“Mọi người ơi! Dịch vụ ở thị trấn phía Tây bọn ta đỉnh nhất đấy.”
“Mọi người đi cùng ta đến bờ biển, bọn ta sẽ dạy mọi người cách sử dụng những công cụ này.”
“À đúng rồi, làm phiền mọi người giúp bọn ta đưa số hải sản này lên thuyền, vất vả cho mọi người, đúng lúc trên thuyền còn có chút trái cây, mọi người có thể lấy về cho bọn trẻ ăn.”
Quân Tiểu Nam vẫy tay một cái, lập tức có vài ngàn dã nhân nhanh nhẹn nâng hàng hóa, tay cầm đồ lặn và vũ khí mới vừa mua chạy theo các đội viên đội hàng hải.
“Nam yên tâm, không phải chỉ là vài phần cá khô như vậy thôi sao, giao cho bọn ta!”
“Đúng! Các ngươi ít người, cứ giao cho bọn ta!”
Tộc nhân đều chạy hết, chỉ còn lại thủ lĩnh đương nhiệm Ma Đà, đứng tại chỗ giơ tay Nhĩ Khang.
(*)Tay Nhĩ Khang:
Ma Đà: Anh em! Đừng đi mà! Ở lại đi! Chờ ta! A đừng mà!
Lão thủ lĩnh • Lão phụ thân • Ma Nạp nhìn không nổi, chậm rãi đi đến vỗ vai an ủi con trai trưởng.
“Được rồi, bỏ tay xuống đi, ngươi cũng nhanh chóng đến đó nhìn xem tình huống thế nào rồi tính tiếp.”
Ma Đà nghĩ, a phụ nói rất đúng, hắn cũng nên đến đó nhìn thử, em trai đã rơi vào tay giặc, cả bộ lạc đều không còn dã nhân nào giữ được lý trí nữa...
Ma Đà gật đầu thật mạnh, nhanh chóng chạy theo đuổi kịp bước chân của các tộc nhân đi ra bên ngoài sơn động.
Đoàn người tấp nập, như người điên chạy như bay tới bờ biển.
Mọi người có thể không phấn khích hay sao? Hai vấn đề mãi luôn đeo bám bộ lạc Tiềm bọn họ suốt nhiều năm qua, thứ nhất là mùa đông không thể đánh bắt cá, thứ hai là lực chiến đấu trên đất liền quá kém, đã được dã nhân gọi là Nam từ thị trấn phía Tây vừa đến đây mấy ngày giải quyết tất cả!
Đây đúng thật là chuyện khiến dã nhân vui mừng như điên!
“Mời mọi người xem, đồ lặn phải mặc trên người như thế này, phiên bản ta bán ra chính là loại dày nhất, sau khi mặc vào rồi lặn xuống nước sẽ giúp làm giảm cảm giác rét lạnh.”
“Nhưng vào mùa đông, trước khi xuống biển, mọi người tốt nhất nên thực hiện vài động tác vận động cho nóng người, phòng trường hợp bị chuột rút, động tác làm nóng người chính là blah blah...”
Ở bờ biển, một đám dã nhân bộ lạc Tiềm vây quanh đoàn người Quân Tiểu Nam, cẩn thận nghe cách dùng của những công cụ này.
Khi Ma Đà đuổi tới đó, liền thấy em trai tốt của mình đứng ở vị trí gần với Quân Tiểu Nam nhất, duỗi cổ nghiêng tai lắng nghe.
Ma Đà hận rèn sắt không thành thép, hắn muốn đến kéo em trai về, tốt xấu gì cũng là một đám dũng sĩ đại dương ưu tú nhất trong bộ lạc, có thể rụt rè một chút hay không!
Quân Tiểu Nam: “Ma La, ta đã giải thích chi tiết cách sử dụng đồ lặn, kính bảo vệ mắt, chân vịt và lưới đánh cá, ngươi có muốn mang vài người xuống biển thử một lần hay không? Đúng lúc hôm nay thời tiết rất lạnh, mọi người có thể thử xem hiệu quả giữ ấm thế nào.”
Ma La suy nghĩ trong chốc lát, cảm thấy thử cũng không có hại.
Nếu Quân Tiểu Nam đã dám nói như vậy, chính là tin tưởng đồ vật mình mang đến.
Hơn nữa các tộc nhân bộ lạc Tiềm mua rất nhiều thứ, bây giờ là thời điểm thích hợp để bọn họ kiểm tra chất lượng.
“Được, Mục Phương, các ngươi đi theo ta.”
Mười mấy người trong đội bắt cá, lại một lần nữa khỏa thân, sau đó thay áo lặn.
