Sáng sớm ngày 15 tháng 12, Quân Tiểu Nam dẫn theo 200 đội viên đội hàng hải bước lên mười chiếc thuyền lớn mới nhất được chế tạo tại xưởng đóng tàu.
Tuy mỗi con thuyền lớn có thể chứa 100 dã nhân, nhưng mục đích lần này của bọn họ chỉ là thử nghiệm nên không cần phải lên tàu với số lượng tối đa.
Do đó, về cơ bản trên mỗi chiếc thuyền đều chỉ có 20 đội viên đội hộ vệ.
Quân Tiểu Nam không chỉ muốn tìm hiểu sơ lược về tình trạng vùng biển xung quanh đại lục màu xanh, mà còn có ý định xem xét khả năng điều hướng liên tục của các thuyền lớn.
Trước đây khi nhà máy đóng tàu vừa chế tạo ra những con tàu có thể trôi nổi vững vàng, các tình huống khác nhau kéo đến ùn ùn không dứt.
Có chiếc thuyền đang nổi liền chìm xuống, không thể đi thẳng được, cũng có trường hợp gió quá lớn khiến cột buồm dễ dàng ngã xuống...
Lần này, những thuyền lớn đã lênh đênh qua lại nhiều ngày trên vùng duyên hải khu vực phía Tây của đại lục màu xanh, đây cũng là thời điểm bắt đầu cho các chuyến đi thử nghiệm đường dài.
Hơn nữa Quân Tiểu Nam đã nhiều lần nghiên cứu qua hình dạng đại khái của các mảnh vỡ lục địa trên màn hình hiển thị, chỉ là không thể tự mình quan sát địa hình, cũng không tính là thầy bói xem voi.
Lộ trình lần này của bọn họ cũng không có kế hoạch đến những vùng biển xa xôi, chỉ dự định đi một vòng dọc theo biên giới đại lục màu xanh mà thôi.
Tất cả các thành viên của đội viễn dương cũng đã học được kỹ năng bơi lội và lặn dưới nước. Vì vậy, nhìn chung tính nguy hiểm không cao.
Ngay cả trong trường hợp tất cả mười con thuyền lớn đều không may mắn chìm xuống biển, mọi người cũng có thể dễ dàng bơi vào bờ, sau đó từ đất liền trở về thị trấn phía Tây.
“Nam, con nhất định phải chú ý an toàn, đừng lúc nào cũng xúc động rồi làm ra hành động mạo hiểm!”
Trước khi chuẩn bị ra khơi, a mẫu Phong của Quân Tiểu Nam không yên tâm liên tục dặn dò.
“Vâng, ta biết rồi, a mẫu yên tâm đi!”
Quân Tiểu Nam vỗ ngực nhỏ cam đoan, tất cả hành động của cô đều đã được tính toán kỹ càng, sao có thể mạo hiểm được, không bao giờ.
Nhìn thấy dáng vẻ không quan tâm của nhóc con, Phong còn muốn nói thêm vài câu nữa, nhưng thời gian đã đến nên chỉ có thể từ bỏ.
“Ku!”
Bé con ba mươi bảy cũng không quên kêu lên, nhưng nó chưa học được cách bay lượn, chỉ có thể vỗ cánh phành phạch, nhìn dì Nam Nam đi xa.
“Gặp lại sau! Bọn ta rất nhanh sẽ quay về!”
Các đội viên từ xa vẫy tay chào và nói lời tạm biệt với gia đình.
Hiện nay, con thuyền lớn nhất mắc xưởng đóng tàu chế tạo ra, có chiều dài 25 mét còn chiều rộng là 4 mét. Toàn bộ thân thuyền được chia thành ba tầng trên, giữa và dưới, ngoại trừ tầng cao nhất bên trên ván ép, bên dưới ván ép còn có hai tầng.
Tầng dưới cùng được dùng để chứa cá, tầng ở giữa dành cho các thuyền viên sinh hoạt, tầng cao nhất bên trên ván ép là nơi làm việc trong quá trình ra khơi.
