Về phần báo giấy được phát hành kỳ đầu tiên trong thôn cũng tạo ra làn sóng thảo luận sôi nổi ở các hộ gia đình.
“Aiya, xưởng đóng tàu đã thành công tạo ra mười con thuyền lớn có thể chứa được 100 người, nghe nói vào ngày 15 tháng 12 sẽ tiến hành hoạt động đánh bắt cá xa bờ lần đầu tiên?”
“Thật sao? A phụ để con xem thử, có nói là đi mấy ngày hay không?”
“Có phải tiểu giống đực gần đây qua lại rất thân thiết với ngươi cũng ở trong đội hàng hải hay không? Xem dáng vẻ kích động của ngươi kìa! Giống cái nên rụt rè một chút!”
“Ai nha a phụ…”
Hiện tại có rất nhiều dã nhân của các bộ lạc khác sinh sống trong thôn, hơi thở ái muội cũng lặng lẽ tràn lan giữa các thanh niên dã nhân cùng tuổi.
Nói không chừng chỉ không bao lâu nữa, đại hội theo đuổi phối ngẫu cũng không cần cử hành định kỳ mỗi năm.
“Bộ phận xây dựng chuẩn bị tuyển dụng nhân viên vào mùa đông, yêu cầu tốt nghiệp lớp 3 tiểu học, thân thể cường tráng.”
“Chẳng lẽ bởi vì phải làm việc trên cao, nên mới khéo léo từ chối những dã nhân sợ độ cao?”
“A mẫu! Ta không sợ độ cao! Ta có thể thử!”
“Chiều thứ bảy ở trung tâm mua sắm có đợt giảm giá nhân dịp chuyển mùa, tất cả trang phục mùa hè đều được giảm giá một nửa.”
“Ai? Vợ à! Ta còn chưa xem xong, bà đoạt làm gì?“
“Ủy ban thôn chuẩn bị xây dựng ngành y tế, hoan nghênh những dã nhân có kiến thức về thảo dược tích cực đăng ký.”
Lão giống đực Tượng Kỷ 175 tuổi ở bộ tộc Tượng, cầm tờ báo đọc đi đọc lại đoạn này, dường như nóng lòng muốn đến thử.
Đồng thời, Quân Tiểu Nam đang dùng bữa sáng ở nhà, cũng liên tục xem xét nội dung tờ báo hôm nay.
Tuy rằng nội dung tờ báo kỳ đầu tiên đã sớm được ban biên tập kiểm tra kỹ nhiều lần, nhưng Quân Tiểu Nam cũng muốn tự mình kiểm tra kỹ càng.
Đối với nội dung phát hành kỳ đầu vẫn nên cẩn thận một chút.
“Ku!”
Thấy cô tập trung xem báo, bồ câu nhỏ số ba mươi bảy bên người Quân Tiểu Nam bị xem nhẹ liền phát ra tiếng kêu bất mãn.
“A được rồi, là dì Nam Nam không tốt, bỏ mặc ba mươi bảy bé nhỏ của chúng ta, chúng ta ôm ôm nha.”
Nhận được cái sờ đầu yêu thương, số ba mươi bảy vừa lòng chuyển động đầu bồ câu.
Vạn và Phong ngồi một bên bàn cơm, còn có Tiểu Bắc, nhìn thấy Nam vẫn chưa thành niên đã tự xưng là dì, liền cảm thấy buồn cười bèn che miệng lại.
Ai, từ lần trước khi Quân Tiểu Nam bắt gặp bồ câu số ba mươi bảy thoát khỏi vỏ, đã bị nó dính lấy.
Ban đầu, chim bồ câu lớn còn muốn cố gắng thu hút sự chú ý của bồ câu nhỏ, nhưng sau đó liền buông thả bản thân, bất chấp tất cả.
Cả ngày chỉ lo cùng bạn trai, à không, cuối cùng bồ câu thối lông xám cũng có thể dọn vào cô xá của bồ câu lớn, chính thức thăng cấp thành chồng thủ lĩnh, hai con bồ câu cứ thế trải qua cuộc sống không biết hổ thẹn.
Dù sao số ba mươi bảy cũng cực kỳ thân thiết với Quân Tiểu Nam, nên cô cũng giúp đỡ bồ câu lớn chăm con.
