Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 125

Chương 125 -
Chương 125 -

Chỉ thấy một con thú Ột Ột lông trắng khổng lồ, vẫn luôn duy trì tư thế kim kê độc lập*, một chân đứng trên mặt đất, còn một chân khác không biết đã bị nó nhét đi đâu.

*Kim kê độc lập: động tác đứng 1 chân.

Hơn nữa, nó còn có thể vùi chiếc đầu bồ câu khổng lồ của mình vào bên dưới cánh.

Đến cả bức tường cũng phục ngươi rồi! Không sợ té hôn mê hay sao!

Còn có thú Ột Ột, trực tiếp nằm yên, hai cánh dang rộng, bộ dáng giống như đang ôm lấy không trung.

Nhưng, hai chân thẳng tắp đá lên phía trên...

Điều khiến Quân Tiểu Nam bội phục nhất là con chim bồ câu lớn đang ngủ bên cạnh cô, chính xác là bồ câu lớn mang cô đến đây.

Một chân của bồ câu lớn đặt trên cây cổ thụ bên cạnh, một cái chân khác kiêu ngạo duỗi về phía bên phải.

Cảnh này khiến Quân Tiểu Nam nhớ đến một câu tục ngữ ở Lam Tinh: Bước chân quá dài, dễ tổn thương đến trứng...

Xem ra, trong cả tộc đàn chỉ có lão bồ câu phật hệ đang bị thương là quy củ nhất.

Lão bồ câu nằm ngay ngắn với tư thế gà mái ấp trứng, quỳ bò trên mặt đất, vừa uy nghiêm vừa khí thế.

Quân Tiểu Nam vốn định đi qua nhìn thử xem lão bồ câu ngủ như vậy có thể đè vào cái chân bị thương hay không, sau đó liền khiếp sợ...

Lão bồ câu nằm đó, một con mắt nhắm chặt, một con mắt khác lại mở to!

Đồng tử đen láy, đáy mắt ửng đỏ, nhìn không khác gì bồ câu tẩu hỏa nhập ma...

**

Khi mặt trời nhô lên cao, nhóm thú Ột Ột liên tục bay đi.

Chúng nó dựa theo thói quen hằng ngày ra ngoài tìm kiếm thức ăn hoặc nước uống.

Bồ câu lớn đưa Quân Tiểu Nam đến đây cũng chuẩn bị xuống núi đi đến hồ nước bên cạnh, nhưng trước khi nó cất cánh liền bị nhóc Nam gọi lại.

“Bồ câu lớn, ngươi dẫn ta đi cùng được không?”

“Ku ku!”

Bồ câu lớn vui vẻ đồng ý, chủ động cúi đầu để Quân Tiểu Nam trèo lên cổ nó.

Lần này khác hôm qua, bồ câu lớn không bắt đầu cất cánh từ chỗ vách núi bằng phẳng, mà đứng ở rìa vách núi.

Quân Tiểu Nam theo hướng đó nhìn thoáng qua bên dưới, sau đó nuốt nước miếng “Ực” một cái, không tự giác nắm chặt chùm lông vũ trên cổ bồ câu lớn.

Đúng là vừa sợ hãi lại vừa kích thích, dưới màn sương mỏng manh không thể nhìn rõ đáy cốc âm u.

Không đợi Quân Tiểu Nam chuẩn bị tốt tâm lý, bồ câu lớn liền lao xuống, hơn nữa còn không dang cánh ra!

“A a a a a!!!!! Oh oh oh oh oh!!!”

May mắn là sau khi rơi tự do được một nửa, cuối cùng chim bồ câu lớn cũng bắt đầu dang cánh bay.

Nếu giờ phút này có người ở bên cạnh quan sát chắc chắn có thể khắc sâu cách vẽ một parabol lõm sâu xuống dưới là như thế nào.

Cho đến khi bồ câu lớn bay đến bên cạnh hồ nước dưới dáy sơn cốc, Quân Tiểu Nam vẫn chưa kịp phản ứng lại.

Lúc trước khi mới vừa xuyên qua cô đã cắt tóc ngắn, hiện giờ đã dài hơn một chút, có thể cột lại thành chùm tóc nhỏ.

Nhưng Quân Tiểu Nam lười cột tóc, thường ngày vẫn xoã tóc.

Do đó liền dẫn đến tình trạng hiện tại - cô đã có được mái tóc bạc như trong Vũ trụ Marvel.

Ở Lam Tinh, một số người vì để khiến bản thân tỉnh táo lúc sáng sớm, sẽ cố ý vỗ vỗ hai bên mặt, hoặc dùng nước lạnh rửa mặt.

Không nghĩ đến nhóm thú Ột Ột ở Hỗn Độn Đại Lục lại thông qua phương thức mạo hiểm này để bản thân thanh tỉnh hơn...

Nhưng phàm là những người yếu tim có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại!

Bồ câu lớn sớm đã quen với chuyện này, cũng không cảm thấy có điều gì không đúng, hiện tại nó đang vui vẻ uống nước.

