Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 141

Chương 141 -
Chương 141 -

Lúc này, năm thủ lĩnh bộ tộc dòng cao của bộ lạc Phàn đang ngồi xung quanh đống lửa.

Thân thể bọn họ đều mập mạp cường tráng, bụng phệ, phần lớn trên người đều mặc da thú mới nhẹ nhàng thoải mái.

Trái ngược hoàn toàn với rìa hang động bên cạnh - nơi tụ tập đông đảo những dã nhân dòng cấp thấp.

Sau khi nghe thủ hạ báo cáo, đại thủ lĩnh Đào Khâu dùng đôi mắt sắc bén của hắn nhìn chung quanh một vòng.

Nhìn thấy sắc mặt bốn người còn lại không có bất kỳ biểu cảm dư thừa nào, phỏng chừng chuyện của bộ tộc Tượng hẳn là không liên quan đến bốn người bọn họ, không phải muốn mưu quyền mà làm ra hành động mở ám, lúc này hắn mới mở miệng ra lệnh.

“Không cần tìm nữa, nói lại với những bộ tộc dòng cấp thấp kia biết, bộ tộc Tượng biến mất đã bị đàn Thụ Lang đàn giết chết.”

Tiểu thủ lĩnh của bộ tộc Xuân thấy sắc mặt đại ca không đúng, vội vàng phụ họa theo.

“Đại thủ lĩnh nói rất đúng, mấy tên da bọc xương đấy lại khăng khăng muốn một mình đi dạo, khẳng định đã sớm bị móng vuốt sắc bén của bầy Thụ Lang xé nát!”

Các tiểu thủ lĩnh còn lại cũng nhao nhao phụ họa theo.

“Khẳng định là vậy!”

“Mấy tên thối tha dòng cấp thấp không nghe lời sẽ gặp kết cục này!”

Xa xa rất nhiều dã nhân dòng cấp thấp, nghe thấy tất cả dã nhân của bộ tộc Tượng đều đã chết, có người vẻ mặt chết lặng, có người lộ vẻ hoảng sợ, có người thì giấu đi ánh mắt phẫn hận, cúi đầu tiếp tục xử lý công việc trong tay.

Trên thực tế, đại thủ lĩnh Đào Khâu và 4 tiểu thủ lĩnh còn lại làm sao không biết chuyện này có điểm kỳ quặc.

Nếu như thường lệ, bọn họ nhất định phải bắt được những dã nhân dòng cấp thấp chạy trốn này, hung hăng trừng phạt một phen để răn đe cảnh cáo.

Nhưng năm nay tình huống không giống mọi năm, từ đầu xuân đến nay vẫn chưa có một hạt mưa, trái cây sinh trưởng và phát triển kém, con mồi cũng càng ngày càng gầy.

Số lượng thức ăn không đủ, khẳng định muốn ưu tiên đảm bảo nhu cầu dòng cấp cao, vậy thì chỉ có thể cắt xén khẩu phần ăn của những dòng cấp thấp.

Bây giờ, những dã nhân của bộ tộc Tượng đã biến mất, đúng lúc giúp làm giảm gánh nặng của việc thiếu thức ăn.

Chẳng qua, về sau nếu để bọn họ gặp lại những dã nhân của bộ tộc Tượng, hừ hừ, cư nhiên dám tự tiện chạy trốn, không chết cũng phải lột da bọn họ!

Mấy ngày sau khi nhóc Nam và chim bồ câu lớn trở về khu vực trung bộ, quả nhiên phát hiện dã nhân của bộ lạc Phàn rất ít khi xuất hiện đơn độc.

Toàn bộ dã nhân của bộ lạc Phàn, bất kể là lúc săn bắn hay ra ngoài hái lượm trái cây, tất cả đều biến thành hoạt động tập thể nghiêm khắc.

Độ cao của chim bồ câu lớn bay cách mặt đất quá xa, khiến Quân Tiểu Nam không thể thăm dò cuộc trò chuyện của bọn họ.

Chẳng qua, phỏng chừng đây là hậu quả do dã nhân của bộ tộc Tượng chạy trốn mang đến.

Nhưng điều kỳ quái chính là dường như quy củ của bộ lạc Phàn trở nên nghiêm khắc hơn, hoàn toàn không tiến hành tìm kiếm những dã nhân bộ tộc Tượng đã mất tích.

Nếu ở khu vực thôn xóm phía tây, đừng nói là thoáng cái mất đi một trăm dã nhân, cho dù chỉ một dã nhân mất tích, hộ vệ đội cũng nhất định sẽ tìm kiếm khắp nơi.

Cho dù là cuối cùng không tìm được người, cũng phải tìm cách làm rõ nguyên nhân thôn dân mất tích.

Lại qua thêm một thời gian, tình huống vẫn không có nhiều thay đổi.

Vào cuối tháng 5, bầu trời hạ xuống một cơn mưa không lớn. Mặc dù sau đó, Quân Tiểu Nam xem xét thấy mực nước ở các con sông và suối ở khu vực trung bộ vẫn tiếp tục giảm xuống. Nhưng trận mưa này quả thật đã giúp làm giảm mức độ nghiêm trọng của tình hình hạn hán mới xuất hiện.

Mâu thuẫn trong bộ lạc Phàn cũng không ngày một chuyển biến xấu đi, trước mắt Nam đã có thể chuyển sự chú ý sang sự phát triển của thôn xóm phía tây.

Thời điểm đầu tháng 6, trong số những nhà xưởng của thôn, hoạt động nghiên cứu và phát triển của xưởng gạch cuối cùng đã đạt được bước đột phá lớn.

