Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh (Dịch Full)

Chương 178

Chương 178 -
Chương 178 -

Sau khi bàn bạc xong xuôi mọi chuyện, mọi người liền đi đến cửa động, Ma Đà còn định bảo tộc nhân đưa đoàn người Quân Tiểu Nam ra bờ biển.

Dù gì lúc đến đây, bọn họ vẫn chưa xác định được mục đích của đoàn người Quân Tiểu Nam, nên để đề phòng còn cố ý đi đường vòng.

Không nghĩ đến Quân Tiểu Nam tự tin xua tay từ chối: “Thủ lĩnh Ma Đà yên tâm, ta đã nhớ kỹ đường đi.”

Vừa dứt lời, cô lấy ra một cái đồng hồ đưa cho Ma Đà.

“Thứ này, gọi là đồng hồ. Trong một ngày, kim đồng hồ phía trên có thể xoay một vòng. Ngày mai khi kim đồng hồ chỉ đúng vị trí này, bọn ta sẽ mang đồ đến.”

Vị trí mà Quân Tiểu Nam chỉ vào là 10 giờ sáng.

“Xin tạm biệt thủ lĩnh Ma Đà và mọi người.”

Hai bên chào hỏi lẫn nhau, sau đó Quân Tiểu Nam dẫn người rời đi trong tiếng xôn xao.

Sau khi bọn họ rời đi, người của bộ lạc Tiềm cũng không lập tức quay về mà đứng ở cửa sơn động nhìn về phía đối phương rời đi.

“A huynh...”

Ma La muốn nói gì đó, liền bị đại ca ngăn lại.

“A La, ngươi mang theo vài người đi theo bọn họ, xem thử họ trở về như thế nào.”

Giờ phút này, trên gương mặt Ma Đà đã không còn ý cười nhẹ nhàng, mà gắt gao nhíu mày.

“Vâng, a huynh.”

Ma La mang theo phân đội nhỏ cẩn thận đi theo.

Kỳ thật, vừa rồi hắn cũng muốn đuổi theo xem thử, nhưng ý định của hắn và đại ca có chút khác nhau.

Mặc dù Ma La là người cẩn thận nhưng vẫn không đủ trưởng thành và thận trọng, trong hai ngày ở chung này, hắn cảm thấy đoàn người Quân Tiểu Nam không có ác ý nên đã dần dần thả lỏng cảnh giác.

Đuổi theo là vì sợ Quân Tiểu Nam không tìm được đường về, có ý muốn giúp đỡ.

Nhưng ý của Ma Đà là muốn xác nhận xem đối phương tìm đường như thế nào, đồng thời thật sự có thể tìm được đường về chính xác hay không.

Ma Đà tự nhận trước nay chưa từng gặp qua Quân Tiểu Nam ở khu vực phía Đông, mà tộc địa của bộ lạc Tiềm bọn họ, ngoại trừ những người sống ở nơi này một thời gian dài, đối với người ngoài là một nơi rất khó tìm.

Những lời mà hôm nay tiểu giống cái này nói đã vượt ngoài dự liệu của hắn.

Chẳng lẽ, thị trấn phía Tây thật sự lợi hại như vậy? Hay là cô không muốn chịu thua, chỉ giả vờ cứng rắn? Hoặc là, muốn thông qua cách này để nói với hắn rằng, tâm tư của ngươi ta đều biết nhưng lại không muốn so đo.

Tâm tư cũng thật sâu! Trách không được, tiểu giống cái với vẻ mặt có chút trẻ con lại có thể chỉ huy nhiều dã nhân như vậy.

Không được, hắn phải nhanh chóng quay về bàn bạc với a phụ.

Ai, a phụ còn chưa già đến mức không thể xử lý công việc đã đem vị trí thủ lĩnh truyền lại cho hắn.

Làm thủ lĩnh thật không dễ dàng!

Tóc trên đầu ngày càng ít...

Bên phía Ma La vẫn đang nhờ cây cối đồi núi che chắn, không xa không gần đi theo phía sau đoàn người Quân Tiểu Nam.

Hành động nguy hiểm như vậy lại để em ruột của mình ra trận, nên trong lòng Ma Đà ít nhiều gì cũng có chút lo lắng.

Tuy nhiên phân đội nhỏ của Ma La đều là những dã nhân cường tráng nhất trong bộ lạc Tiềm. Nếu không, ngày hôm qua bọn họ cũng sẽ không xuất hiện ở vùng biển cách xa bộ lạc Tiềm nhất, sau đó đụng phải Quân Tiểu Nam.

Tuy rằng tâm tư Quân Tiểu Nam thâm sâu, nhưng nếu thật sự bị phát hiện, trong lòng Ma Đà mơ hồ cảm thấy cô sẽ không tổn thương đến đám người Ma La.

“Thánh Nữ, hình như có người đi theo chúng ta.” Một đội viện đội hàng hải tiến lên phía trước báo cáo với Quân Tiểu Nam.

Bình thường lúc rảnh rỗi, dã nhân thị trấn phía Tây đều thích kêu tên của Quân Tiểu Nam, giống như nhóc Nam này nọ, thể hiện sự gần gũi.