Quân Tiểu Nam tự mình đuối lý, hơn nữa nhóc con nhà bồ câu lớn thật sự quá đáng yêu, nên cô thường xuyên đưa ba mươi bảy nhỏ bé về nhà, cùng ăn cùng ngủ.
Về phần 28 thành viên của tộc đàn thú Ột Ột lông xám, khi đưa bọn chúng vào hộ khẩu, tên trên bảng số lần lượt được đặt là bồ câu xám số một, bồ câu xám số hai... bồ câu xám số hai mươi tám.
Nhóc con nhà bồ câu lớn rõ ràng thân thiết với tộc đàn thú Ột Ột trắng hơn nên đặt tên là bồ câu số ba mươi bảy.
“Nam, đừng mãi chỉ lo xem báo, nhanh chóng ăn sáng đi, cháo gần lạnh rồi!”
Phong nhìn không nổi cảnh Nam cứ lo đọc báo, bèn thúc giục cô mau ăn sáng.
“Vâng a mẫu, ăn ngay đây.”
Quân Tiểu Nam tạm đặt tờ báo xuống, cầm thìa đưa vào miệng một mồm cháo thịt nạc trứng vịt bắc thảo.
Cô vừa ăn, vừa không quên đúc cho bồ câu ba mươi bảy bên cạnh một miếng to.
Kỳ thật hiện tại trong lòng Quân Tiểu Nam, có một chuyện cô đang rất do dự.
Tối hôm qua sau khi xem màn hình tầng một trong kho hàng của toà nhà tiếp viện, cô phát hiện một tin nhắn chưa đọc.
Bởi vì, trong khoảng thời gian trước, tất cả lực chú ý của cô đều tập trung vào việc giúp đỡ dã nhân dòng cấp thấp của bộ lạc Phàn chuyển nhà, còn phát triển các hạng mục công việc trong thôn, nên đã rất lâu Quân Tiểu Nam không chú ý đến màn hình hiển thị.
Đêm qua tâm huyết dâng trào nên đi xem xét, quả nhiên có tin nhắn chưa đọc.
Điều đầu tiên trong tin nhắn chính là chúc mừng số lượng thôn dân đã đạt đến 5000 người, có thể thăng cấp thành thị trấn.
Sau khi thăng cấp thành thị trấn, Quân Tiểu Nam có thể đạt được năng lực, tăng vĩnh cửu năng lực buff cho các dã nhân trong lãnh địa.
Lúc trước sau khi hoàn thành mục tiêu “Thống nhất khu vực phía Tây”, cô đạt được các loại năng lực buff như sức mạnh, tốc độ, độ nhạy, khả năng nhảy, sức chịu đựng và trí tuệ.
Mỗi ngày, mỗi một thôn dân có thể tăng 50% khả năng cụ thể trong vòng một giờ.
Hiện tại dân số trong lãnh địa của Quân Tiểu Nam đã vượt hơn 5000 người, cô có thể chọn một loại năng lực nào đó, tăng vĩnh viễn trên người mỗi dã nhân.
Tuy nhiên, nếu đã lựa chọn một loại năng lực nào đó thì sau này sẽ không thể sửa đổi.
Tin nhắn thứ hai hiển thị trên màn hình chính là thời gian bảy người tham gia đến Hỗn Độn Đại Lục đã gần một năm. Mà sau khi kết thúc thời gian một năm sẽ xếp hạng công khai tiến độ phát triển của tất cả người tham gia.
Hiện tại đã là tháng 12 năm thứ hai Quân Tiểu Nam đến nơi này, còn chưa đến bốn tháng nữa sẽ hết năm.
Trong lòng Quân Tiểu Nam còn đang do dự, liệu cô có nên đem chuyện thế giới này vẫn còn tồn tại những mảnh đại lục khác nói với mọi người ở Ủy ban thôn hay không.
Trước mắt không biết thứ hạng của đại lục màu xanh bọn họ cao hay thấp, nhưng căn cứ vào bản đồ trên màn hình hiển thị, mảnh đại lục khác có khoảng cách gần nhất với đại lục màu xanh chính là đại lục nhỏ màu lam ở phía Tây, và đại lục nhỏ màu vàng phía Bắc.