Trải qua không biết bao nhiêu lần thất bại phẩm, cuối cùng Đôi và các tộc nhân của bộ lạc Thổ đã làm ra một lô gạch thử nghiệm với tỷ lệ thành hình đạt hơn 50%.

Bởi vì đất sét được đào trực tiếp từ trong đất chứa rất nhiều cát và các tạp chất khác, không thể sử dụng trực tiếp, ngược lại phải trải qua các bước như: sàng lọc, nhào nặn nhiều lần, tạo hình, phơi khô và các bước khác mới có thể bước vào giai đoạn nung cuối cùng.

Mà thiêu chế một mẻ gạch thường mất thời gian vài ngày.

Trực tiếp sử dụng gỗ để nung gạch, nhiệt độ không thể đạt đến nhiệt độ cần thiết để tạo ra các sản phẩm đủ điều kiện, vì vậy trong quá trình xưởng gạch thực hiện đồng thời các bước đầu tiên còn phải đốt củi thành than.

Nhiều bước như vậy, quá trình sản xuất một mẻ gạch thường mất khoảng mười ngày.

Mà trước đó bởi vì đủ loại nguyên nhân nên bọn họ hoàn toàn thất bại.

Nhưng ông trời không phụ lòng dã nhân, hôm nay bọn họ rốt cục thành công một nửa!

Đôi: Tuy rằng không thể xem như hoàn toàn thành công, nhưng so với tiến độ của một số nhà xưởng khác thì xưởng gạch của bọn họ xe như ngồi trên xe điện cũ chạy bằng năng lượng mặt trời bon bon tiến về phía trước!

Trong khoảng thời gian này, quả thật Đôi đã dẫn theo tộc nhân ăn ở tại xưởng gạch, ngày đêm nghiên cứu, ngay cả nhà cũng không về.

Thời tiết mùa hè nóng bức, bọn họ còn phải làm việc một thời gian dài trong môi trường nhiệt độ cao, điều này khiến nhiều nhân viên nghiên cứu đã thành công giảm cân.

Trong khoảng thời gian đó, Nam đã đến xem rất nhiều lần, cảm thấy mọi người thật sự không dễ dàng, còn xin ủy ban thôn tăng thêm một phần “trợ cấp làm việc trong môi trường nhiệt độ cao” cho toàn bộ nhân viên của 4 nhà xưởng.

Sau đó, mỗi khi trở về thôn, cô còn tri kỷ thực hiện hoạt động “Tình yêu của chim bồ câu lớn” cho nhóm nhân viên nghiên cứu của các nhà xưởng.

Chính là chim bồ câu lớn mang theo đàn em, lui tới mấy nhà xưởng đưa cơm và kem lạnh.

Hơn nữa, Nam sợ mọi người quá mệt mỏi, còn nhiều lần nhấn mạnh rằng cô khuyến khích làm việc chăm chỉ nhưng lại không khuyến khích việc tăng ca trong thời gian dài.

Bất quá Đôi kỳ thật là một kẻ cuồng công tác, ngay cả mười nhân viên nghiên cứu của lò gạch cũng là phấn đấu cuồng ma.

Kỳ thật trong lòng các tộc nhân của bộ lạc Thổ đều nghẹn một hơi.

Trước kia, trong số mấy bộ lạc ở khu vực phía tây cũng xem như khá mờ nhạt. Nguyên nhân chính là trong lãnh địa của bọn họ phần lớn là đất sét, cây ăn quả sinh trưởng và phát triển kém, kết quả cũng chỉ là những quả có kích thước nhỏ.

Sau khi chuyển vào thôn, mọi người mới biết được thì ra đất sét bị người ghét bỏ của bộ lạc Thổ là bảo bối tốt! Cũng nhờ vậy mà các tộc nhân của bộ lạc Thổ có thể định kỳ nhận được trợ cấp đào đất sét.

Lúc này, trong thôn bắt đầu xuất hiện một bộ phận nhỏ dã nhân của các bộ lạc khác nói mấy lời ghen tị.

Cái gì mà bộ lạc Thổ kiếm được nhiều tiền hơn người khác hoàn toàn là vì vận khí tốt, trong lãnh địa có khoáng sản, căn bản không phải bởi vì các tộc nhân ưu tú. Nếu đủ xuất sắc thì hãy dựa vào học tập để trở nên nổi bật, tốt nhất là lấy được học bổng!

Kỳ thật một bộ phận nhỏ dã nhân có loại ý nghĩ này, cũng không phải có tâm tư ác độc. Chẳng qua trong bất luận quần thể nào, giữa các thành viên không thể tránh khỏi xích mích và xung đột.

Nói trắng ra, những dã nhân nói mấy lời chua ngoa này cũng không thật sự muốn các tộc nhân của bộ lạc Thổ cảm thấy khó chịu, chẳng qua trong lòng bọn họ cảm thấy mất cân bằng mà thôi.

Nhưng bọn họ thật sự không nghĩ đến, đời đời bộ lạc Thổ bởi vì đất sét không được nhiều người đánh giá cao mà cuộc sống thê thảm đến mức nào.

Tóm lại, khi nhận được một mẻ gạch thử nghiệm bán thành phẩm với tỷ lệ hình thành vượt quá 50%, Đôi và các nhân viên nghiên vô cùng phấn khích.

Đây tuyệt đối là chứng cứ hữu hiệu đả kích mấy người ghen tị khinh thường bộ lạc Thổ bọn họ!

Bình Luận (0)
Comment