Ma Đà: Xong rồi xong rồi... Em trai còn giúp đối phương lừa gạt người khác.
Sau khoảng nửa giờ, đám người Ma La ào ào từ trong nước biển lạnh lẽo lên bờ.
“Đúng thật là không lạnh! Nếu là ngày thường xuống biển lúc này, cách một lát phải lên bờ nghỉ ngơi, không thì tay chân đều đông cứng!”
Mục Phương đi lên trước, nhảy cao ba thước, mấy thứ này cũng dễ sử dụng thật đấy!
Sau khi Mục Phương với Ma La lên bờ, trong chốc lát, mấy tộc nhân bộ lạc Tiềm cũng kéo lưới đánh cá lên.
“Nhìn xem! Cái lưới đánh cá này trong suốt! Hơn nữa kích thước rất lớn! Mấy người bọn ta kéo lưới đi sang hai phía của bầy cá, tùy tiện kéo lưới cũng có nhiều cá như vậy!”
“Nhanh qua phụ một chút, kéo không nổi!”
“À à đến đây!”
“Là cá lớn! Nhiều cá lớn như vậy! Trời ạ!”
“Này nếu là bình thường, số lượng này cũng tương đương với hơn nửa ngày thu hoạch…”
“Hình như bọn họ xuống nước cũng không bao lâu?”
Có vài dã nhân thân thể cường tráng từ trong đám người đi ra, vội vàng chạy qua giúp đỡ.
Thủ lĩnh đương nhiệm Ma Đà ở phía cuối đám người bộ lạc Tiềm:... Đúng là không phải lừa đảo!!
Hắn một phen đẩy đám đông ra.
“Đứng lên, để ta nhìn thử!”
Ma Đà tiến lên, tùy tiện sờ sờ con cá vẫn đang tung tăng nhảy nhót, ôi trời, rất có tinh thần!
Bởi vì tam quan bị đảo lộn sâu sắc, Ma Đà nhặt một con cá lên, chẳng thèm gỡ vẩy cá liền bỏ vào miệng.
Nhét đầy vào mồm, từng hàng nước mắt chảy xuống.
“Vẩy cá xót miệng như vậy... Da cá lại tanh thế này... Đúng là cá ở bờ biển chúng ta!”
Ma Đà không hiểu đó là nguyên lý gì, nhưng hắn vẫn kích động không thôi.
“Kỳ thật, sau khi có thuyền, các tộc nhân của bộ lạc Tiềm căn bản không cần xuống biển, sau thuyền lớn của bọn ta còn có chỗ chuyên dùng để đặt lưới đánh cá.”
Quân Tiểu Nam đi qua, trong đầu thầm nghĩ thủ lĩnh bộ lạc Tiềm sao mà có thể mất khống chế đến thế, hay việc ăn vẩy cá kỳ thật là phong tục của bộ lạc Tiềm?
“Thừa dịp hiện tại trời vẫn chưa tối, mọi người có ai nguyện ý đi một vòng ra biển với bọn ta, trải nghiệm cảm giác không cần xuống nước mà vẫn có thể đánh bắt cá hay không?”
Quân Tiểu Nam thoáng nhìn qua đồng hồ, hiện tại mới 5 giờ, bọn họ cũng không đi quá xa, khoảng một giờ thì có thể quay về.
Nếu may mắn, đêm nay còn có thể kịp trở về thuyền ăn cơm.
Quân Tiểu Nam vừa dứt lời, dã nhân bộ lạc Tiềm xung quanh liền sôi nổi tiến lên tỏ ý bản thân muốn đi.
“Ta!”
“Ta nguyện ý!”
“Tính thêm ta nữa!”
Ma Đà cũng không rảnh quan tâm đến phong thái thủ lĩnh gì đó, dùng sức đi về phía trước, nếu rụt rè thì không thể giành được vị trí a.
“Để ta đi thử!”
Quân Tiểu Nam xua xua tay an ủi mọi người.
“Được rồi, mọi người không nên gấp gáp, lần này bọn ta đến đây mang theo chín con thuyền lớn, mỗi con thuyền có thể chở được 100 dã nhân. Ai muốn thử thì mang theo lưới đánh cá của mình, rồi đi một vòng với đội viên đội hàng hải bọn ta.”
Cuối cùng, Ma Đà mang theo tâm tình kích động, chọn mấy trăm tộc nhân thân thể cường tráng, đi theo đội tàu trải nghiệm đánh bắt cá.
Người ở lại trên bờ, phần lớn là lão dã nhân, giống cái và trẻ em.
Quân Tiểu Nam không đi theo, cô ở lại trên bờ thì dã nhân bộ lạc Tiềm mới yên tâm, không cần lo tộc nhân bị bắt đi.