Tuy rằng nội tâm có chút kích động, nhưng Quân Tiểu Nam rất nhanh đã có thể khống chế tâm trạng, thậm chí ánh mắt của cô cũng khiến người khác không thể nhìn ra vừa rồi trong lòng cô có một tia gợn sóng.
Ai, nếu nhiều dã nhân thế này đều có thể quay về thị trấn phía Tây với cô thì tốt biết mấy.
Không biết số lượng người ở các lục địa nhỏ khác nhiều hay ít, nhưng trên mảnh vỡ lục địa xanh này xác thật cũng không có bao nhiêu.
Với số lượng người như vậy, nếu không tập trung lại với nhau sẽ rất dễ bị đánh bại.
“Nam, nơi này là tộc địa của bộ lạc Tiềm bọn ta, đúng lúc trời cũng không còn sớm, ngày hôm qua ngươi tặng bọn ta nhiều lễ vật như vậy, giữa trưa hôm nay cứ để bọn ta chuẩn bị thức ăn.”
Mặc dù Ma Đà liên tục cười hì hì tiếp đón đoàn người Quân Tiểu Nam đi vào bên trong, nhưng đôi mắt vẫn luôn quan sát phản ứng của đối phương.
Tộc nhân hai bên kém nhau nhiều như vậy, nếu Quân Tiểu Nam lộ ra biểu cảm khiếp sợ này nọ, vậy sau này khi bộ lạc Tiềm đàm phán, ít nhất sẽ không quá bị động.
Thế nhưng suốt dọc đường đi, Ma Đà quan sát nửa ngày cũng không phát hiện biểu cảm trên gương mặt tiểu tể tử giống cái chưa thành niên này có gì thay đổi.
Hơn nữa đội hộ vệ đi theo phía sau Quân Tiểu Nam, từ đầu đến cuối đều cầm vũ khí của mình, sắc mặt lạnh lùng, càng không phát hiện ra chút thay đổi nào.
Thật đáng giận!
Tuy rằng trong lòng Ma Đà khó chịu vì ngày hôm qua bị tính kế, nhưng dù gì vẫn phải trao đổi đồ vật với đối phương, cũng không thể phát giận quá mức.
“Được rồi được rồi! Hôm nay, chúng ta phải nếm thử mỹ vị ở bộ lạc Tiềm! Xin cảm ơn thủ lĩnh Ma Đà trước a.” Quân Tiểu Nam vui vẻ trả lời.
Trong nhất thời, hai người Ma Đà và Quân Tiểu Nam nhìn nhau tươi cười, khiến cả khuôn mặt đều giống như hoa cúc.
Nhìn hôm nay ca ca vẫn luôn giả vờ tươi cười, Ma La ở một bên không nhịn được cảm thấy ê răng thay hắn.
Đoàn người đao to búa lớn* đi vào bên trong sơn động thiên nhiên to lớn.
(*)Đao to búa lớn: Lối nói dùng lời lẽ cường điệu hoặc khoa trương quá mức, không phù hợp với nội dung. (Ở đây chỉ hành động)
Nếu nói bộ lạc Tiềm có món ăn đặc sắc gì, vậy thì chắc chắn là các loại cá tôm cua lớn lớn bé bé trên biển.
Hơn nữa để bảo quản trong thời gian dài, nhóm dã nhân bộ lạc Tiềm còn sử dụng phương pháp xông khói hay phơi nắng để cá khô và tôm khô.
Vốn dĩ là những thứ vớt lên từ biển lớn, nên chắc chắn không thể thiếu vị mặn, sau khi làm khô, bảo quản một hai năm cũng không thành vấn đề.
Đối với các loại hải sản, hương vị tươi sống và sấy khô là hoàn toàn khác nhau.
Thức ăn tươi sống thì mềm mại tươi ngọt, hàng khô thì ăn vào thì dai dai đậm vị, dù sao mỗi loại cũng có một hương vị riêng.
Tuy có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, nhưng bộ lạc Tiềm chỉ có một cách nấu nướng duy nhất, bọn họ không có nồi nên chỉ có thể nướng thức ăn.
Lúc này, Ma Đà dẫn theo đệ đệ Ma La, còn có a phụ Ma Nạp, mấy dã nhân có uy quyền trong bộ lạc Tiềm và Quân Tiểu Nam, cùng nhau ngồi vây quanh đống lửa.
Vợ của Ma Đà, tự mình nướng cá cho Quân Tiểu Nam.
Mà các đội viên đội hộ vệ được sắp xếp ngồi xung quanh, ngồi chung với các tộc nhân bộ lạc Tiềm.
Cá phơi khô, trải qua lễ rửa tội dưới ánh mặt trời biến thành màu vàng ánh kim nửa trong suốt.
Khi ăn, cần phải nướng từ từ trên lửa nhỏ đến khi thịt cá khô quắt teo lại, biến thành từng sợi từng sợi, như vậy mới xem như đã chín.
