Sáng sớm ngày hôm sau, Quân Tiểu Nam tỉnh dậy theo đúng thời gian như thường lệ, duỗi người cho thoải mái dễ chịu, sau đó ra ngoài boong tàu luyện võ cùng mọi người.
Ban đêm cô nghỉ ngơi rất tốt, đã quen sinh hoạt trên biển nên ngủ rất ngon, dáng vẻ không chút lo lắng bộ lạc Tiềm sẽ không đồng ý để bọn họ tiến vào.
Ngày hôm qua đối với Ma La, Quân Tiểu Nam đã dùng dương mưu*.
(*)Dương mưu ở đây được các nho gia bàn đến đó là mưu của người có nhân, tức là khi mưu sự thì không được hại người mà chỉ dựa trên trí tuệ của mình để tháng đối phương chứ không phải là bằng những âm mưu thủ đoạn tàn bạo của những kẻ tàn ác. Bên cạnh đó trong binh pháp của Quỷ Cốc tử cũng có bàn về khái niệm này. Theo Quỷ Cốc tử thì Dương mưu là bậc thánh nhân mưu sự ở âm thành sự ở dương nghĩa là khi bàn mưu tính kế thì chỉ mình biết, còn khi thành sự thì lại đem chia cái sự được đấy cho mọi người.
Tính kế người khác trắng trợn táo bạo, còn khiến đối phương không thể từ chối. Nhưng vốn dĩ Quân Tiểu Nam cũng không có ác ý, nên cô yên tâm thoải mái tính kế.
Buổi sáng, hết thảy mọi thứ đều bình thường, nhóm thuyền viên câu cá thì câu cá, luyện tập bơi lội thì luyện tập bơi lội, tuần tra thì tuần tra.
Nhưng khóe miệng của mỗi người đều không nhịn được cong lên.
Bởi vì mọi người đều biết, bọn họ lập tức có thể lên bờ ở mấy ngày, chuyện này quả thật vô cùng hạnh phúc!
Hu hu hu đại tiện trên đất liền đúng là quá sảng khoái!
Quả nhiên, vào khoảng 10 giờ sáng, thủ lĩnh Ma Đà của bộ lạc Tiềm mang theo mấy trăm tộc nhân, tự mình đến đón tiếp đoàn người Quân Tiểu Nam.
Ma Đà là thủ lĩnh, thái độ của hắn đại biểu cho toàn bộ bộ lạc Tiềm, mặc dù trong lòng không thoải mái nhưng cũng không thể biểu hiện ra bên ngoài.
Nụ cười rạng rỡ treo trên mặt hắn, nhiệt tình tiếp đón đoàn người Quân Tiểu Nam lên bờ. Ma La cũng không cần cố tình biểu hiện như vậy, vẫn nhàn nhạt không có cảm xúc.
Nhưng Quân Tiểu Nam liếc mắt một cái liền nhìn ra sự u oán trong ánh mắt đối phương, còn thêm hai quầng thâm dưới mắt.
Quân Tiểu Nam: Ai nha ta đúng là không biết tốt xấu, sao lại có thể chọc giận anh trai nhỏ thanh tú như vậy cơ chứ!
Tuy Ma Đà xem như bị bắt ép phải đón nhận đề nghị tới chơi của Quân Tiểu Nam, nhưng lại không muốn yếu thế như vậy. Do đó hôm nay tất cả những người mà hắn dẫn đến đều là dũng sĩ dưới nước có thân thể khoẻ mạnh trong tộc.
Mấy trăm người đứng xếp hàng ngay ngắn, ngoại trừ Ma Đà thì tất cả đều cực kỳ nghiêm túc, vừa nhìn liền cảm thấy vô cùng khí thế.
Ma Đà: Hừ! Dọa cho ngươi sợ nè! Nhát gan thì đừng đến đây!
Tối qua hắn đã nghe đệ đệ miêu tả dáng vẻ của đối phương, thoạt nhìn là một giống cái thấp bé mềm mại, còn chưa thành niên, nhưng các tộc nhân xung quanh đều một mực nghe lời cô.
Ma Đà cũng biết mình ra oai phủ đầu thế này không có tác dụng gì, nhưng thua người không thể thua trận đúng không, nhất định phải thể hiện khí thế của bản thân.
Quân Tiểu Nam cũng không hề bị trận thế này dọa sợ.
Chỉ cần ở trên đất liền, thân thủ các đội viên đội hộ vệ của bọn họ đều là lấy một địch mười.
Hơn nữa bọn họ còn mang theo dao găm sắc bén cùng với rất nhiều cung tiễn, còn có thuốc ngủ có tác dụng với dã nhân, dao nhỏ có thể bẻ cong và vô số phi tiêu nhỏ sắc nhọn.
Nếu đánh nhau, không nhất định sẽ thắng, nhưng chạy về thuyền cũng không thành vấn đề.
