Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 128

Chương 128 -
Chương 128 -

Trước mắt là trái cây ngọt ngào tỏa hương thơm ngát, nào ai còn quan tâm đến bánh cầu xanh lục nặng trĩu kia nữa chứ! Thú Ột Ột cực kỳ vui vẻ hoàn thành trao đổi. Từ đây, cuộc sống sinh hoạt của Quân Tiểu Nam ở vách núi nhiều thêm một nhiệm vụ - đó là thu thập phân bón và hạt giống. Tuy nhiên, để không làm ô nhiễm không khí bên trong kho hàng của toà nhà tiếp viện, Quân Tiểu Nam cực kỳ cẩn thận sử dụng màn nhựa bọc kín những chiếc bánh cầu xanh lục này, sau đó mới thu vào trong bên trong toà nhà tiếp viện. Bồ câu lớn nhìn thấy Quân Tiểu Nam chẳng những không làm cá nướng thơm ngào ngạt cho lão bồ câu, ngược lại đổi lấy rất nhiều vật bài tiết vô dụng nên vô cùng bất mãn. “Ku!” Bồ câu lớn: Tiểu ngốc tử ngươi đang làm gì thế! Phân của mọi người thơm như vậy sao! Nhóc Nam: Ayda, ngươi không hiểu đâu. “Nhưng mà bồ câu lớn này, ngươi thật sự muốn để lão bồ câu ăn cá trong hồ nước à?” Bồ câu lớn nghe không hiểu rối rắm của Quân Tiểu Nam, từ trước đến giờ nó vẫn luôn cho rằng cô đều giấu trái cây và cá lớn trong bụng. Do đó chim bồ câu lớn dán mũi cánh lên bụng Quân Tiểu Nam, liên tiếp thúc giục cô làm cá nướng. Quân Tiểu Nam bất đắc dĩ: “Ai, được rồi, đây là do ngươi kiên trì đấy nhé...” Dứt lời, Quân Tiểu Nam nhổ cỏ mọc xung quanh trên mặt đất, thu dọn một mảnh đất trống trơ trụi, phòng ngừa ngọn lửa khi nấu ăn không cẩn thận cháy lan đến mặt cỏ. Sau đó lấy cá lớn ra, bắt đầu chế biến giống với các bước vừa rồi làm cá chiên chanh mật ong cho bồ câu lớn ăn. Trong thời gian Quân Tiểu Nam nấu cơm, lão bồ câu đã bắt đầu thử luyện tập di chuyển. Xem ra trên đại lục nguyên thủy này, không chỉ khả năng khôi phục thể chất của dã nhân mạnh mẽ mà các loại thú khác cũng như vậy. “Lão bồ câu, ngươi không nên gấp gáp, miệng vết thương vẫn chưa lành hẳn, cưỡng ép vận động sẽ làm chậm quá trình khôi phục.” “Này, bồ câu lớn mang về cho ngươi rất nhiều cá, bồ câu lớn cảm thấy cá này ăn rất ngon.” Quân Tiểu Nam: Lão bồ câu ngươi đừng trách ta, muốn trách thì trách đứa con bất hiếu của ngươi đi... Vừa rồi, sau khi Quân Tiểu Nam lấy ra mẻ cá lớn lấp lánh kim quang, biểu cảm vững vàng như Thái sơn của lão bồ câu dường như lộ ra vẻ ghét bỏ nhàn nhạt. Quân Tiểu Nam: Kỳ thật cô có chút hoài nghi, đây là động lực để lão bồ câu luyện tập di chuyển, nó xấu hổ muốn tránh đi nhưng lại không muốn mất lễ phép.

Rõ ràng có thể nhận ra, lão bồ câu và nhóm thú Ột Ột xung quanh từ tận đáy lòng ghét bỏ loại thịt có mùi tanh như cá.

Chim bồ câu lớn thấy thế thì kiêu ngạo ngẩng đầu, hướng về bốn phía xung quanh điên cuồng kêu gọi: “Ku ku ku ku!!” Loại phàm phu tục “chim” như các người không hiểu! Quả nhiên, khi sự phối hợp tuyệt đỉnh của mật ong và chanh được bôi đều lên thịt cá đã chiên chín vàng, một đám xung quanh liền ku ku ku, tất cả đều không thể chịu nổi hương vị mê người này.

