còn chưa hết đâu.”

Chỉ một thoáng, Quân Tiểu Nam cảm thấy bộ dáng thú Ột Ột nhìn cô giống như phát hiện ra bảo bối thần kỳ, ánh mắt tràn ngập sùng bái.

Dã nhân đội hộ vệ trốn trong góc tối cũng nhìn về phía Quân Tiểu Nam với ánh mắt tràn ngập sùng bái.

Trời ạ! Không ngờ Nam có thể thuần phục thú Ột Ột đáng sợ như thế!! Không hổ là Thánh Nữ!

“Ầm ầm ầm!”

Chim bồ câu ngốc nghếch đi đầu ban nãy dựa vào sức mạnh của bộ móng vuốt đã rút đầu ra khỏi cửa sổ tầng hai của nhà ăn.

Nhà ăn mà trước đó các thôn dân làm việc chăm chỉ cực khổ xây dựng nhẹ nhàng bị phá huỷ một phần tư.

Quân Tiểu Nam: Quái thú hung mãnh tàn bạo! Giám định hoàn tất!

Sau khi bồ câu khổng lồ ngốc nghếch khôi phục tự do, nhìn thấy hai người đồng đội của mình “Miệng bóng nhẫy”, bèn hưng phấn vỗ cánh phành phạch bay tới, lập tức gia nhập chiến đội.

Để tránh cho ba con chim bồ câu to lớn ngốc nghếch này tranh giành nhau, tạo thành những hư hại không đáng có, Quân Tiểu Nam không thể không liên tục cung cấp thức ăn cho bọn chúng.

Hình thể thú Ột Ột thật sự vô cùng to lớn, khả năng tiêu hóa thức ăn cũng rất mạnh, nếu không phải Quân Tiểu Nam biến ra trái cây với tốc độ nhanh chóng, suýt chút nữa đã không đủ thức ăn cho ba chúng nó.

Hoạt động “Đúc bồ câu ăn” đại khái giằng co khoảng mười lăm phút, cuối cùng ba con thú cũng ăn no.

Nhưng chúng nó không trực tiếp bay đi, dáng vẻ dường như rất do dự.

Không biết hai tiểu đệ bồ câu “Ku ku ku” thông báo cho con đi đầu cái gì đó, chỉ thấy trong mắt bồ câu lão đại lộ ra biểu cảm không thể tin tưởng.

Bồ câu lão đại vừa rồi chỉ lo ăn, quên mất tự hỏi trái cây thơm ngọt này từ nơi nào đến.

Nó lắc đầu vài cái, liền ngậm Quân Tiểu Nam ném trên lưng, sau đó ba con thú cùng nhau bay đi.

Lúc này, Vạn và thành viên đội hộ vệ cũng không thèm để ý đến mệnh lệnh bạn nãy của Quân Tiểu Nam - bảo bọn họ không được ra ngoài, nhao nhao chạy ra lớn tiếng hô to.

“Nam! Chúng nó muốn mang ngươi đi đâu?!”

Có dã nhân kéo căng dây cung, chuẩn bị bắn chết thú Ột Ột trên không trung.

Quân Tiểu Nam thấy vậy, nhanh chóng xua tay ngăn cản mọi người bên dưới.

“A phụ, mọi người không cần lo lắng, chúng nó hẳn là không muốn tổn thương đến con, con sẽ mau chóng trở về!”

“Trước lúc đó mọi người phải bảo vệ tốt bản thân mình, tạm dừng tất cả các công việc ở bên ngoài thôn...”

Những lời sau đó Vạn nghe không rõ ràng lắm. Tốc độ bay của thú Ột Ột quá nhanh, lập tức biến mất ở phương xa.

Bình Luận (0)
Comment