“Ai...”

Nhóc Nam: Người và thú khác nhau, cô cũng không nên đòi hỏi quá nhiều...

Quân Tiểu Nam lắc đầu, sau đó cũng đi đến chỗ hồ nước, định rửa mặt.

Khi đến gần cô mới phát hiện hồ nước này tựa hồ là từ thác nước chảy xuống, chẳng qua thác nước đó không ở đỉnh núi mà là ở giữa sườn núi.

Nước cũng không quá sâu, hơn nữa chất lượng nước rất tốt, trong vắt thấy cả đáy.

Ở giữa hồ nước sâu hơn một chút, còn có rất nhiều loài cá bơi lội xung quanh.

“Quá tuyệt! Bữa sáng hôm nay có thể nếm thử thịt cá ở dãy núi Tích Địa phía đông.”

Quân Tiểu Nam xắn ống quần, cởi giày ra, từ trong toà nhà tiếp viện lấy ra một tấm lưới, thong thả đi về phía trung tâm hồ nước.

Vị trí của hồ nước này xem như ở giữa hai ngọn núi.

Một bên là vách núi cao ngất trên mây mà nhóm thú Ột Ột đang sinh sống, cũng chính là hướng dòng thác đổ xuống từ lưng chừng núi.

Bên còn lại là ngọn núi cao nhưng không quá dốc, dựa vào thể lực của dã nhân có thể vượt qua được.

Có lẽ nơi này là lãnh địa của nhóm thú Ột Ột, các loài động vật khác không thể đến gần nên số lượng cá rất nhiều.

Quân Tiểu Nam cảm thấy mình đang đến nhà người ta làm khách cũng không thể quá keo kiệt, nên chuẩn bị cống nạp con cá lớn đầu tiên mà cô bắt được cho bồ câu lớn.

Mấy con cá ở đây chưa nhìn thấy qua lưới đánh cá màu xanh lục, còn tưởng rằng thứ này cũng là thực vật thủy sinh.

Quân Tiểu Nam chỉ cần yên lặng không động đậy, chờ cá bơi qua, sau đó lập tức vớt lưới đánh cá lên, nhẹ nhàng liền bắt được nó.

“Bồ câu lớn, ta bắt được cá rồi, muốn ăn hay không.”

Quân Tiểu Nam vui vẻ xoay người, hướng về phía bồ câu lớn.

Lúc này, cô rốt cuộc phát hiện ra nơi này có điểm không thích hợp.

Vừa rồi khi vừa tiến vào hồ nước, tầm mắt của cô đặt ở giữa hồ.

Hiện tại khi xoay người lại, chỉ cần chú ý liền có thể nhìn thấy trên tảng đá lớn ở rìa hồ nước dấu vết mực nước lên xuống cực kỳ rõ ràng.

Có thể đoán được, mực nước trong mấy tháng nay ở nơi này đã giảm xuống.

Nguyên nhân là do đâu?

Theo lý thuyết, dãy núi Tích Địa ở phía Đông hẳn sẽ ẩm ướt hơn khu vực phía Tây.

Không đúng, kể từ mùa xuân năm nay đến giờ hình như trời vẫn chưa đổ mưa.

Thế nhưng tại sao cô lại không nhận thấy mực nước các con sông ở khu vực phía tây hạ thấp? Không nên nha.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, Quân Tiểu Nam phỏng đoán có thể trước kia các tộc nhân của bộ lạc Châm đều đến lấy nước ở con sông nhỏ ở phía nam sơn động. Mà năm nay, thôn của cô đã đào giếng...

Cũng đúng, năm đầu tiên đào giếng uống nước giếng, cô không phát hiện mực nước thay đổi là chuyện bình thường.

Nếu tính như vậy, cuối tháng hai bộ lạc Châm dọn vào trong thôn, sau khi chuyển nhà hình như cô không còn đi đến chỗ con sông nữa.

Hơn nữa, dù trước khi đào giếng thành công, cũng là nhân viên bộ phận sinh hoạt ra ngoài lấy nước.

Thế nhưng người của bộ phận sinh hoạt dù có chú ý đến sự thay đổi dấu vết mực nước trên tảng đá hẳn là cũng không thể hiểu được nó có ý gì.

Hình như lúc trước Ổn A Cống từng nói qua, thật ra từ xa xưa từng có một đợt hạn hán.

Mực nước ở dãy núi Tích Địa phía Đông giảm xuống phải chăng là điềm báo hạn hán lại sắp đến?

“Ku ku!”

Bồ câu lớn: Tiểu ngốc tử ngươi đang làm gì thế! Sao lại ngâm mình trong nước?

“Ta không sao đâu bồ câu lớn! Bây giờ ta sẽ lên ngay!”

Bồ câu lớn đánh gãy suy nghĩ của Quân Tiểu Nam, cô cũng theo đó mà lên bờ trước, có chuyện gì cũng nên chờ no bụng rồi tính sau.

Bình Luận (0)
Comment