Ngay cả việc nướng thịt tươi sống, nếu không cẩn thận sẽ rất dễ bị cháy khét, huống chi là cá khô không có độ ẩm.
Nhưng vợ của Ma Đà hiển nhiên là cao thủ.
Tách cá khô và tôm khô thành từng phần có kích thước đều nhau, rồi lấy mấy cành gỗ nhỏ xiên vào. Hai tay cầm khoảng mười mấy xiên hải sản, mà vẫn có thể chuyển động thoăn thoắt đều đặn đâu vào đấy.
Bởi vì mỗi xiên hải sản khô đều có kích thước khá nhỏ, nên không bao lâu xiên thịt đã được nướng chín.
Vợ của Ma Đà - Hồ Lũ đưa mấy xiên đầu tiên cho Quân Tiểu Nam, để thể hiện sự tôn trọng đối với cô.
Đối với Hồ Lũ mà nói, cô ấy không thèm quan tâm đến những khúc mắc trong lòng giống đực nhà mình.
Trong những thứ mà ngày hôm qua Quân Tiểu Nam tặng cho bộ lạc Tiềm, cô ấy nhận được một chiếc chăn mềm mại ấm áp màu hồng nhạt.
Cái chăn lớn đó không những giữ ấm thông khí, cho dù dính nước cũng không dễ hư hỏng như da thú, Hồ Lũ quả thật yêu thích không buông tay.
Chuẩn bị bước vào mùa đông lạnh giá, đến lúc đó có thể ngồi bên đống lửa, vừa quấn chiếc chăn thoải mái này lên người nướng một vài con mực hay tôm khô làm đồ ăn vặt, đúng là quá hưởng thụ!
Xung quanh còn vài dã nhân thành niên nhưng Hồ Lũ lại đưa đồ ăn cho Quân Tiểu Nam trước, tuy điều đó xuất phát từ sự tôn trọng nhưng Quân Tiểu Nam vẫn rất ngại.
Vì thế sau khi cô nhận lấy, trực tiếp đưa cho mấy dã nhân bộ lạc Tiềm ở xung quanh.
Trong số đó, người ngồi phía bên phải Quân Tiểu Nam là một ông lão đầu tóc hoa râm, Quân Tiểu Nam nhớ rõ, hình như là thủ lĩnh tiền nhiệm của bộ lạc Tiềm.
Ông lão có khuôn mặt hiền từ, lộ ra nụ cười thân thiện, cả người bày ra phong thái như trở về với tự nhiên, hoàn toàn nhìn không ra ông đã từng là thủ lĩnh bộ lạc dẫn dắt nhiều tộc nhân như vậy.
Bất quá Quân Tiểu Nam biết đây chỉ là bề ngoài mà thôi, là một người sau khi trải qua quá nhiều chuyện sẽ thể hiện ra loại phong thái rộng mở như thế.
Quân Tiểu Nam bỏ cá nướng trong tay vào miệng, ưm ~ hương vị khô xốp, tràn ngập cảm giác từ biển cả.
Thật sự khác biệt!
Món ăn được làm theo cách này, không cho thêm vào bất kỳ gia vị nào, tất cả đều là hương vị tự nhiên thuần hậu, tuy rằng khi ăn không tránh khỏi có chút mùi tanh nhưng nhìn chung cũng không quá tệ.
Thế nhưng khi ăn, Quân Tiểu Nam cũng có chút suy tư, nếu mấy đứa nhỏ và cụ già ăn mấy món này có thể sẽ không thuận miệng, dù sao răng của bọn họ cũng không tốt!
Quả nhiên, cô khẽ nhìn sang bên phải, tuy dáng vẻ của lão thủ lĩnh tiền nhiệm ăn rất ngon, nhưng lại phải nhai rất lâu mới có thể nuốt xuống.
Quân Tiểu Nam: À nha ~ Lại phát hiện thêm một điểm đột phá nữa!
Khi mọi người đã ăn gần hết xiên cá trong tay, vợ của Ma Đà - Hồ Lũ lại từ đống lửa ở giữa mọi người, lấy ra thứ gì đó màu đen tuyền đang bốc khói.
Quân Tiểu Nam dùng sức nhìn thử, hình như là rong biển chưa phơi khô?
Sau khi mở rong biển ra, không ngờ bên trong là một mẻ cá lớn đã chín!
Thì ra còn có cách ăn cá như vậy! Quân Tiểu Nam không nhịn được kinh ngạc cảm thán!
Kỳ thật nếu là mùa hè, rất nhiều tộc nhân bộ lạc Tiềm thường xuyên trực tiếp lột bỏ da cá rồi ăn sống. Nhưng hiện tại nhiệt độ không khí có chút thấp, vẫn nên ăn nóng sẽ thoải mái hơn.