Chúng nó gật đầu, không ngừng xúm lại đây. Quân Tiểu Nam: Mọi người đã nhìn thấy cảnh thú Ột Ột chảy nước miếng hay chưa? Ha, ta đã thấy, một ngày còn nhìn được nhiều lần nữa kìa. Thế nhưng kính già yêu trẻ là phẩm chất tốt, mấy con cá đầu tiên ra khỏi chảo đương nhiên là thuộc về lão bồ câu, lão bồ câu cũng vui vẻ nhận lấy thịt cá thơm ngon. Chờ sau khi lão bồ câu ăn no, liền đến phiên mấy đứa nhỏ. Cuối cùng, mới là thú Ột Ột thành niên. Nhưng kỳ thật cả nhóm thú Ột Ột vừa mới ăn no, lúc này cũng chỉ nếm thử hương vị nên trù nghệ của Quân Tiểu Nam không phải chịu gánh nặng quá lớn.

Trong vòng mấy ngày kế tiếp, Quân Tiểu Nam hoàn toàn dung nhập với cuộc sống của thú Ột Ột. Cô chẳng những quen thuộc với tập tính nghỉ ngơi và làm việc của thú Ột Ột, bên cạnh đó dưới sự giúp đỡ của bồ câu lớn bay lên chiêm ngưỡng nhiều ngọn núi ở gần đó. Trong thời gian đó, chim bồ câu lớn đã đưa cô đến một số nơi mà thú Ột Ột thường đến tìm trái cây. Là chuyên gia trong việc làm ruộng, Quân Tiểu Nam vui vẻ đào đi vài cây ăn quả mới sinh trưởng trong vài năm nay. Trong đó còn có một loại có rễ giống với khoai lang, thích sinh trưởng trong cát, sản lượng rất lớn. Chẳng qua hương vị của loại trái cây này không đậm đà như hương vị khoai lang, mà là trái cây có vị giòn và mọng nước. Bởi vì không thông thạo ngôn ngữ nên Quân Tiểu Nam không thể biết chính xác tên của loại quả này, cuối cùng tạm thời đặt tên cho loại quả này là “củ giòn”. Tuy rằng ánh mắt của bồ câu lớn rất dễ phân biệt, nhưng ngày thường, nếu chỉ nhìn bóng lưng sẽ dễ dàng nhận nhầm nó với con chim khác. Đối với chuyện này, Quân Tiểu Nam cũng nghĩ ra một cách để phân biệt. Cô lấy ra vòng cổ kim loại chứng minh thân phận thôn dân đeo lên chân nhóm thú Ột Ột. “Bồ câu lớn, ngươi nhìn thứ trên cổ ta này, các ngươi cũng mang lên được không.” Chim bồ câu lớn thấy trên người Quân Tiểu Nam cũng có, còn sáng lấp lánh xinh đẹp liền vui vẻ tiếp nhận. Quân Tiểu Nam không giỏi đặt tên, bèn khắc tên của nhóm thú Ột Ột lên vòng cổ như thế này: Lão bồ câu, bồ câu lớn, bồ câu số hai, bồ câu số ba,..., cho bồ câu số 36. Thì ra tộc đàn này tổng cộng có 36 thành viên. Tạm thời không phân biệt đực cái, Quân Tiểu Nam cũng không tiện quan sát chỗ riêng tư của bồ câu ta, trước tiên chỉ có thể thống kê đơn giản như vậy.

Mặc dù phạm vi khu vực trung bộ rộng lớn, địa hình phức tạp lại khó phân biệt, nhưng dưới sự quan sát tinh tế và nhạy bén của Quân Tiểu Nam, cô vẫn có thể dò xét được rất nhiều tin tức từ bộ lạc Phàn.

Tộc nhân của bọn họ xác thật rất nhiều, nhưng hẳn là trong khoảng một vạn dã nhân. Hơn nữa, không biết có phải bởi vì mùa hạ năm nay lượng mưa thiếu hụt hay không, dẫn đến thiếu lương thực, nên gần đây trong bộ lạc Phàn thường xuyên phát sinh nhiều cuộc tranh chấp. Hôm nay, khi cưỡi bồ câu, Quân Tiểu Nam liền phát hiện một tiểu dã nhân của bộ lạc Phàn bị người cùng tộc bắt nạt.

Bình Luận (0)
Comment