Nhưng nếu có chính sự, phần lớn mọi người đều nguyện ý gọi cô là Thánh Nữ, danh hiệu đó tượng trưng cho một khí thế mạnh mẽ hơn.

“Không cần quan tâm bọn họ, chúng ta cứ đi đường của chúng ta.”

Quân Tiểu Nam đã sớm phát hiện đội người này, nhưng cô căn bản không để trong lòng.

Thủ lĩnh Ma Đà của bộ lạc Tiềm tự nhận bản thân đã ra oai phủ đầu với bọn họ, cô chỉ không mềm không cứng đáp trả mà thôi.

Dù gì trong quá trình trao đổi giữa hai tộc đàn, phe yếu thế thường sẽ dễ dàng thỏa hiệp hơn một chút. Do đó thua người nhưng không thua trận, cô có thể thân thiện nhưng sẽ không mềm yếu.

Hơn nữa tâm tư này cũng không sai, nếu đổi thành Quân Tiểu Nam, cô cũng sẽ nghĩ cách để xác nhận đối phương chỉ hù dọa hay thật sự có bản lĩnh.

Các tộc nhân của bộ lạc Tiềm rõ ràng cực kỳ động tâm với hàng hoá cô mang đến nên sẽ không thật sự làm gì bọn họ.

La la la! Đây đúng là đả kích!

Nhìn la bàn bên dưới đồng hồ, trong đầu Quân Tiểu Nam vừa nhớ lại con đường bọn họ từng đi qua vừa quan sát hoàn cảnh xung quanh.

“Đi bên này.”

Kỳ thật Quân Tiểu Nam cũng không thể xác định con đường ngắn nhất. Nhưng thuyền lớn của bọn họ dừng ở phía Tây Bắc bộ lạc Tiềm, chỉ cần đi dọc theo hướng này, rất nhanh sẽ quay về.

Hơn nữa cô đã sớm quan sát hoàn cảnh xung quanh, ở phía đông nam của lục địa dường như không có ngọn núi nào cao chót vót, tổng thể vẫn tương đối bằng phẳng. Dù có đi nhầm đường, cũng sẽ không đi quá xa.

“Vâng, Thánh Nữ.”

Đội hàng hải nhìn theo hướng Quân Tiểu Nam chỉ tay, vội vàng chạy theo đuổi kịp bước chân cô.

Màn đêm buông xuống, đến trước giờ cơm chiều, Ma La dẫn theo đám người Mục Phương quay về sơn động - nơi bộ lạc Tiềm cư trú.

“A huynh, tuy rằng bọn họ đi đi dừng dừng, dáng vẻ như vừa đi vừa tìm đường nhưng lại có thể tìm được con đường ngắn nhất.”

“Được, a huynh đã biết, các ngươi vất vả rồi, về ăn cơm trước đi.”

Ma Đà càng thêm lo lắng, thì ra đám người này không lừa hắn, bọn họ thật sự biết cách quay lại bờ biển.

Ai, có lẽ thị trấn phía Tây còn có thứ đồ lợi hại khác nữa.

Vào lúc 10 giờ sáng ngày hôm sau, Quân Tiểu Nam đúng giờ hẹn dẫn theo các đội viên đội hàng hải đến sơn động của bộ lạc Tiềm.

Rút kinh nghiệm từ ngày hôm qua, Quân Tiểu Nam chỉ dẫn theo 50 người.

Hôm nay, lúc gần đến nơi, Quân Tiểu Nam mới biến ra các loại hàng hoá bỏ trong rương nên cũng không phí nhiều sức lực.

Lần này thủ lĩnh Ma Đà không tự mình đến tiếp đón mà là Ma La dẫn theo mấy người cùng tộc canh giữ ở cửa động.

“U, chào buổi sáng Ma La!” Quân Tiểu Nam chủ động chào hỏi.

“Chào buổi sáng.”

Hiện tại Ma La, nhìn Quân Tiểu Nam với tâm tình có chút phức tạp.

Ngày hôm qua hắn cảm thấy biểu cảm của a huynh không thích hợp, mới đi tìm a huynh trò chuyện. Sau đó trái tim mới vừa buông xuống lại treo lên.

Ai, tiểu giống cái này thật sự khiến người ta phí không ít tâm tư. Nhưng cô vẫn có chừng mực, không chịu tổn hại cũng không chủ động tổn thương người khác.

“Ai, sao ngươi lại không mặc quần áo ta đưa lúc trước, ta thấy hai ngày này tuyết rơi, lộ cánh tay ra ngoài sẽ rất lạnh!”

Tuy rằng lần này gặp lại Quân Tiểu Nam không thấy Ma La khỏa thân, nhưng hắn chỉ khoác một lớp da thú lớn. Nói thật thì anh trai nhỏ này lớn lên rất đẹp mắt, có một loại phong tình dị vực lạnh lùng cuốn hút.

Nếu mặc quần áo hiện đại, ừm... Hẳn là có thể đẹp trai như Cố Diễn.

Không không không, Tiểu Diễn vẫn đẹp trai hơn một chút.

“Thân thể của những lão dã nhân trong tộc tương đối yếu ớt, nên… nên ta đưa cho bọn họ trước.”

Bình Luận (0)
Comment