Ai nha! Dã tâm của ông chú nghiêm túc này cũng không nhỏ a!
Quân Tiểu Nam lập tức hiểu được suy nghĩ của Thuật Tư. Đây không phải là muốn để người nhà mình độc chiếm hết sao!
Thế nhưng có dã tâm cũng không sao, không sợ đối phương đòi hỏi đủ điều, chỉ sợ đối phương vô dục vô cầu.
“Hai năm.” Quân Tiểu Nam giơ hai ngón tay nhỏ mềm mại lên.
“Chúng ta nhiều nhất chỉ có thể duy trì hiệp nghị này trong hai năm. Không riêng gì bộ lạc Bồn Địa mà ở những nơi khác cũng có sự cạnh tranh, Thuật Tư thúc có thể hiểu điều này, đúng không.”
Ý của Quân Tiểu Nam là ngoại trừ lục địa xanh này ra còn có sáu lục địa nhỏ khác, đồng thời cũng có nhiều thế lực dã nhân khác nhau.
Mà chắc chắn trong hai năm này, ngoại trừ bộ lạc Bồn Địa, Quân Tiểu Nam sẽ thống nhất các bộ lạc khác trên mảnh lục địa xanh này.
Theo tính toán của Quân Tiểu Nam, tình huống mà bảy người tham gia kia gặp phải chắc hẳn không khác cô bao nhiêu, tốc độ phát triển và thống nhất của bọn họ cũng khó có thể nhanh hơn.
Về phần sau 2 năm, giả sử cô chưa kịp thu phục các dã nhân của bộ lạc Bồn Địa, mà dã nhân trên các đại lục nhỏ khác đã đánh tới đây, thế thì Quân Tiểu Nam đành phải để những dã nhân ở thị trấn phía Tây, bộ lạc Phàn ở khu vực trung bộ và bộ lạc Tiềm phía Đông Nam tự bảo vệ bản thân.
Đến lúc đó nếu dã nhân bộ lạc Bồn Địa đều kiêu ngạo khó tiếp xúc hoặc bài xích người ngoài như tộc nhân của bộ tộc Thuật, không thể vui vẻ dung hợp với chế độ và hình thức tư duy tiên tiến mà Quân Tiểu Nam mang đến; vậy thì ngại quá, Quân Tiểu Nam chỉ cứu những người có thể cứu.
Lạc hậu sẽ bị đánh chiếm, có lẽ bộ lạc Bồn Địa bị đánh một trận sẽ biết đau, sau đó dễ dàng tiếp thu tư tưởng và quy tắc của Quân Tiểu Nam.
Bất quá những chuyện liên quan đến mấy lục địa nhỏ khác, dù hiện tại Quân Tiểu Nam nói ra sự thật thì với tính cách của Thuật Tư cũng rất khó tin tưởng. Ngược lại có thể hắn còn cho rằng Quân Tiểu Nam đang hù dọa mình, sau đó thẹn quá hóa giận.
Do đó Quân Tiểu Nam chỉ lộ ra một chút thông tin mơ hồ.
Tất nhiên, trong suy nghĩ của Thuật Tư thì lời này đã tự động phiên dịch thành: Giữa các bộ lạc phía Tây cũng có sự cạnh tranh, không chỉ riêng nhóm người Quân Tiểu Nam có món đồ gọi là dây thừng. Hiện tại, bộ lạc của tiểu giống cái này cũng không nắm chắc có thể khống chế được món hàng như dây thừng, để cung cấp lâu dài cho bộ tộc Thuật.
Mặc dù Thuật Tư cứng rắn hay dày dặn kinh nghiệm như thế nào, nhưng vì không kịp thời nắm bắt thông tin, nên quy tắc vận hành trong đầu hắn vẫn chỉ quanh quẩn trong chuyện tranh đấu giữa các bộ lạc.
Vì thế Thuật Tư gật đầu, tỏ vẻ đồng ý: “Có thể.”
Đối với Thuật Tư mà nói, dẫn trước hai năm cũng không tệ, vẫn có đường để phát huy.
Hoạt động trao đổi hàng hóa ngày hôm đó tiến hành khá thuận lợi, đoàn người Quân Tiểu Nam chỉ ở bộ lạc Bồn Địa hai ngày sau đó liền chuẩn bị quay về thị trấn phía Tây.
Trước khi rời đi, Quân Tiểu Nam đã hoàn tất thỏa thuận với Thuật Tư.
Sau này cứ cách một tháng, bọn họ sẽ cho các đội viên đội hàng hải mang theo hàng hóa tương ứng đến bộ lạc Bồn Địa.
Đến khi ấy các đội viên của Quân Tiểu Nam chỉ trao đổi hàng hoá với bộ tộc Thuật. Còn về chuyện thu gom thảo dược từ các bộ tộc khác sẽ giao cho bộ tộc Thuật xử lý.
Tuy nhiên để đảm bảo an toàn, Quân Tiểu Nam đã âm thầm dặn dò những đội viên phụ trách liên lạc với bộ lạc Bồn Địa rằng có thể cung cấp tất cả vật phẩm sinh hoạt, nhưng tuyệt đối không bán vũ khí hay công cụ cho bộ lạc Bồn Địa. Về phần dây thừng, cũng phải kiểm soát số lượng bán ra thật chặt chẽ.
Nếu Thuật Tư hỏi thì cứ nói việc chế tạo dây thừng rất phức tạp, số lượng có hạn, không thể cung cấp với số lượng nhiều như vậy.
Dù gì bộ lạc Bồn Địa cũng khác với bộ lạc Tiềm, Quân Tiểu Nam và bộ tộc Thuật cũng không phải quan hệ hợp tác ổn định, cả hai chỉ xem nhau như đối tác giao dịch tạm thời đôi bên cùng có lợi.
Hơn nữa khi Quân Tiểu Nam đạt thành hiệp nghị còn cố ý để lại lỗ hổng trong văn bản.
Thuật Tư chỉ nói không thể trao đổi dây thừng với các bộ tộc khác trong bộ lạc Bồn Địa, nhưng không nói Quân Tiểu Nam không thể miễn phí tặng cho bọn họ.
Quân Tiểu Nam đồng ý chỉ trao đổi vật phẩm với bộ tộc Thuật, nhưng cũng không nói rằng sẽ không giao tiếp với những bộ tộc khác thuộc bộ lạc Bồn Địa.
Trong tương lai, rốt cuộc bộ tộc Thuật có tiếng nói thế nào ở bộ lạc Bồn Địa, hay Quân Tiểu Nam sẽ lựa chọn thái độ như thế nào để nói chuyện với bộ tộc Thuật còn phải xem bản lĩnh của hai bên.