Kỳ thật xưởng đóng tàu còn thử làm ra con thuyền lớn hơn một chút, và cả loại nhỏ hơn nữa. Nhưng bởi vì không có điện và xăng, thân thuyền quá nặng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ, thân thuyền quá nhỏ lại không thể sử dụng không gian một cách hiệu quả. Do đó cuối cùng, thuyền lớn thành phẩm có kích thước như hiện tại.
Thuyền lớn có buồm, khi gió lên có thể thuận gió mà đi, không có gió thì chỉ có thể dựa vào thủy thủ đoàn dùng mái chèo, đẩy thuyền di chuyển bằng tay.
Theo tính toán đo lường, trong tình huống thuận gió, con thuyền không chở hàng hóa thì tốc độ tối đa có thể đạt đến khoảng 13 km/ giờ.
Căn cứ vào phán đoán của Quân Tiểu Nam, chu vi của toàn bộ lục địa xanh đại khái khoảng 1600 km. Nếu di chuyển trên biển, tuyến đường sẽ có chiều dài tương đương.
Dựa trên tính toán, nếu mỗi ngày di chuyển liên tục 12 giờ, thì cần ít nhất 12 ngày, để đội tàu đi một vòng quanh lục địa xanh.
Nếu ngẫu nhiên dừng lại ở khu vực ven biển, tính thêm trọng lượng cá tôm vớt được trên đường trở về, còn có thể gặp phải tình huống ngược gió, thời gian ước tính cho chuyến đi xa lần này có thể phải mất khoảng một tháng.
Nhưng cũng may, ở thị trấn phía Tây, ngoại trừ việc sắp thu hoạch lúa vào cuối tháng 12 ra, cũng không có quá nhiều chuyện cần lo lắng.
Vụ gieo trồng lúa nước lần này đã là lần thứ ba thực nghiệm trên Hỗn Độn Đại Lục.
Tuy nhiên, nhiệt độ không khí khi bắt đầu bước vào tháng 12 liên tục xuống thấp, bộ phận nông nghiệp phỏng đoán sản lượng thu hoạch lần này khẳng định không bằng lần trước. Nhưng nếu sống sót thì khả năng chống hạn của nhóm lúa này cũng sẽ mạnh hơn.
Mười con thuyền gỗ lớn, đã lênh đênh trên mặt biển được 3 ngày.
Tuy rằng các thuyền viên của đội viễn dương sớm đã bắt đầu rèn luyện sinh hoạt trên mặt nước, nhưng lần đầu tiên phải lênh đênh trên biển liên tục trong khoảng thời gian dài như vậy, tất cả việc ăn uống tiêu tiểu đều giải quyết tại chỗ, nên vẫn có rất nhiều người xuất hiện tình huống khó chịu ở mức độ khác nhau.
Quân Tiểu Nam vì muốn rèn luyện cho bản thân và các đội viên khả năng chịu đựng liên tục, mấy ngày nay còn cố ý không lấy thức ăn từ toà nhà tiếp viện ra.
Mọi người ngoại trừ việc uống nước, ba bữa cơm mỗi ngày tất cả đều lấy từ đại dương mênh mông.
Không thể không nói, cá tôm ở vùng biển này thật sự rất béo!
Nhóm người Quân Tiểu Nam xuất phát từ bờ biển phía Tây lục địa xanh, thuyền đi về hướng nam, dự định đi vòng quanh phía đông, đi qua phía bắc trở về thị trấn phía tây.
Hiện tại, thông qua thảm thực vật ven đường và thời gian đã trôi qua để ước tính, bọn họ hẳn là chưa đi qua khu vực phía nam của dãy núi Tích Địa. Tức là vẫn đang ở nơi giao nhau của khu vực phía tây và khu vực trung bộ.
Dù có nhiều dã nhân sống ở lục địa này, nhưng rất ít bộ lạc tìm thức ăn trên biển, nên động vật sống dưới nước ở vùng biển phụ cận có kích thước lớn kỳ lạ.
Hải sản mà đội viễn dương dùng lưới đánh cá vớt lên trong ngày đầu tiên thật sự khiến các dã nhân ít kiến thức sống trên đất liền khiếp sợ.