Sau khi sắp xếp vài đội viên đội hộ vệ canh giữ chín con thuyền lớn, Quân Tiểu Nam mang theo một nửa số người lên bờ.
Thời điểm thuyền nhỏ vượt qua chỗ nước cạn liền trực tiếp kéo dây thừng cột lên cây, cũng không cần lưu người lại canh chừng, Quân Tiểu Nam đĩnh đạc mang theo người nói chuyện với Ma Đà.
“Vị này chính là thủ lĩnh bộ lạc Tiềm đúng không, thật đúng là trăm nghe không bằng một thấy, quả nhiên là anh dũng khí phách!”
Đây cũng là giao lưu công nghiệp, dù có quen biết hay không thì cứ khen trước rồi tính sau.
“Ai, làm gì có, ta đã có mấy đứa con rồi, cũng gần một trăm tuổi, Nam thoạt nhìn mới là thiếu nữ còn thanh xuân!”
Lại nói tiếp, Ma Đà tuyệt đối có thể làm a phụ của Quân Tiểu Nam.
Nhớ lại bản thân khi đang trong độ tuổi này còn nghịch bùn ở bờ biển với bạn bè, người ta đã dẫn người lang bạt khắp nơi trên biển, thật đáng giận!
“Ta là Ma Đà, thủ lĩnh của bộ lạc Tiềm, người ngày hôm qua các ngươi gặp là đệ đệ Ma La của ta.”
Ma Đà vừa dẫn đoàn người Quân Tiểu Nam đến sơn động, vừa trò chuyện với họ.
“Oa! Trách không được hắn lại cường tráng như thủ lĩnh Ma Đà đây! Thì ra các ngươi là người cùng một nhà!”
Quân Tiểu Nam: Ai, từ khi đến Hỗn Độn Đại Lục, từ ngữ ta dùng càng ngày càng kỳ quái, đúng là nhập gia tùy tục...
Tuy rằng Ma La là đệ đệ của Ma Đà, nhưng hắn sinh ra tương đối muộn, nhỏ hơn đại ca 60 tuổi, hiện tại kỳ thật còn chưa thành niên, mới vừa tròn 39 tuổi.
Hắn nghe thấy Quân Tiểu Nam khen mình cường tráng, mới thoáng vui vẻ một chút, lặng lẽ cong khóe miệng, bộ ngực trắng nõn ưỡn lên.
Quân Tiểu Nam đi theo Ma Đà, quẹo quẹo vòng vòng, đi đến một sơn động lớn nằm bên dưới vách đá.
Quân Tiểu Nam khẽ nhìn kim nam châm la bàn phía dưới, thủ lĩnh Ma Đà hẳn là dẫn bọn họ đi theo đường vòng bên ngoài sơn động.
Kỳ thật nơi này cách nơi bọn họ neo đậu thuyền lớn cũng không quá xa.
Nhưng đi theo dã nhân bộ lạc Tiềm nửa ngày, hiện tại đã hoàn toàn không nhìn thấy vùng biển nơi thuyền lớn dừng lại.
Sơn động này hình như được hình thành do tác động của sóng biển đánh sâu vào trong khoảng thời gian dài, cao sâu quanh co, trên mặt đất còn có một chút nước biển nhợt nhạt, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy sò hến và cá nhỏ trong nước.
Bọn họ đi dọc theo nước biển vào bên trong, tầm mắt mở rộng hơn, thì ra độ rộng bên trong lớn hơn cả cửa động, còn có rất nhiều ngã rẽ, không biết thông đến nơi nào.
Chỉ có thể dựa vào thanh âm gió biển phát ra, cảm thấy nó hẳn là thông đến đất liền.
Đi thêm trong sơn động một hồi lâu, ánh sáng rõ ràng không đủ, dễ khiến người ta chóng mặt. Tuy nhiên, đường đi trong sơn động mở rộng bốn phương, xác thật là một nơi rất tốt để cư trú.
Vốn dĩ Quân Tiểu Nam còn có chút khó hiểu, những dã nhân này lấy nước ngọt thế nào, nhưng khi đến nơi liền hiểu được. Ở cuối con đường này, còn có rất nhiều sơn động lớn lớn bé bé, vùng đất trong động sẽ hình thành nhiều vũng nước thiên nhiên ban tặng.
Độ cao ở đây hẳn là thấp hơn mực nước biển, sau khi lọc qua bùn đất, tích tụ rất nhiều lượng nước ngọt trong động.
Cuối cùng, sau khi đoàn người cua rẽ nhiều lần, rốt cuộc cũng đến được sơn động - nơi mà các tộc nhân bộ lạc Tiềm sinh sống.
Quân Tiểu Nam giương mắt nhìn, ôi gia hỏa này, ở đây ít nhất cũng phải có mấy ngàn người! So với một trăm người mình dẫn theo, hình thức của bọn họ có chút thê thảm.